Cuộc đối thoại của các đệ tử vẫn tiếp tục. Trương Đan nói quá mức phi thực tế. Mọi người tuy không tin lắm, nhưng ai nấy đều rất tò mò.
“Theo như ngươi nói vậy, đệ tử của Sở tiên tôn lần này chính là vị Vân sư muội kia sao?”
“Nhưng ta nghe nói, Sở tiên tôn lại không có ý định thu đệ tử. Vân sư muội hẳn là sẽ bái nhập môn hạ của Tông chủ hoặc các Phong chủ khác.”
“Oa, Sở tiên tôn là vì Tô sư tỷ sao? Thật đáng ngưỡng mộ quá đi.”
Trương Đan ra vẻ thần bí nói: “Nhưng ta cho rằng Sở tiên tôn sẽ thu Vân sư muội làm đệ tử.”
Trên đời này sẽ không ai có thể từ chối nàng. Nàng chỉ cần cười một cái thôi, sẽ có rất nhiều người nguyện ý dâng tặng tất cả.
Có đệ tử ngạc nhiên hỏi: “Sư muội mới nhập môn tốt đến vậy sao, khiến ngươi chắc chắn như thế?”
Trương Đan như hồi tưởng lại điều gì đó, thở dài nói: “Tiên tư ngọc sắc, cử thế vô song.”
Các đệ tử nhìn nhau, sự tò mò về vị sư muội mới nhập môn đạt đến đỉnh điểm. Không biết nàng so với Tô sư tỷ thì thế nào.
Hai người cách nhau ba năm nhập Vấn Thiên Tông, cùng là Băng hệ Thiên linh căn. Những người tương đồng dễ bị mang ra so sánh nhất.
Giới Tu Tiên ngưỡng mộ người mạnh. Cho dù chỉ là đệ tử đích truyền, cũng có người theo đuổi. Tô Liên Sơ là đệ tử đích truyền duy nhất của Sở Hạo Ninh, số người ngưỡng mộ nàng không kém hơn so với người kế nhiệm Thiếu tông chủ, thậm chí còn hơn một chút.
Lúc này, họ nghe Trương Đan nói vậy, mặt lộ vẻ bất mãn. Họ tuyệt đối không muốn có người nào đó chia sẻ tài nguyên của Tô Liên Sơ ở Đạo Phong. Tu tiên quan trọng nhất là pháp, lữ, tài, địa (bạn đồng hành tu luyện, tiền tài, tài nguyên thiên địa, nơi tu luyện). Nếu có đệ tử mới vào Đạo Phong, chẳng khác nào chia sẻ ba thứ trong đó.
"Đệ tử duy nhất của Sở tiên tôn" và "một trong những đệ tử của Sở tiên tôn", hai cách xưng hô này khác nhau một trời một vực.
“Trương sư huynh, huynh nói chuyện chẳng lẽ quá khoa trương rồi. Tô sư tỷ thiên phú tuyệt luân, lại ở cùng Sở tiên tôn ba năm. Sao một đệ tử mới nhập môn có thể so sánh được?”
“Còn nói Tông chủ và các Phong chủ vì nàng mà đánh nhau. Thật nực cười.”
“Cho dù muốn gây chú ý, cũng không nên nói bừa như vậy. Nghe buồn cười quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1036-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-16.html.]
“Tô sư tỷ tuổi trẻ đã là Trúc Cơ trung kỳ, nghe nói sắp sửa đột phá hậu kỳ rồi. Những đồng môn cùng kỳ đều không bằng nàng ấy.”
Ban đầu tưởng Trương Đan sẽ tức giận hoặc xấu hổ, nhưng không ngờ hắn chỉ nhàn nhạt liếc nhìn họ một cái, như đang nhìn những kẻ ếch ngồi đáy giếng.
Mấy người kia trong nháy mắt tức giận bừng bừng, nhưng ngại đội chấp pháp ở gần đó nên đành nén giận.
Cố Thiên Hạm đang suy nghĩ lúc nào tìm vị nhân vật quan trọng là Vân sư muội kia để liên lạc bồi dưỡng tình cảm. Ánh mắt liếc thấy một bóng người khác sau gốc cây.
Là Tô Liên Sơ.
Sắc mặt nữ chủ không được tốt lắm, có lẽ là nghe thấy cuộc bàn tán của các đệ tử. Mọi người đều cho rằng nam chủ sẽ thu đệ tử mới, dù sao lần này Vân sư muội quá xuất sắc đến mức Tông chủ và các Phong chủ còn đánh nhau vì nàng.
Đối phương nhìn thấy nàng, cố gắng gượng cười xã giao.
Quả nhiên, hễ liên quan đến nam chủ, nữ chủ liền rất dễ bị cảm xúc chi phối.
Cố Thiên Hạm ậm ừ gật đầu. Nàng xoay người đi tìm cha mình, định tìm hiểu thêm thông tin, tìm được cách tốt nhất để tiếp cận Vân sư muội, để chiêm ngưỡng vị đại lão đã phá vỡ cốt truyện này.
Liệu có phải là đồng hương không nhỉ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Nàng có chút mong chờ.
Cố Thiên Hạm vừa nhờ cha mình hỏi thăm tin tức. Ngày đầu tiên, một tin tức khó tin đã lan truyền khắp Vấn Thiên Tông, khiến mọi người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn trời, tự hỏi liệu có mưa m.á.u không.
Vị Vân sư muội mới nhập môn không trở thành đệ tử của Phong chủ hay Tông chủ, mà lại trở thành đệ tử của Khai sơn tổ sư. Chuyện này đã tạo nên sự vượt bậc kinh ngạc về bối phận.
Sau này, tất cả mọi người đều phải xưng hô với nàng là Tiểu sư tổ.
Các đệ tử xôn xao chạy đi báo tin, bàn tán sôi nổi.
“Tổ sư phi thăng lâu lắm rồi mà? Sao lại đột nhiên thu đệ tử?”
“Không biết. Nhưng Tông chủ đích thân nói, không thể giả được.”
“Vậy bối phận của Vân sư muội, à không, Tiểu sư tổ, chẳng phải cao hơn cả Tông chủ và Sở tiên quân sao?”