Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 170: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (27)
Cập nhật lúc: 2025-02-28 14:09:45
Lượt xem: 18
Tư Nhạc đáp: “Cô ấy giờ là nhân viên Thịnh Hoa, bộ phận truyền thông Thịnh Hoa chắc chắn sẽ ra tay.”
Khi Vân Xu kể cho anh nghe về mấy điều khoản trong hợp đồng của cô với Thịnh Hoa, Tư Nhạc đã biết cái vị Tuyên Lê kia cũng rất coi trọng cô, bằng không chẳng có ông chủ nào lại đưa ra một bản hợp đồng ưu ái nhân viên đến vậy.
Đối phương chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng dù biết Thịnh Hoa sẽ giải quyết chuyện này, Tư Nhạc vẫn không thể kìm nén được sự lo lắng trong lòng.
Chỉ cần nghĩ đến việc Vân Xu có thể sẽ buồn bã vì chuyện trên mạng, lòng anh đã không thể bình tĩnh được. Vì thế, Tư Nhạc đổi ca trực với đồng nghiệp, lập tức chạy đến chỗ Vân Xu.
Sau khi cánh cửa mở ra, Tư Nhạc thấy ánh mắt Vân Xu vẫn trong veo thuần khiết như trước, trái tim treo lơ lửng của anh mới hạ xuống.
Tư Nhạc cân nhắc nói: “Anh có nghe được một vài tin tức.”
Anh nói rất vòng vo, muốn xem Vân Xu biết chuyện này đến đâu rồi.
Vân Xu vừa mới nói chuyện điện thoại với Tuyên Lê xong, thoáng cái đã nhớ ra những lời anh nói. Tư Nhạc chắc cũng đến vì chuyện này.
Cô nói: “Sư phụ là nói chuyện trên mạng đó hả?”
Động tác Tư Nhạc khựng lại, Vân Xu biết chuyện mọi người trên mạng đang chửi rủa cô?
Nhưng câu nói tiếp theo của cô đã dập tắt suy đoán này.
Vân Xu nói: “Hình như là có người muốn công kích công ty của tụi em, nên cứ bôi nhọ tụi em thôi à. Tuyên Lê bảo em mấy hôm nay đừng để ý đến internet, đợi chuyện qua rồi tính.”
Tư Nhạc: "…"
Vân Xu thấy anh im lặng, nghi hoặc hỏi: “Em nói không đúng hả sư phụ?”
Tư Nhạc khẽ hắng giọng: “Đúng là như em nói đó, công ty lớn mạnh thì khó lung lay, mấy kẻ địch kia sẽ nhằm vào đám nhân viên các em mà tấn công. Quyết định của anh ta là đúng đó, em cứ mấy hôm nay đừng lên mạng, an tâm ở nhà là được.”
Được sư phụ khẳng định, Vân Xu càng yên tâm hơn.
Hai người còn chưa kịp nói chuyện được bao lâu, chuông cửa lại reo lên.
Vân Xu ra mở cửa, ngoài cửa cũng lại là một người quen nữa, người mà cô vừa mới nghĩ đến khi nãy – cậu học đệ nhỏ.
Tiết Cảnh Diệu thấy người mà cậu luôn mong nhớ xuất hiện trước mắt, vội vàng hỏi: “Học tỷ, chị không sao chứ!”
Trong đôi mắt đen láy của cậu học đệ là vẻ lo lắng không giấu giếm. Chỉ cần cậu vừa mở miệng, Vân Xu đã biết lý do cậu đến, cũng là vì lo lắng cho cô: “Tôi không sao mà, cậu vào nhà đi, đứng ngoài cửa nói chuyện không tiện.”
Vẻ điềm tĩnh, ôn hòa của cô khiến trái tim đang hoảng loạn của Tiết Cảnh Diệu dần bình tĩnh lại.
Cậu theo Vân Xu vào nhà, đang định hỏi han về chuyện trên mạng, đột nhiên liếc thấy bóng dáng trên sofa, sắc mặt cậu cứng đờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-170-ao-ca-cua-dien-vien-long-tieng-27.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vì sao lại có một người đàn ông xa lạ ở nhà học tỷ?
Anh ta là ai?
Chẳng lẽ là bạn trai mới của học tỷ?
Nghĩ đến khả năng này, tim Tiết Cảnh Diệu như chìm xuống vực sâu, vẻ mặt tươi tắn tái nhợt, bước chân cũng vô thức dừng lại.
Vân Xu đi đến bên sofa, quay đầu lại thấy Tiết Cảnh Diệu vẫn đứng ở cửa, cô vẫy tay với cậu: “Mau lại đây nè, nhân tiện dịp này, tôi giới thiệu cậu với sư phụ làm quen luôn.”
Sư phụ?
Tiết Cảnh Diệu khẽ thở phào, mím môi bước tới.
“Sư phụ, đây là Tiết Cảnh Diệu, học đệ cùng trường em mà em từng kể với sư phụ đó, cậu ấy mới vào giới CV, có thiên phú lắm đó, vai nam chính 《Trong Nắng Ấm Có Anh》 là do cậu ấy lồng tiếng đó ạ.” Vân Xu giới thiệu học đệ với Tư Nhạc xong.
Lại quay sang giới thiệu Tư Nhạc với Tiết Cảnh Diệu: “Học đệ, đây là sư phụ của tôi, Tư Nhạc, đại thần rất nổi tiếng trong giới CV đó, đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong việc lồng tiếng, mà còn là bác sĩ giỏi nữa đó.”
Trong hình dung của Vân Xu, mọi người trong cùng giới CV chắc dễ nói chuyện với nhau lắm, sư phụ và học đệ chắc cũng vậy.
Thực tế, sau khi cô giới thiệu xong.
Tư Nhạc nói: “Hân hạnh.”
Tiết Cảnh Diệu đáp: “Chào anh.”
Không khí có chút gượng gạo, sau đó… thì chẳng có sau đó nữa.
Tiết Cảnh Diệu nhớ lại mục đích mình đến đây, lập tức nói: “Học tỷ, chuyện trên mạng——.”
“Chuyện trên mạng công ty của Xu Xu lo liệu rồi, em ấy mấy hôm nay không cần lên mạng là được.” Giọng nói thanh lãnh không chút khách khí ngắt lời cậu, Tư Nhạc cho rằng đây là hành động có phần thất lễ nhưng cần thiết.
Những chuyện rối rắm kia, Xu Xu không cần biết.
Tiết Cảnh Diệu ngớ người, Vân Xu lại nhỏ nhẹ kể lại sự tình một lần, ánh mắt cô thuần khiết, rõ ràng là tin tưởng không chút nghi ngờ.
Tiết Cảnh Diệu gượng cười: “À ha, ha… Ra là vậy, vậy thì học tỷ cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, tại em lo lắng quá thôi.”
Cậu cười gượng gạo cho qua chuyện, hùa theo lời Tư Nhạc.
Học tỷ không bị ảnh hưởng là được, lý do thật hay giả không quan trọng.
“Đâu có lo lắng gì đâu, phải là em cảm ơn hai người đã quan tâm mới đúng.” Gương mặt kia đẹp tựa châu ngọc, đẹp đến khó tin, và đôi mắt cong cong của cô tươi sáng, phảng phất có cả sao trời rơi vào trong đó.
Khi ánh mắt cô hướng về phía bạn, bạn sẽ chẳng thể thốt nên lời.
Trong phòng khách tĩnh lặng, hai người đàn ông cứ bất động nhìn cô, dường như có điều gì đó đang lặng lẽ chuyển động.