Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 175: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (32)

Cập nhật lúc: 2025-02-28 14:32:53
Lượt xem: 26

Liễu Tư Di đang suy nghĩ về những hành động tiếp theo, thì thoáng liếc mắt thấy Chung Trì đang cúi gằm mặt, ôm khư khư điện thoại. Vẻ mặt anh thất thần, ngây ngốc, nửa ngày trời không nhúc nhích, trông có phần kỳ dị.

"Chung Trì, anh sao vậy?" Liễu Tư Di hỏi, dù sao thì cô ta cũng là người châm ngòi cho mọi chuyện, nên vẫn khá lo lắng cho tình hình của Chung Trì.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Chung Trì giật mình hoàn hồn, ánh mắt ngơ ngác rơi trên gương mặt xinh đẹp trước mặt, trong đầu dần hiện lên một gương mặt khác, đẹp đến nao lòng.

Vì người trước mắt này, mà anh đã làm tổn thương một người vô tội khác.

"Tôi..." Giọng anh khàn đặc cất lên, lời còn chưa kịp thốt ra, đã bị giọng nói của một người bất ngờ xuất hiện cắt ngang.

Người đàn ông mặt lạnh tanh dừng bước, cất giọng: "Hai vị rảnh rỗi gớm nhỉ, vậy mà vẫn còn tâm trạng ngồi đây tán dóc."

Trong lòng Liễu Tư Di chợt thót tim, dự cảm chẳng lành dâng lên, nhưng cô ta vẫn cố gắng trấn an lại.

Không sao đâu, vẫn còn Chung Trì ở đây mà.

Liễu Tư Di gượng cười, nói: "Tuyên tổng nói đùa rồi, tôi chỉ là hỏi thăm tình hình đồng nghiệp một chút thôi."

Ánh mắt sắc như d.a.o của Tuyên Lê lướt qua lướt lại trên người hai người, cất giọng: "Cũng phải thôi, hai người gây ra cái chuyện tày đình như vậy, đương nhiên là phải lo lắng xem đối phương có trở mặt hay không rồi. Dù sao thì kẻ có thể làm ra cái chuyện bôi nhọ đồng nghiệp, nói không chừng một lát nữa sẽ bị chính đồng bọn của mình bán đứng cho coi."

Những nhân viên khác vốn còn chưa hiểu đầu cua tai nheo gì, nghe Tuyên Lê nói vậy, ai nấy đều nhớ lại mấy tin đồn trên mạng về Vân Xu mấy hôm trước. Những người đầu óc nhanh nhạy, đã bắt đầu nhìn hai người kia bằng ánh mắt đầy ngờ vực.

"Tuyên tổng, dù anh là cấp trên, thì lời nói cũng không thể tùy tiện phát ngôn bừa bãi như vậy được." Mặt Liễu Tư Di đỏ bừng, ra vẻ tủi nhục: "Ăn nói hàm hồ, vu khống người khác, chẳng phải là quá đáng lắm sao? Làm ơn nói chuyện phải có căn cứ vào!"

"Tôi không có vu khống ai hết." Cô ta nói, lý lẽ hùng hồn phản bác.

Những người xung quanh lại bắt đầu d.a.o động, thấy bộ dạng của Liễu Tư Di thì có vẻ như cô ta không nói dối thật.

Có khi nào là hiểu lầm không?

Họ không thể nào tưởng tượng được những đồng nghiệp sớm chiều tối tối chung đụng lại có thể làm ra cái chuyện như thế này.

Tuyên Lê im lặng nhìn chằm chằm vào cô ta. Liễu Tư Di cho rằng lời mình nói đã có tác dụng, chuẩn bị thừa thắng xông lên, thì từ đằng xa vọng đến tiếng bước chân dồn dập.

Vững chắc, dứt khoát.

Mọi người theo bản năng nhìn lại, mấy bóng cảnh sát mặc cảnh phục đang tiến về phía họ, vẻ mặt nghiêm nghị, cất giọng: "Chung Trì, Liễu Tư Di, hai người bị tình nghi có liên quan đến hành vi xâm phạm quyền riêng tư của người khác, mời hai vị đi theo chúng tôi về đồn để điều tra."

Lời lẽ đanh thép, rành rọt khiến sắc mặt Liễu Tư Di phút chốc trắng bệch, và cũng khiến cho những lời biện bạch vừa rồi của cô ta trở nên nực cười đến vậy.

Chung Trì lờ đờ đứng dậy, mặc kệ cảnh sát tiến đến áp giải mình.

Liễu Tư Di không cam tâm, nếu hôm nay bị áp giải đi, thì danh tiếng của cô ta coi như xong đời: "Tôi có làm gì đâu chứ, vì sao các anh lại muốn bắt tôi đi! Chẳng lẽ chỉ dựa vào lời nói suông của anh ta thôi sao!"

Tuyên Lê thản nhiên nói: "Cô không cần đánh trống lảng nữa, ngay từ khi sự việc mới vừa xảy ra, tôi đã báo cảnh sát rồi, hơn nữa còn toàn lực phối hợp với cảnh sát điều tra truy vết những kẻ tung tin đồn nhảm. Kết quả thế nào thì chắc không cần tôi phải nói nhiều nữa. Cứ yên tâm đi, cái kẻ giao dịch với hai người, cũng sẽ phải chịu trừng phạt thích đáng."

Vẻ mặt Liễu Tư Di cứng đờ.

Chuyện xảy ra ở công ty khác, quản lý nhân sự đều cố gắng dĩ hòa vi quý, vì danh tiếng công ty mà tuyệt đối không muốn dây dưa đến cảnh sát. Tuyên Lê thì ngược lại hoàn toàn, ngay lập tức báo án, chẳng thèm để ý đến ánh mắt của người khác, thậm chí còn để cảnh sát trực tiếp đến công ty áp giải người đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-175-ao-ca-cua-dien-vien-long-tieng-32.html.]

Phải làm sao bây giờ?

Đúng rồi, vẫn còn Chung Trì!

Liễu Tư Di như van nài nhìn về phía Chung Trì, hai người vừa rồi nói chuyện phiếm rất kín đáo, chỉ cần Chung Trì gánh hết trách nhiệm, thì cô ta nhất định sẽ không sao.

Nhưng Chung Trì vẫn cứ im lặng. Trái tim Liễu Tư Di nguội lạnh dần.

Sáng nay anh vẫn còn bình thường nói chuyện với cô ta, chỉ mới đó thôi mà rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?

Tuyên Lê đánh giá vẻ mặt của anh, vẻ mặt trầm tư, đột nhiên lên tiếng: "Là do cậu và Liễu Tư Di cùng nhau cố ý thiết kế hãm hại Vân Xu phải không?"

Nghe thấy cái tên kia, Chung Trì ngẩng đầu lên. Anh cuối cùng cũng đón nhận ánh mắt khẩn cầu của Liễu Tư Di, nhưng dù thế nào đi nữa, anh cũng không thể thốt ra được cái lời phủ nhận rằng mình không liên quan. Những lời lẽ nhục mạ khó nghe mà anh từng đọc được trên điện thoại, cùng với gương mặt đẹp đến nao lòng kia, cứ thế hòa quyện vào nhau, khiến lồng n.g.ự.c anh nghẹn ứ lại, khó thở.

Chính anh và Liễu Tư Di đã hại cô nàng vô tội hứng chịu bao lời chửi rủa.

Chung Trì suy sụp thở dài, cuối cùng lựa chọn cam chịu. Hành vi của bọn họ là sai trái.

Giờ phút này, đầu óc anh bỗng trở nên tỉnh táo lạ thường. Từng câu từng chữ mà Liễu Tư Di từng lén lút nói với anh, từng biểu cảm mà cô ta từng thể hiện, giờ đây đều mang theo một ý đồ dẫn dắt rõ ràng. Cô ta vốn dĩ không hề hoàn mỹ như những gì anh từng nghĩ.

Liễu Tư Di thất thần đứng chôn chân tại chỗ, đầu óc quay cuồng, rốt cuộc chuyện này là thế nào vậy?

Rõ ràng Chung Trì đã hứa sẽ bảo vệ tốt cho cô ta, nhưng giờ phút này, anh lại cam chịu rằng cô ta cũng nhúng tay vào chuyện này.

Hai người cuối cùng bị cảnh sát áp giải đi. Hành vi vi phạm pháp luật của họ sẽ phải nhận sự trừng phạt thích đáng.

Đợi đến khi được thả ra, họ sẽ lại phải đối mặt với việc bị Thịnh Hoa sa thải. Tuyên Lê sẽ lưu lại thành tích bất hảo của hai người trong hồ sơ nhân sự. Chỉ cần họ xin việc ở những nơi chính quy một chút, công ty mới sẽ xem xét hồ sơ lý lịch của họ, và rồi người ta sẽ biết được những việc mà họ đã từng làm.

Trợ lý Trương tiến đến bên cạnh Tuyên Lê, nhỏ giọng báo cáo: "Đã liên hệ với nền tảng livestream rồi, phòng livestream kia đã bị khóa, những thông tin và hình ảnh lan truyền trên mạng chúng ta cũng có thể cố gắng hết sức để dìm xuống."

"Nhưng một khi đã bị lưu lại… thì không còn cách nào ngăn chặn hoàn toàn được nữa."

Cho dù là trợ lý Trương cũng không ngờ rằng, lại có người vì muốn nổi tiếng, mà dám lấy danh tiếng của Vân Xu để câu view, và lại còn thành công nữa chứ. Gương mặt xinh đẹp của Vân Xu đã bị công khai trên mạng, điện thoại của công ty chắc sắp nổ tung đến nơi rồi, toàn là điện thoại gọi đến dò hỏi thông tin về Vân Xu, và mời cô hợp tác.

Cũng khó trách được, một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, một khi xuất hiện trước công chúng, sẽ nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Cho dù là trợ lý Trương, cũng đã lẽn giữ lại vài tấm ảnh trong máy tính.

Vẻ mặt Tuyên Lê hôm nay vốn dĩ đã chẳng mấy tươi tắn, chuyện tin đồn vừa mới xử lý xong, thì lại xảy ra chuyện lớn hơn nữa.

Cái gã streamer nhỏ con kia vậy mà lại dám đem mặt Vân Xu phát trực tiếp ra ngoài, anh nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm của đối phương đến cùng.

Nhưng hiện tại, điều quan trọng hơn cả là phải xác định sự an toàn của Vân Xu. Chỉ là thông qua điện thoại nắm bắt tình hình của đối phương, Tuyên Lê vẫn hoàn toàn không thể yên tâm. Anh muốn đích thân đến Đông Thành ở lại một thời gian.

Và còn phải nhanh chóng giúp Vân Xu đổi chỗ ở nữa, địa chỉ hiện tại đã bị lộ rồi, quá nguy hiểm.

"Lập tức đặt vé máy bay đi Đông Thành, chuyến sớm nhất có thể." Tuyên Lê nói: "Chuyện công ty trước mắt cứ xử lý đến đó thôi, trong thời gian tôi vắng mặt, nếu có tình huống phát sinh hoặc có vấn đề mới, cứ gọi điện thoại cho tôi."

"Dạ, vậy chuyện hôm nay có cần thông báo trên Weibo chính thức của công ty không ạ?"

Tuyên Lê đáp: "Đương nhiên là phải thông báo rồi, phải viết rõ ngọn ngành sự việc ra, và phải tách Vân Xu ra khỏi vụ việc này. Bọn chúng đã dám làm cái chuyện như thế này, thì phải có giác ngộ gánh chịu hậu quả."

Trợ lý Trương gật đầu, đáp lời tuân lệnh.

Loading...