Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 185: Nữ phụ ác độc bị lưu đày xuất ngoại (3)

Cập nhật lúc: 2025-03-01 14:56:33
Lượt xem: 29

Lên cấp ba, Mạc Hồng Huyên mới thoát khỏi được tai họa này.

Trường cấp ba Lạc Tư là trường nam sinh, chỉ nhận học sinh nam, Mạc Hồng Huyên quyết định ở lại trường, không về nhà nữa. Như vậy anh sẽ không phải chạm mặt cô vị hôn thê đáng ghét kia nữa. Ở trường, anh bất ngờ phát hiện bạn cùng phòng, người đỗ thủ khoa vào trường, lại là một nữ sinh.

Cuộc sống tẻ nhạt bỗng trở nên thú vị, Mạc Hồng Huyên dĩ nhiên không vạch trần chuyện này, ngược lại còn trêu chọc cô bạn không ngừng. Trong những ngày tháng mập mờ ấy, hai người dần nảy sinh tình cảm.

Ở bên Ấn Tiểu Hạ, ngày nào cũng nhẹ nhàng vui vẻ.

Mạc Hồng Huyên quyết tâm tìm cách hủy hôn ước để được ở bên Ấn Tiểu Hạ. Nhưng vị hôn thê kia hình như đã phát hiện ra Ấn Tiểu Hạ là nữ, định tố cáo cô. Sau khi bị anh và bạn bè ngăn cản, cô lại không từ bỏ ý định, uy h.i.ế.p người anh trai ốm yếu của Ấn Tiểu Hạ, khiến bệnh tình anh ấy trở nặng.

Ấn Tiểu Hạ ban đầu giả trai vào học viện Lạc Tư cũng là vì muốn giữ học bổng cho người anh trai đang bệnh tật của mình.

Anh trai bệnh nặng khiến Ấn Tiểu Hạ đau lòng vô cùng, Mạc Hồng Huyên cũng giận tím mặt. Anh cho rằng vị hôn thê kia là một người con gái độc ác, nên đã cầu xin cha mình dùng thế lực gia tộc đưa cô ra nước ngoài.

Nhà họ Vân cũng biết điều, sau khi hiểu rõ chân tướng sự việc, nghe theo lời khuyên của Vân Bân, quyết định từ bỏ cuộc hôn nhân này. Vân Bân nói rằng ai làm sai thì phải chịu trách nhiệm.

Chuyện này khiến Mạc Hồng Huyên có cái nhìn khác về Vân Bân, anh thấy Vân Bân rất biết phải trái. Vị hôn thê kia thì ác độc thật, nhưng anh trai cô ta lại rất hiểu chuyện. Hơn nữa, ông cụ nhà họ Vân từng cứu mạng ông nội anh, nên sau này Mạc Hồng Huyên đã tạo nhiều điều kiện thuận lợi cho nhà họ Vân, trong đó có cả việc bồi thường cho nhà họ Vân vì chuyện đưa con gái họ ra nước ngoài.

Hôn ước được giải trừ như ý nguyện, cuối cùng Mạc Hồng Huyên và Ấn Tiểu Hạ chính thức hẹn hò. Hai người đính hôn sau khi tốt nghiệp cấp ba.

Anh trai của Ấn Tiểu Hạ cũng tốt nghiệp Lạc Tư, mọi chuyện đều rất hoàn hảo.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nhiều năm trôi qua, Mạc Hồng Huyên cũng như Vân Bân, đã quên hẳn Vân Xu. Giờ Vân Bân nhắc đến, anh mới nhớ ra cô nàng vị hôn thê cũ vẫn còn ở nước ngoài.

Khi chuyện năm xưa xảy ra, Mạc Hồng Huyên từng nghĩ Vân Xu là một người con gái độc ác. Nhưng lớn lên rồi nghĩ lại, cô cũng chỉ là muốn bảo vệ hôn ước của mình thôi, tiếc là đã dùng sai cách, khiến mọi người càng thêm chán ghét cô.

Dù đến bây giờ, anh vẫn không có chút thiện cảm nào với Vân Xu.

Nhưng Vân Bân thì anh lại khá quý mến, hai người là bạn bè tốt. Nếu Vân Bân muốn đón em gái về, Mạc Hồng Huyên cũng không ý kiến gì, dù sao chuyện cũng đã qua lâu rồi.

Chuyện cũ bỏ qua đi.

Chỉ cần Vân Xu về nước mà không gây khó dễ cho Tiểu Hạ nữa là anh sẽ không chấp nhặt gì.

Đã quyết định trong lòng, Mạc Hồng Huyên vẫn muốn hỏi ý kiến của Ấn Tiểu Hạ. Tình cảm của hai người tuy không còn nồng nhiệt như xưa, nhưng dù sao cũng là mối tình đầu sâu đậm, anh vẫn rất coi trọng cô.

“Tiểu Hạ, em nghĩ sao?”

Ấn Tiểu Hạ khẽ mỉm cười. Là con gái, cô nhạy cảm hơn về tình cảm nên sớm nhận ra Mạc Hồng Huyên không còn yêu mình say đắm như trước. Nhưng cô vẫn không rời bỏ anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-185-nu-phu-ac-doc-bi-luu-day-xuat-ngoai-3.html.]

Giờ phút này, thái độ của Mạc Hồng Huyên cho thấy cô vẫn có vị trí quan trọng trong lòng anh.

Hình dung về Vân Xu ở nước ngoài hiện lên trong đầu Ấn Tiểu Hạ, lòng cô thoáng gợn sóng. Cô vẫn nhớ như in hình ảnh cô tiểu thư tôn quý kiêu kỳ năm xưa, đứng trước mặt cô tự giới thiệu mình là vị hôn thê của Mạc Hồng Huyên.

Cô khẽ nâng cằm, cử chỉ tao nhã, đúng là khí chất được bồi dưỡng từ nhỏ, như đóa hoa quý trong nhà kính.

Còn khi đó, cô mặc bộ đồng phục nam sinh rộng thùng thình, tóc cắt ngắn cũn cỡn, chẳng giống con gái chút nào, như cây cỏ dại ven đường.

Ấn Tiểu Hạ đã từng cảm thấy tự ti và chua xót vô cùng. Đó là dáng vẻ mà cả đời này cô cũng không thể nào có được. Dù bây giờ nhớ lại, cô vẫn thấy có chút khó chịu.

Nhưng trước mặt chồng chưa cưới và người học trưởng đáng tin cậy, cô không thể nói mình không muốn Vân Xu về nước, như thế sẽ có vẻ hẹp hòi.

Vì thế cô nói: “Chuyện cũng qua lâu rồi mà, em với anh trai cũng không để bụng nữa. Năm xưa Vân Xu còn nhỏ dại, nhất thời nghĩ quẩn cũng có thể hiểu được. Chỉ cần sau này cô ấy về nước đừng như xưa nữa là được.”

Ánh mắt Mạc Hồng Huyên dịu dàng hẳn xuống, Tiểu Hạ vẫn luôn như vậy.

Vân Bân nói: “Yên tâm đi, sau khi em ấy về nước, tôi sẽ để mắt đến em ấy hơn.”

Anh mỉm cười, nhưng trong lòng lại nghĩ ngợi, cô gái năm xưa mình từng có cảm tình giờ đã thành ra thế này.

Thời gian đúng là vô tình thật.

……

Một trang viên rộng lớn ở châu Âu.

Ánh nắng ấm áp chiếu xuống hành lang cổ kính, bóng nắng lấp lánh trên nền đá hoa cương. Bên phải hành lang là những cột trụ chạm khắc hoa văn tinh xảo, kể về những câu chuyện thần thoại xưa.

Tiếng bước chân vững chãi từ xa vọng lại. Người hầu được huấn luyện bài bản thoáng nhìn người tới rồi vội vàng tránh đường.

Một người con gái dáng người thanh tú, bước đi thẳng tắp. Cô tóc ngắn gọn gàng, mặt lạnh tanh, ẩn sau bộ vest đen là cơ bắp săn chắc.

Đi qua hành lang dài, người con gái bước ra vườn hoa.

Trong tầm mắt, muôn hoa khoe sắc đua nở. Toàn những giống hoa quý hiếm, đem ra ngoài kia đều là trân phẩm có tiền cũng khó mua, phải được nâng niu chiều chuộng lắm. Ở đây, chúng lại như hoa dại bình thường,tùy ý mọc giữa đất trời.

Giữa vườn hoa có một chiếc xích đu màu trắng, dây leo xanh mướt quấn quanh, điểm xuyết những đóa hoa lam nhạt xinh xắn. Ghế xích đu khẽ đung đưa, thấp thoáng bóng người mảnh mai.

Ánh mắt người con gái dịu lại khi nhìn thấy bóng hình ấy.

Cô bước đến bên xích đu, nhẹ giọng gọi: “Tiểu thư.”

Loading...