“Tông chủ và các Phong chủ chắc hẳn đang rất vui mừng. Bây giờ người ngoài đều biết Tiểu sư tổ được trời cao chiếu cố, quả là kỳ tài vạn năm khó gặp.”
“Tư chất Tiểu sư tổ cao đến thế, lại còn ngày đêm nghiên cứu. Chúng ta tư chất bình thường, càng không có lý do gì để lười biếng. Ta còn muốn theo kịp bước chân Tiểu sư tổ, ngàn vạn lần không thể bị bỏ lại quá xa!”
“Sư huynh nói đúng! Sư muội ghi nhớ rồi! Chúng ta nhất định phải đi theo bước chân Tiểu sư tổ!”
Vì sự sùng bái đối với Tiểu sư tổ, toàn bộ Vấn Thiên Tông dấy lên một làn sóng tu luyện mạnh mẽ. Các đệ tử vốn đã nghiêm túc càng dốc hết sức lực nỗ lực hơn, chỉ mong khoảng cách đến vầng trăng sáng trong lòng mình gần hơn một chút.
Con đường tu luyện đến cảnh giới tiên xa vời. Nếu có vầng trăng soi rọi, chẳng phải tốt đẹp biết bao sao.
Tại Chủ phong.
“Quả nhiên là Tiểu sư tổ.”
Tông chủ nhìn ra ngoài cửa sổ. Nụ cười trên mặt càng thêm sâu những nếp nhăn. Ông giả vờ thở dài với người bạn từ xa đến: “Ai, Tiểu sư tổ cái gì cũng tốt, chỉ là quá mức khắc khổ. Hai ngày trước ta đã bảo nàng nghỉ ngơi hai ngày, kết quả tối nay lại lén luyện khí... khụ, luyện đan.”
Khóe miệng người bạn giật giật. Cái vẻ nói bóng gió khoe khoang này thật khó chịu. Ai cũng biết Tiểu sư tổ Vấn Thiên Tông tuy chỉ mới Trúc Cơ, nhưng được Thiên Đạo yêu quý. Sau này con đường tu luyện bằng phẳng, chắc chắn là một phương cường giả.
Không biết có bao nhiêu vị chưởng môn ngoài mặt cười ha hả, nhưng ngầm thì hận không thể làm bùa yểm nguyền rủa.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Trong giới Tu Tiên lấy thực lực làm trọng. Một vị cường giả hoàn toàn có thể nâng tầm một tông môn. Dựa vào biểu hiện của Tiểu sư tổ, tương lai của Vấn Thiên Tông nhất định càng thêm huy hoàng. Bọn họ làm sao không ghen tỵ đến c.h.ế.t được.
Trên Thương Lan Phong, Vân Xu mở nắp lò luyện đan, đầy mong chờ nhìn vào bên trong. Lần này nàng luyện là Hồi Linh Đan. Tầm quan trọng của linh khí đối với tu sĩ không cần phải nói nhiều. Đây là loại đan dược cần thiết cho tu sĩ khi ở nhà, du ngoạn hay làm nhiệm vụ ngoài tông.
Hồi Linh Đan cũng thuộc một trong những loại đan dược cơ bản. Lần này nàng đã chắc chắn. Dược thảo, thời gian, các bước đều chính xác. Tuyệt đối sẽ không có sai lầm nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1083-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-63.html.]
Nhưng nhìn thấy đan dược, biểu cảm mong chờ của Vân Xu cứng lại.
Này, đây lại là gì?
Tại sao đan dược đang yên đang lành lại xuất hiện những hoa văn kỳ lạ, như thể được khắc lên vậy.
Là một loại đan văn chưa từng thấy sao?
Vân Xu rất muốn tự an ủi mình như vậy. Nhưng nhớ đến mấy lần luyện đan trước đó, trong đó có một lần suýt nữa làm nổ tung Thương Lan Phong, nàng nhất thời im lặng.
Nàng lấy đan dược ra cẩn thận quan sát. Thế mà thật sự không nhìn ra điểm bất thường nào. Xét thấy kinh nghiệm trước đó, tìm người thử là không thể. Tốt nhất là tìm một nơi an toàn để thử một chút.
Đúng lúc Vân Xu đang khó xử, cửa phòng bị gõ.
Có thể xuyên qua kết giới vào đến trước phòng nhỏ chỉ có mấy người đặc biệt kia.
Vân Xu mở cửa. Người nam nhân đứng dưới ánh đêm vô tận. Bộ đạo bào màu lam phủ lên sắc tối. Ánh nến sáng rực, lấy cánh cửa làm ranh giới, cắt phòng trong và ngoài phòng thành hai thế giới khác nhau. Chàng đứng trong bóng đêm, như thể sắp hòa làm một với màn đêm.
Lực lượng vô hình bao quanh chàng. Bí ẩn, xa vời, cuồn cuộn, uyên bác.
Nàng lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác quen thuộc và dựa dẫm mãnh liệt đó. Không khỏi có chút thất thần.
Trong phòng, lò luyện đan tỏa ra từng đợt hương thuốc. Khoảnh khắc này, thời gian như bị kéo dài vô tận. Cho đến khi đối diện với đôi mắt đen láy của chàng, chàng đang mỉm cười nhìn nàng. Đối với việc nàng thất thần, chàng không hề tỏ ra khó chịu nửa điểm.
Vân Xu thu lại suy nghĩ, đón người vào nhà. Nàng hỏi: “Đã muộn thế này rồi tìm ta, có chuyện gì sao?”
Tà Thần vẻ mặt tự nhiên bước vào: “Hôm nay ta đi làm nhiệm vụ lại có được một ít dược thảo. Lúc trở về vừa hay thấy trời giáng dị tượng, liền nghĩ mang dược thảo đến tặng cho người, cũng chúc mừng người luyện thành đan mới.”
Nhắc đến viên đan dược vừa luyện xong, Vân Xu lại nhớ đến chuyện khó xử của mình, khẽ nhíu mày.