Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 1113: Vị hôn thê của nam phụ trong chuyện tình sư đồ tu tiên (93)

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:52:43
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lăn đi! Lăn đi! Tiểu sư tổ là Tiểu sư tổ của Vấn Thiên Tông! Không được gọi lung tung!”

Luận đạo?

Vân Xu suy nghĩ một chút. Đại khái là hai người ngồi lại cùng nhau thảo luận về sự lý giải của mình đối với Đạo, trao đổi kinh nghiệm và tư tưởng, cùng nhau tu luyện trưởng thành. Trong Vấn Thiên Tông cũng có phòng luận đạo chuyên dụng. Đó là một lời ước định không tồi.

Nếu nàng thua, vừa hay có thể xin chỉ giáo một phen.

“Một lời đã định." Vân Xu nghiêm túc nói.

Khuất Hoài Phong nhẹ giọng nói: “Một lời đã định.”

Đám đệ tử dưới đài lập tức quỷ khóc sói gào.

“Tiểu sư tổ người đừng bị hắn lừa nha! Tên này tuyệt đối tâm mang ý xấu!”

“Ô ô ô, Tiểu sư tổ đơn thuần ngây thơ của ta cứ thế bị lừa mất rồi.”

“Đáng giận! Quá đáng giận!”

Cũng có đệ tử Lưỡng Nghi Kiếm Tông giơ ngón tay cái lên. Không hổ là đệ tử mạnh nhất của Kiếm Tông. Một đòn trúng mục tiêu! Đúng là lợi hại!

Khuất Hoài Phong không cho những người này cơ hội biểu diễn. Hắn trong nháy mắt rút ra trường kiếm. Thân kiếm đen nhánh thâm trầm, như thể hút đi mọi ánh sáng. Nhìn kỹ lại lại phát ra một tia màu đỏ.

Tỷ thí Đạo thì không cần dùng mũi kiếm nhắm vào nàng.

Trên lôi đài gió lốc nổi lên bốn phía. Linh khí cuồn cuộn mang theo kiếm ý mạnh mẽ, sắc bén khắp nơi.

Ánh mắt Vân Xu hoàn toàn sáng lên. Nàng cẩn thận cảm nhận mỗi tia linh khí xung quanh. Khác với tuyệt đại đa số đệ tử, họ học thuật pháp từ biểu tượng, từ nông đến sâu. Nhưng nàng, người chưa nhập đạo đã ngộ đạo, trước hết cảm nhận được chính là bản thân Đạo.

Đó là sự tồn tại hư vô mờ mịt nhưng lại rõ ràng.

Mỗi sợi linh khí lưu động đều ở trong trái tim nàng. Vạn vật đều trong mắt nàng.

Kiếm ý c.h.é.m hết thảy quấn quanh xung quanh. Cảm giác áp bách nặng nề đè xuống lòng. Sắc mặt Vân Xu không đổi. Ánh mắt nàng dừng lại ở một hướng. Tuyết Tễ Kiếm không chút do dự đ.â.m ra. Kiếm ý hoàn hảo xuất hiện một tia vết nứt.

Sau đó lập tức một tay niệm chú. Bàn tay trắng nõn, mềm mại không ngừng biến đổi thủ thế. Lấy nàng làm trung tâm, băng cứng trong suốt không ngừng lan tràn ra bốn phía, phát ra tiếng kết băng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1113-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-93.html.]

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ sân đấu đều bị băng cứng bao trùm, phản xạ ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.

Nàng, trong bộ đạo bào màu xanh băng, như tiên tử bước ra từ băng tuyết.

Đệ tử dưới đài há hốc mồm.

“Ngoan ngoãn! Tốc độ thuật pháp của Tiểu sư tổ nhanh quá! Trong nháy mắt lôi đài đã thay đổi bộ dạng rồi.”

“Ta còn tưởng mình bị ảo giác. Thuật pháp của Tiểu sư tổ quá mạnh! Ta đã thấy các sư huynh sư tỷ cảnh giới Kim Đan cũng chưa nhanh như vậy.”

“Băng hệ Thiên linh căn, đạo tâm trong sáng, danh bất hư truyền.”

“Kiếm ý của Kiếm Tử cũng rất lợi hại. Nếu là ta sợ là vừa đối đầu đã không còn rồi.”

Trên đài, trận chiến không khói s.ú.n.g vẫn tiếp tục.

Thủ đoạn của Khuất Hoài Phong hơi đổi. Kiếm ý mạnh mẽ lại một lần nữa ập tới, muốn phá tan thế giới băng tuyết. Vân Xu đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội. Nàng trực tiếp cắm Tuyết Tễ Kiếm vào lớp băng dày. Linh khí lạnh lẽo nhanh chóng ép về phía hắn.

Sự chạm trán giữa hai người khiến gió mạnh gào thét xung quanh. Hàn ý tràn ra bốn phía. Những sợi xích sắt va chạm vào nhau phát ra tiếng động nặng nề.

Vân Xu rũ mắt nhìn lớp băng. Trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một câu hỏi. Hai người tỷ thí là xem ai kiên trì với Đạo lâu hơn. Nhưng Đạo rốt cuộc là gì?

Thiên Đạo bằng một cách đặc biệt đã đến bên cạnh nàng. Hiện giờ vẫn còn ở đó. Nhưng nàng vẫn chưa hiểu rõ. Nàng vẫn đang suy tư không ngừng.

“Đạo là gì?” Vân Xu nghĩ vậy, và cứ thế hỏi ra.

Thần sắc Khuất Hoài Phong nghiêm lại: “Đạo là thanh kiếm trong tay ta. Thành với kiếm, thành với tâm.”

Không thể ra tay với nàng, cho nên hắn chọn cách tỷ thí như vậy.

Vân Xu như suy tư điều gì. Lớp sương mù che giấu dần dần lặng lẽ tan đi.

“Thành với đạo, thành với kiếm...” Vân Xu lẩm bẩm. “Ta nói rồi, đạo tức là ta. Đạo tức là vạn vật. Vạn vật đều có thể là đạo. Chúng sinh vạn loại cũng là đạo.”

Tâm ý đã hiểu rõ. Lúc này nàng có sự hiểu ra mới.

Ánh sáng nhạt trên chiếc lưu vân trâm ở mái tóc chợt lóe lên. Thiên địa chợt thay đổi. Linh khí kịch liệt cuồn cuộn. Đồng thời dũng mãnh tuôn về phía người trên lôi đài, như thể rót thẳng từ chân trời xuống.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

 

Loading...