Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 1131: Thảm sát lớn ở trường học (13)

Cập nhật lúc: 2025-04-28 15:44:56
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Duy Bạch thuận lợi đến cửa hàng, mở cửa sau đi vào. Hàng hóa trong cửa hàng rơi vãi khắp nơi, trên mặt đất là những vệt m.á.u đã chuyển sang màu đen. Cửa kính chính bị hư hại hoàn toàn. Chắc là trước đó có người chạy vào, nhưng cuối cùng không thoát khỏi sự truy đuổi của quái vật.

Hắn cẩn thận che giấu thân hình, nhẹ nhàng lấy một ít đồ ăn, lại lấy thêm nước khoáng và sữa bò. Cuối cùng theo đường cũ quay về phòng nghỉ.

Tiếng gõ cửa quen thuộc vang lên, Vân Xu lập tức chạy nhanh đến mở cửa. Nhìn thấy Thẩm Duy Bạch xuất hiện trước mặt hoàn hảo không bị thương, trái tim đang treo dần dần thả lỏng. Cô vẫn hỏi một câu: "Có bị thương không?"

Thẩm Duy Bạch đi vào phòng nghỉ, nhanh chóng đóng cửa lại: "Không bị thương, quái vật không phát hiện ra tôi."

Chu Hoàn Diễn hỏi: "Âm thanh vừa nãy là gì?"

Thẩm Duy Bạch dừng lại, mím môi nói: "Có người bị quái vật phát hiện."

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Kết quả không cần nói cũng biết. Cả ba người đều biết, ngày mai có lẽ ngay cả t.h.i t.h.ể của nam sinh đó cũng không còn thấy nữa.

Phòng nghỉ lại im lặng. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý tốt trước đó, nhưng một sinh mạng nữa ra đi vẫn khiến Vân Xu không chịu nổi. Đôi mắt đẹp dần dần ảm đạm.

Thẩm Duy Bạch và Chu Hoàn Diễn muốn an ủi, nhưng không biết mở lời thế nào. Lời nói vào lúc này thật vô lực và nhạt nhẽo. Họ chỉ có thể yên lặng ở bên cô.

Thẩm Duy Bạch lấy bánh mì ra, cùng với sữa bò cố ý lấy cho cô, nói giọng thấp: "Ăn một chút đi, đừng để cơ thể đói lả."

Vân Xu buồn bã ừ một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1131-tham-sat-lon-o-truong-hoc-13.html.]

Tiếng kêu than c.h.ế.t chóc tối qua khiến khuôn viên trường hôm nay càng thêm yên tĩnh. Trước đó Thẩm Duy Bạch còn có thể quan sát thấy bóng người vụt qua, hôm nay tất cả đều biến mất. Trường trung học tư lập Hoa Thần chiếm diện tích rất lớn. Ở những nơi không nhìn thấy, không biết liệu có học sinh nào khác còn đang vật lộn với cái c.h.ế.t hay không.

Chu Hoàn Diễn cố gắng nói đùa để giảm căng thẳng: "Tình cảnh trường học chúng ta bây giờ chân thật hơn mấy bộ phim rác rưởi kia nhiều."

Thẩm Duy Bạch nhàn nhạt nói: "Nếu có cơ hội, cậu có thể đi bản sao khác thử xem." Ba người đã phân tích rồi. Căn cứ nội dung giao diện, rất có khả năng trên thế giới không chỉ có một nơi bị chọn làm bản sao. Bên ngoài không biết đã biến thành cái gì rồi.

Chu Hoàn Diễn nhún vai: "Nói đùa thôi, đừng quá so đo vậy chứ. Học thần có rảnh thì nghĩ cách thoát thân đi."

Vân Xu ghé vào bên cửa sổ nhìn về phía trước. Bầu trời hình như hôm qua đỏ hơn một chút. Lại nhìn về phía quái vật, chúng nó dường như đi lại khắp nơi nhanh hơn một chút, hoặc là nói, trông nóng nảy hơn một chút. Bản sao này có lẽ còn có những điều kiện nguy hiểm được giấu kín, và chắc chắn còn có những điểm họ đã bỏ qua.

...

Một tòa nhà khu dạy học khác.

Nam sinh lưng hơi còng cẩn thận đi dọc hành lang. Trán đầy mồ hôi, con d.a.o gọt hoa quả trong tay nắm rất chặt. Con d.a.o gọt hoa quả chưa đầy mười centimet, trước mặt quái vật không có chút sức phản kháng nào, nhưng nắm vũ khí thì luôn có thêm chút tự tin.

Tiếng kêu thảm thiết tối qua hắn cũng nghe thấy. Buổi tối quái vật không nhìn thấy, người cũng không nhìn thấy, ngay cả nguy hiểm đến cũng không biết. Suy đi tính lại, nam sinh vẫn quyết định ban ngày đi tìm đồ ăn. Hắn vừa vặn biết một địa điểm, bên trong có rất nhiều đồ ăn.

Nam sinh rất cẩn thận. Nửa giờ trước suýt nữa đụng mặt quái vật, đến giờ vẫn còn sợ hãi trong lòng. Hắn gần như đi hai bước là phải chú ý xung quanh một chút. Khi nhìn thấy số phòng quen thuộc, trong lòng nhẹ nhõm hẳn.

Sau đó đẩy cửa ra nhìn vào bên trong, suýt nữa hồn bay phách lạc. Trong phòng học lại có một người. Người đó mặc đồ thoải mái, ngồi trên bàn học, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt nhàn nhã, không thấy chút sợ hãi nào của người bình thường.

Là người sống. Nam sinh cuối cùng cũng thở dốc lại được. Chú ý tới quần áo của hắn không phải đồng phục, vậy hẳn là học sinh chuyển trường. Vì thời điểm chuyển trường đặc biệt, học sinh chuyển trường rất nổi tiếng trong trường. Nhớ lại một chút, hình như đúng là nói học sinh chuyển trường sẽ đến vào ngày hôm trước.

 

Loading...