Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 219: Nữ phụ ác độc bị lưu đày xuất ngoại (37)
Cập nhật lúc: 2025-03-03 15:15:59
Lượt xem: 13
Vô số nghi vấn cứ quanh quẩn trong đầu Ấn Hàm Húc, khiến anh có chút phiền lòng. Anh vốn cho rằng sau khi em gái và Mạc Hồng Huyên ở bên nhau, có thể luôn vui vẻ hạnh phúc. Nhưng hiện tại, em gái anh rõ ràng đang sống rất mệt mỏi, mà năng lực của anh lại không đủ để giúp cô giải quyết vấn đề.
Ấn Hàm Húc nói: “Anh gọi điện thoại cho Giang Văn, hỏi thăm tình hình một chút.”
Xem có thể dò hỏi được chút thông tin gì không.
Ấn Tiểu Hạ lo lắng gật đầu. Từ lần chia tay hôm trước, hai người kia đã không chủ động liên lạc lại với cô. Cô chủ động liên lạc với họ, cũng chỉ nhận được vài câu trả lời lạnh nhạt.
Điện thoại được kết nối. Một lúc lâu sau, đầu dây bên kia mới bắt máy.
“Có chuyện gì?” Giọng nói lạnh lùng truyền ra từ loa điện thoại.
Quả nhiên có vấn đề. Đó là ý nghĩ đầu tiên của Ấn Hàm Húc. Anh là anh trai mà Ấn Tiểu Hạ coi trọng nhất, bọn họ đối với anh cũng rất khách khí, thái độ lạnh lùng thế này vẫn là lần đầu tiên.
Giọng Ấn Hàm Húc vẫn ôn hòa, giống như hình tượng mà anh luôn thể hiện ra bên ngoài: “Không có gì, chỉ là gọi điện thoại hỏi thăm cậu một chút thôi.”
Anh vốn cho rằng có thể nói chuyện thuận lợi với đối phương, nhưng sự việc lại phát triển theo một hướng khác.
“Ấn Tiểu Hạ ở bên cạnh anh đúng không? Hai anh em không cần dò xét tôi. Vì kết quả đã định rồi.” Giang Văn cười nhạo một tiếng: “Đừng hòng hỏi thăm tin tức về Vân Xu. Dù là tôi hay Từ Nguyên Khải cũng sẽ không nói cho anh biết đâu.”
“Còn về Ấn Tiểu Hạ, anh bảo cô ấy đừng nghĩ lung tung nữa. Cứ ngoan ngoãn sống tốt với A Huyên là được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-219-nu-phu-ac-doc-bi-luu-day-xuat-ngoai-37.html.]
Gần đây Giang Văn mới suy nghĩ cẩn thận một chuyện. Ấn Tiểu Hạ vẫn luôn kể với bọn họ rằng anh trai mình tốt bụng và lương thiện đến mức nào, nhưng Ấn Hàm Húc khi bọn họ đề nghị đưa Vân Xu ra nước ngoài, lại không hề khuyên can một lời.
Không ai bắt buộc người bị tổn thương phải tha thứ cho người gây tổn thương, nhưng hành vi trước đây của Ấn Hàm Húc rõ ràng không phù hợp với hình tượng mà anh thể hiện ra. Đáng tiếc là điểm này Giang Văn cũng chỉ mới nhận ra gần đây.
Giang Văn thờ ơ cúp điện thoại, đem số máy kia cho vào danh sách đen. Sau này không cần liên lạc nữa.
Ánh mắt anh lại lần nữa rơi xuống tập văn kiện. Thời gian gần đây, Giang gia liên tục bị nhắm vào một cách âm thầm. Anh không thể không sớm vào công ty để hỗ trợ xử lý công việc gia tộc.
Hơn nữa, không chỉ có Giang gia, Mạc gia và Từ gia cũng gặp phải sự công kích tương tự.
Giang Văn mơ hồ nhận thấy, bên dưới vẻ ngoài bình yên của Đông Thành, dường như có một thế lực nào đó đang âm thầm trỗi dậy.
Điện thoại vẫn mở loa ngoài, tiếng tút tút vọng lại trong phòng khách, chói tai như tiếng cười nhạo.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Ấn Hàm Húc cứng đờ ngồi đó. Lời nói của Giang Văn khiến anh trở tay không kịp. Ấn Tiểu Hạ nói thái độ đối phương thay đổi, nhưng sự thay đổi này không khỏi quá lớn, trực tiếp trở mặt.
Ấn Tiểu Hạ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào điện thoại, thần sắc mờ mịt. Từ những lời Giang Văn nói, cô biết rằng, có những thứ cuối cùng đã không thể quay trở lại được nữa.
Hai anh em chìm vào im lặng.
Vân Xu hoàn toàn không biết đến những sóng gió mà mình đã gây ra cho những người kia. Cho dù có biết, cô cũng sẽ không để ý. Ai thèm quan tâm đến cái nhìn của những người mình vốn chẳng để vào mắt chứ.
Điều mà cô quan tâm hơn là một hội sở mới khai trương gần đây ở Đông Thành. Nghe nói hội sở này cũng lấy phong cách truyền thống Trung Hoa làm chủ đạo. Cầm kỳ thi họa, khúc thủy lưu thương, cái gì cần có đều có. Video quảng cáo vừa tung ra, liền thu hút toàn bộ sự chú ý của Vân Xu.
“Em muốn đến chỗ này.” Vân Xu mắt long lanh nhìn anh họ, đôi mắt nhỏ đầy khát vọng đánh trúng tim Vân Phi Vũ.