Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 148: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (5)

Cập nhật lúc: 2025-02-27 11:17:18
Lượt xem: 32

《Trong Nắng Ấm Có Anh》 đúng lịch mà phát sóng lúc 8 giờ tối.

Ngay khi vừa bắt đầu, không có mấy người chú ý đến bộ kịch truyền thanh này, vì nó thật sự không có tiếng tăm gì, ngoại trừ nữ chính CV, gần như tất cả đều là những người vô danh.

Giai đoạn đầu chỉ có mấy fan của Thu Ý Nùng vì muốn ủng hộ cô nên chọn nghe bộ kịch này, sau đó là một vài người qua đường tùy tiện bấm vào, định bụng nếu nghe được thì nghe tiếp, không hay thì tắt đi ngay.

Thế nhưng sau đó, họ hoàn toàn bị cuốn hút vào bộ kịch.

Đây là bộ kịch truyền thanh tuyệt vời nào vậy! Nam nữ chính sao mà diễn hay thế!

Ôi trời ơi! Nghe hay quá đi mất!

Những người nghe xong lập tức đi giới thiệu cho bạn bè, mọi người truyền tai nhau, và đêm đó, mấy bài đăng liên quan đến bộ kịch liên tục được đẩy lên top đầu diễn đàn nổi tiếng nhất trong giới CV, ai nấy đều ra sức giới thiệu bộ kịch này.

Tiết Cảnh Diệu đang bận rộn hoàn thành hồ sơ trên máy tính thì điện thoại reo lên.

Vừa nghe máy, giọng bạn bè đầy phấn khích từ micro đã truyền đến: “Cảnh Diệu! Cậu nổi tiếng rồi! Nổi tiếng thật rồi đó!”

Tiết Cảnh Diệu ngơ ngác hỏi lại: “Cậu nói cái gì cơ?”

Bạn bè nói: “Chính là bộ kịch truyền thanh mà cậu thu âm trước đó đó, nó hot rần rần luôn rồi! Cậu lên mạng tìm thử xem là biết ngay.”

Tiết Cảnh Diệu lúc này mới hoàn hồn, vội vàng gõ tên kịch vào ô tìm kiếm, ngay lập tức, vô số tin tức liên quan hiện ra, khác hẳn với cảnh tượng thảm đạm trước đó khi đến cái tên kịch còn bị xếp hạng bét.

Trên Weibo cũng xuất hiện rất nhiều bài đăng thảo luận về bộ kịch, số lượng fan Weibo của cậu tăng lên mấy vạn người, những người này chắc hẳn đều là từ tài khoản Weibo chính thức của đoàn phim tìm đến.

Lúc này Tiết Cảnh Diệu mới cảm thấy mọi thứ thật như mơ.

Bạn bè vẫn chưa chịu gác máy, tiếp tục nói: “Cậu thấy chưa, mọi người đều đang bàn tán về hai người kìa.”

“Mà sao cậu không nói cho tôi biết, nữ chính CV hợp tác với cậu lại là Thu Ý Nùng, tôi cứ tưởng là một người vô danh nào đó chứ.”

Tiết Cảnh Diệu giải thích: “Tôi cũng là lúc nghe nhân viên đoàn phim nói chuyện phiếm mới biết thôi.”

Bạn bè cảm thán: “Vậy cậu đúng là may mắn đó, bộ kịch truyền thanh đầu tay đã được hợp tác với cô ấy, khởi đầu xem như là quá thuận lợi rồi.”

Đặc biệt là Tiết Cảnh Diệu còn là CV nam chính, giọng lại hợp với nhân vật, có thể nói là thiên thời địa lợi nhân hòa đều có đủ, nhưng quan trọng nhất vẫn là nhờ có Thu Ý Nùng, giọng của cô ấy thật sự quá tuyệt vời, đa số cư dân mạng đều đang bàn luận về cô ấy.

Ngay cả người bạn vốn dĩ không mấy quan tâm đến Thu Ý Nùng của cậu, cũng vì bộ kịch truyền thanh này mà trở thành fan của cô.

Tiết Cảnh Diệu cong môi cười, “Học tỷ vẫn luôn rất tuyệt mà.”

Cậu đáp lời bạn, mắt vẫn dán chặt vào màn hình, chọn một bài đăng có lượt tương tác cao nhất rồi nhấp vào xem.

Ba bài đăng nổi bật hiện lên đầu trang, phía sau còn kèm theo biểu tượng ngọn lửa nhỏ, bên dưới là vô số bài thảo luận liên quan.

[Gấp! Gấp! Gấp! Mọi người mau đi nghe “Trong Nắng Ấm Có Anh” đi, đảm bảo sẽ không làm mọi người thất vọng!!! CP học tỷ dịu dàng và học đệ cún con này đỉnh của chóp luôn!]

[Nghe xong bộ kịch truyền thanh này, tôi hối hận thật sự vì thời đại học đã không yêu đương một lần cho tử tế.]

[Bàn về độ hợp giọng của CP chị em cún con.]

Tiết Cảnh Diệu không do dự nhấp vào bài đăng đầu tiên, cậu muốn biết mọi người đánh giá thế nào về vai nam nữ chính của mình và học tỷ.

[Ôi trời ơi, tình yêu vườn trường ngọt ngào quá đi mất! Tôi như bị nhồi cả tấn đường vào mồm ấy! Nghe mà cứ cười tủm tỉm suốt thôi, mẹ ơi, tôi suýt chút nữa đã nghĩ mình bị biến thái luôn rồi đó……]

[CP này tôi xin chèo thuyền tới bến luôn! Ai chung thuyền điểm danh!]

[Giọng anh học đệ cún con hợp vai dã man, nhất là đoạn học tỷ đồng ý hẹn hò, ảnh tưởng mình nghe nhầm nên hỏi lại, cưng xỉu!]

[Tôi siêu siêu siêu thích Thu Ý Nùng, giọng chị lồng tiếng học tỷ làm tôi tan chảy luôn, tôi vốn dĩ không tin có giọng hát thiên thần gì đó trên đời, giờ thì tôi tin rồi đó, chính là chị này chứ ai! Tôi yêu chị! Từ nay về sau chị chính là nữ thần trong mộng của tôi!]

Tiết Cảnh Diệu đọc những bình luận khen ngợi cậu và học tỷ đẹp đôi, trong lòng lâng lâng sung sướng, còn vui hơn cả khi cậu giành được giải thưởng trong cuộc thi trước đó nữa. Những lời khen dành cho học tỷ càng khiến cậu cảm thấy vinh dự.

Đúng là học tỷ của cậu mà.

Tiết Cảnh Diệu tiếp tục đọc, ánh mắt cậu chợt khựng lại, sắc mặt trầm xuống.

[Tôi chỉ có một ý nghĩ thôi! Muốn đá bay nam chính để tôi lên thay! Học tỷ ơi! Em đây nguyện ý! Chọn em đi mà!]

[Tôi tuyên bố từ nay về sau tôi đã có vợ! Không sai, chính là Thu Thu của chúng ta đó!]

Cậu biết những lời trên mạng không thể tin là thật, nhưng mà —.

Không được.

Học tỷ là của riêng cậu, tuyệt đối không thể nhường cho người khác.

Tiết Cảnh Diệu khẽ nói trong lòng.

Hồi tưởng lại bóng hình xinh đẹp của Vân Xu ở nhà hàng lần trước, tim cậu lại đập loạn nhịp, dáng vẻ của cô khi ấy, tựa như cả bầu trời đều tập trung trong đôi mắt trong veo của cô.

Khiến người ta không thể rời mắt.

Bốn người trong phòng ngủ đều chú ý đến bộ kịch truyền thanh này. Hai người bạn cùng phòng còn lại chưa từng gặp Vân Xu, cũng không mấy hứng thú với giới CV, nhưng dù sao đây cũng là tác phẩm đầu tay của bạn mình, nên vì lòng ủng hộ, cuối cùng cả hai đều nghe thử một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-148-ao-ca-cua-dien-vien-long-tieng-5.html.]

Và rồi sau đó…

“Giờ thì tôi đã hiểu vì sao cậu cứ mãi tơ tưởng đến người ta rồi.” Bạn cùng phòng vẻ mặt sâu xa, ngồi xếp bằng trên giường, chống cằm ra vẻ suy tư.

Chỉ bằng giọng nói thôi mà đã có thể khiến người ta mềm lòng như vậy, đợi đến khi nghe hết cả bộ kịch, cậu đã tự động vẽ ra trong đầu hình ảnh một học tỷ dịu dàng thiện lương, tươi cười rạng rỡ xinh đẹp, càng hận không thể mình chính là nam chính trong kịch.

Một bạn cùng phòng khác cũng không ngớt lời khen ngợi: “Tôi chưa bao giờ được nghe giọng nói nào hay đến vậy.”

Cuối cùng, ánh mắt sáng quắc của cả hai đều đổ dồn lên người Tiết Cảnh Diệu: “Bạn hiền, bao giờ hẹn được học tỷ ra ngoài, cho bọn tôi đi ăn một bữa chung với!”

Tiết Cảnh Diệu: ……

Vân Xu cũng đang xem tin tức trên mạng, ngay từ khi kịch truyền thanh có dấu hiệu nổi tiếng, Tình Vũ đã liên tục gọi điện thoại cho cô, vì vậy cô cũng chứng kiến quá trình độ hot của bộ kịch tăng lên từng giờ từng phút.

Mặc dù trước đó đã đoán trước được kịch sẽ được yêu thích, nhưng tốc độ lan tỏa và sức ảnh hưởng của nó vẫn vượt quá dự đoán của đoàn phim, số lượng fan của cả hai CV chính tăng lên chóng mặt, vô số người đổ xô vào bình luận, đánh giá.

Đạo diễn và người phụ trách dự án mỗi ngày cười đến toe toét, răng trắng hở cả ra ngoài, họ đã nhận được vài đơn đặt hàng mua bản quyền chuyển thể.

Người phụ trách dự án còn lén gửi lì xì cho Vân Xu, anh biết rõ nguyên nhân bộ kịch nổi tiếng là do đâu, vì vậy không hề keo kiệt lời khen dành cho cô.

Học đệ cũng đã gửi tin nhắn đến.

[Tiết Cảnh Diệu: Học tỷ, bộ kịch truyền thanh của chúng ta hot thật rồi!]

[Thu Ý Nùng: Tôi cũng thấy rồi này, mọi người đánh giá bộ kịch rất cao, tôi cũng rất vui, đặc biệt là biểu hiện của cậu khiến tôi rất kinh ngạc, quá hợp với nhân vật Tiêu Tử Diễm luôn.]

Lời khen trực tiếp của học tỷ khiến Tiết Cảnh Diệu đỏ mặt, đến gõ chữ cũng có chút lóng ngóng.

[Tiết Cảnh Diệu: Là vì học tỷ quá lợi hại, em mới có thể diễn tốt như vậy.]

Tiết Cảnh Diệu nói thật lòng, khi thu âm, chỉ cần nhớ đến nữ chính là học tỷ, cậu tự nhiên nhập vai và thể hiện được cái tâm trạng khao khát, cháy bỏng của nam chính, bởi vậy cảm xúc thể hiện ra đặc biệt chân thật.

[Thu Ý Nùng: Cậu nói quá lời rồi đó, nhưng dù sao cũng cảm ơn cậu đã đã khen tôi.]

Tiết Cảnh Diệu không nói thêm gì, cậu và học tỷ mới gặp mặt trực tiếp không lâu, không muốn để đối phương cảm thấy mình là người đường đột, nhưng rồi sẽ có một ngày, cô sẽ biết những lời cậu nói luôn là thật lòng.

[Tiết Cảnh Diệu: Học tỷ sắp nhận kịch bản mới chưa ạ?]

[Thu Ý Nùng: Chưa chắc đâu, nếu không có kịch bản nào ưng ý, tôi sẽ đợi thêm một thời gian nữa.]

[Thu Ý Nùng: Nhờ lần này mà cậu cũng có chút tiếng tăm rồi, chắc cũng sẽ có bên kịch tìm đến cậu đó, nếu gặp được kịch bản yêu thích thì có thể thử sức, nhưng đừng để ảnh hưởng đến việc học nhé, nhớ chưa!]

Tiết Cảnh Diệu gần như có thể tưởng tượng ra vẻ mặt nghiêm túc của cô khi nhắn tin, trên khuôn mặt tuấn tú không khỏi nở một nụ cười ngốc nghếch.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Cô đang lo lắng cho cậu!

[Tiết Cảnh Diệu: Dạ, học tỷ dặn dò nhất định tuân theo ạ!]

Sau đó cậu gửi thêm một biểu tượng cún con ngoan ngoãn.

Trên thực tế đối với Tiết Cảnh Diệu mà nói, chỉ cần là kịch bản có cô tham gia mới là kịch bản mà cậu yêu thích, cậu vốn dĩ là vì cô mà bước chân vào giới này.

Cảm giác được người khác khen ngợi mình và học tỷ là một đôi thật sự quá tuyệt vời, Tiết Cảnh Diệu nghĩ, có lẽ cậu có thể tiếp tục thử sức ở giới CV này.

Cậu muốn nỗ lực, nỗ lực hơn nữa, nỗ lực hết mình để đến gần học tỷ hơn một chút.

Hy vọng học tỷ có thể liếc mắt nhìn cậu thêm một lần nữa.

Vân Xu vừa kết thúc cuộc trò chuyện với Tiết Cảnh Diệu thì điện thoại của Tư Nhạc gọi đến.

“Đang làm gì vậy?” Giọng anh vẫn thanh lãnh như thường.

“Đang xem đánh giá của mọi người về bộ kịch truyền thanh lần này trên mạng.” Vân Xu vui vẻ nói: “Thật sự là vượt quá mong đợi của chúng ta, em không ngờ nó lại hot đến vậy.”

Những lời khen ngợi của mọi người khiến cô rất vui, điều đó có nghĩa là những nỗ lực của cô trong thời gian qua đã có kết quả.

Tư Nhạc nói: “Tôi thì lại thấy đây là điều tất yếu.”

Mắt Vân Xu sáng lên: “Sư phụ, anh đã nghe qua rồi ạ?”

Cô vẫn nghĩ với mức độ bận rộn của Tư Nhạc, có lẽ phải vài ngày nữa anh mới có thời gian nghe bộ kịch này.

Tư Nhạc nghe ra sự háo hức trong giọng nói của cô, nói: “Ừ, mới phát hành là tôi đã nghe rồi, xin lỗi em, bận quá nên chưa gọi điện thoại cho em được.”

Vân Xu đáp: “Không sao ạ, em biết sư phụ luôn rất bận, có thể bớt chút thời gian nghe đã là em cảm kích lắm rồi.”

Tư Nhạc đã giúp đỡ cô rất nhiều, Vân Xu thật lòng biết ơn anh. Có thể nói chính nhờ sự giúp đỡ của anh, Vân Xu mới tránh được rất nhiều đường vòng.

Tư Nhạc nói: “Không cần cảm ơn, sau này mỗi bộ kịch của em tôi đều sẽ thưởng thức đầu tiên, đó là việc tôi nên làm.”

Giọng nói thanh lãnh hơi trầm xuống, giống như đang ở bên tai cô nhẹ nhàng nói chuyện, mang theo một chút khàn khàn.

Vân Xu khẽ ngẩn người, đột nhiên cảm thấy có chút không tự nhiên.

Rõ ràng hai người chỉ nói chuyện qua điện thoại, vậy mà ánh mắt cô lại vô thức rời khỏi màn hình điện thoại.

Không khí dường như có chút thay đổi, lại dường như không hề thay đổi.

Tư Nhạc lại như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục nói: “Kịch truyền thanh đã phát hành rồi, chúng ta cùng phân tích một chút về biểu hiện của em khi thu âm nhé, đừng vì thấy nó hot mà cho rằng mình đã đạt đến trạng thái hoàn hảo nhất.”

Loading...