Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 1058: Vị hôn thê của nam phụ trong chuyện tình sư đồ tu tiên (38)

Cập nhật lúc: 2025-04-24 14:47:11
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tà Thần làm bộ suy nghĩ, sau đó nói: "Hẳn là do người vừa rồi tụ tập linh lực quá nhanh, không hợp với cảnh giới tu vi của người, dẫn đến pháp thuật thất bại, có thể thử thả chậm tốc độ, từng chút từng chút cảm nhận cảm giác linh lực tuôn trào ra."

Vân Xu nghe theo kiến nghị, thả chậm tốc độ tụ tập linh lực, linh khí màu xanh băng chảy xuôi trong cơ thể, từ đầu ngón tay đến toàn thân.

Trên mặt đất đình hóng gió xuất hiện lớp băng trong suốt, từ một điểm nhỏ chậm rãi lan rộng ra ngoài, cuối cùng dừng lại, điều này đại biểu pháp thuật đã thành công.

Vân Xu vui vẻ nói: "Được rồi." Nàng bội phục nhìn về phía Tà Thần: "Đa tạ ngươi đã chỉ điểm."

Tà Thần nói: "Chuyện này không có gì, nếu tiểu sư tổ sau này còn có vấn đề, chỉ cần ta ở đây, đều có thể tới tìm ta." Nói xong, chàng lại như nhớ ra cái gì, tiếc nuối nói: "Ta quên mất rồi, Thương Lan Phong có kết giới."

Vân Xu đang bội phục chàng, lại bởi vì cái cảm giác quen thuộc kia, liền lập tức nói: "Không sao, ta sẽ ghi linh lực của ngươi vào kết giới, về sau không cần ta đồng ý, ngươi có thể tới Thương Lan Phong."

Dưới gốc cây hoa sum suê, giờ chỉ còn lại một mình Vân Xu. Con hạc giấy mập mạp đậu trên bàn đá. Chiếc chén ngọc trắng đối diện đã cạn trà. Vị đồng môn tốt bụng đã giúp nàng lấy ngọc bội và người tặng trà đều đã rời đi.

Vân Xu thu dọn trà cụ, nhớ lại cảnh hai người trò chuyện vui vẻ vừa rồi. Kể từ khi vào Vấn Thiên Tông, trừ Cố Thiên Hạm, đây là lần đầu tiên nàng nói chuyện với người khác mà lại hợp ý và thoải mái đến vậy. Nàng có cảm giác Yến Tân Tễ dường như rất hiểu nàng, và luôn cố ý làm nàng vui.

Hơn nữa, ở bên cạnh chàng, nàng cảm thấy một sự an tâm kỳ lạ.

Thật kỳ diệu.

“Tiểu sư tổ, lần sau chúng ta tái kiến.” Đó là câu chàng để lại trước khi rời đi. Nghe có vẻ mang vài phần ý vị sâu xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1058-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-38.html.]

Cố Thiên Hạm hoàn thành xong việc của mình, vội vội vàng vàng chạy đến Thương Lan Phong. Là một người nhan khống chính hiệu, nàng không nhìn thấy đại mỹ nhân một ngày là cả người không thoải mái.

Khi đáp xuống đỉnh núi, nàng nhìn thấy đại mỹ nhân đang rũ mắt xem một cuốn điển tịch thuật pháp. Khuôn mặt tinh xảo của nàng dường như hòa lẫn vào ánh nắng.

Cố Thiên Hạm đầu tiên ôm mặt, say mê trước cảnh đẹp như tranh vẽ này một lúc. Sau đó nàng mới nhận ra sự chú ý của Vân Xu không đặt hoàn toàn vào cuốn điển tịch.

Điều này khá hiếm thấy. Ở cùng Vân Xu một thời gian, Cố Thiên Hạm tự nhận mình cũng hiểu nàng đôi chút. Vân Xu là người làm việc vô cùng chuyên tâm, rất ít khi bị mất tập trung.

“Tiểu sư tổ, người đang suy nghĩ gì vậy?”

Vân Xu hoàn hồn, hỏi nàng điều đang thắc mắc trong lòng: “Thiên Hạm, ngươi có bao giờ cảm thấy quen thuộc một cách khó hiểu với người mới chỉ gặp một lần không?”

Cảm giác quen thuộc khó hiểu?

Cố Thiên Hạm, với linh hồn của người hiện đại, lập tức nghĩ đến vô số cuốn tiểu thuyết cẩu huyết đã đọc: Tam sinh tam thế, luân hồi chuyển thế, kiếp trước yêu khổ nhưng không thành, duyên phận nối sang kiếp sau...

Nam nữ chính trong loại tiểu thuyết này thường chú ý đến nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó làm tổn thương nhau suốt cả cuốn truyện, nhận nhầm người, nữ phụ chen ngang gây khó dễ, nam chính thì miệng như hồ lô (ăn nói không rõ ràng, gây hiểu lầm). Sau khi trải qua một loạt thao tác tào lao, cuối cùng lại có một cái kết tốt đẹp khiến người đọc khó hiểu.

Chuyện này xảy ra ở thế giới tu chân không phải là không thể.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Cố Thiên Hạm lập tức nâng cao cảnh giác đến mức tối đa. Tuyệt đối không thể để đại mỹ nhân đi vào con đường cẩu huyết như vậy! Nàng giả vờ bình tĩnh nói: “Cũng có thể là người trước đây từng gặp một người có diện mạo giống vậy, chỉ để lại ấn tượng mờ nhạt thôi. Cảm giác này không đáng kể đâu, đừng để tâm làm gì.”

“Thật vậy sao, có lẽ là ta nghĩ nhiều rồi.” Vân Xu mời Cố Thiên Hạm ngồi xuống, kể lại sơ qua chuyện lúc nãy: “Yến đồng môn ấy có năng lực cảm giác đặc biệt xuất sắc. Pháp thuật Băng Thiên Tuyết Địa ta luyện tập hồi lâu đều không thấy hiệu quả, thế mà hắn vừa nhìn qua liền chỉ ra được vấn đề của ta.”

 

Loading...