Xuyên Không Thập Niên 60: Cô Vợ Quân Nhân Cay Độc - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:18:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiểu Uyển trả lời: “Thưa Bác, cháu đậy nắp mát , bên còn đặt một hòn đá, uống thì cứ mở , sẽ kiến côn trùng nào chui .”

“Cái đứa bé , nghĩ thật chu đáo.” Những khác , ai nấy đều khen ngợi cô.

Tô Tiểu Uyển trong thôn họ, xem như là khách, dù việc thì những khác cũng sẽ gì, nhưng cô gái chăm chỉ càng khiến yêu mến.

“Đây là việc cháu nên .” Tô Tiểu Uyển nhẹ nhàng đáp.

Một giờ , đang đổ mồ hôi việc thì thấy tiếng gọi: “Không , Đồ Ranh Con, thùng mát đổ , mát chảy hết xuống đất.”

“Cái gì?” Tô Tiểu Uyển đang cúi việc ngẩn , dường như ngờ sự tình như .

“Chúng mau xem.” Sắc mặt thôn dân nghiêm trọng, theo họ thì đây là chuyện nhỏ.

Vương Đại Vệ cũng từ một phía khác chạy đến, còn Tô Tiểu Uyển nhíu mày: “ rõ ràng đặt đá nắp, thể đổ ?”

Nếu là do gia súc đổ thì thể, hiện tại nhà nào cũng nuôi chó, còn về lợn gì đó, đều do thôn nuôi chung, đợi đến cuối năm sẽ phân phát thịt lợn theo điểm công.

“Nhìn xem, xung quanh đây dấu vết của bất kỳ con vật nào từng đến, nghĩa là, đây là do con .” Thợ săn già am hiểu về chuyện , dù thể lên núi săn b.ắ.n nữa, nhưng kỹ năng mất.

“Người?” “Người!” Mọi kết luận như , sắc mặt vô cùng khó xem. Vì họ ban đêm đóng cửa, cũng trộm nhà, thể ngờ rằng, bây giờ thôn Hiệp Khanh xuất hiện sự phá hoại ác ý do con gây . Chuyện tuyệt đối thể bỏ qua dễ dàng.

“Đồ Ranh Con, lúc em rời , thấy ai ?” Vương Đại Vệ cũng hiểu chuyện thể xong dễ , nếu dễ để kẻ chủ mưu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

“Cô .” Tô Tiểu Uyển chỉ Tô Tân Nhã đang trốn trong đám thanh niên trí thức mà .

“Cô đừng ngậm m.á.u phun !” Tô Tân Nhã trong lòng sợ hãi, thấy Tô Tiểu Uyển chỉ trích , cô lớn tiếng phản bác, hốc mắt còn đọng nước mắt.

chỉ chơi khăm Tô Tiểu Uyển một chút thôi, ngờ sự tình nghiêm trọng như .

Tô Tiểu Uyển sắc mặt chút lạnh nhạt : “ chỉ sự thật mà thôi, cô kích động như gì? Chẳng lẽ, thật sự là cô ?”

Nếu thật sự là cô , thể thấy tâm địa đến mức nào. Có lẽ cô hận , nhưng mát là để trong thôn giải nhiệt, liên quan đến sức khỏe của , mà vì ân oán cá nhân mà bỏ qua đại cục. Trước đây cô thật sự đ.á.n.h giá quá cao nào đó .

“Nói bậy! Nói bậy! !” Tô Tân Nhã lớn tiếng phản bác, nhưng nước mắt của cô để lộ tâm tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-60-co-vo-quan-nhan-cay-doc/chuong-64.html.]

Tuy đều là nông thôn, nhưng biểu hiện của Tô Tân Nhã, rõ ràng là đang sợ hãi.

“Tô Tân Nhã, cho cô một cơ hội, thành thật khai báo sẽ khoan hồng, ngoan cố chống đối sẽ xử lý nghiêm, đến lúc đó đừng trách nông thôn chúng khách sáo.” Lúc , Đại đội trưởng của thôn Hiệp Khanh là Vương Kiến Dân bước tới, sắc mặt chút âm trầm.

Trong đội ngũ thanh niên trí thức xảy chuyện như , thật sự là mất mặt.

Từ đến nay, những từng học như họ, đều sùng bái trí thức, thể ngờ rằng, sách nhiều như , kết quả chuyện như thế, phá vỡ nhận thức của họ.

“Đại... Đại đội trưởng...” Tô Tân Nhã trong mắt hiện lên vẻ khẩn cầu.

Vương Kiến Dân – Đại đội trưởng thôn Hiệp Khanh lặp nữa: “Cô thừa nhận cũng , nhưng sự thật sẽ che giấu.”

Tô Tân Nhã thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt thiện cảm của trong thôn, cô gần như sụp đổ: “Là... là , nhưng ý kiến gì với , chỉ là chơi khăm Tô Tiểu Uyển một chút thôi.”

Lời , trong mắt trong thôn hiện lên vẻ thất vọng. Thanh niên trí thức lười một chút thì cũng thôi, dù thành phố, từng việc nhà quê, thích ứng cũng là bình thường. ngờ rằng, là trí thức, lòng báo thù nặng đến .

“Cô của đội trí thức các cô, xử lý cô thế nào, các cô tự quyết định.” Vương Kiến Dân chậm rãi : “ thôn chúng tuyệt đối dám để như việc nữa.”

“Chúng đều là thật thà, nhiều tâm tư như các cô, việc cũng nghĩ đến việc ăn bớt xén. Làm việc cùng cô , chỉ sợ lòng cũng sẽ yên.”

“Đại đội trưởng đúng, chúng việc cùng phẩm chất như , đến lúc đó đ.â.m lưng cũng .” Một cô gái trẻ trong thôn phản đối. Vừa nghĩ đến việc từng việc chung với Tô Tân Nhã, họ liền cảm thấy bất an.

Tô Tân Nhã cả khụy xuống đất. Theo cô thấy, đây chỉ là một trò đùa ác ý nhỏ, mà hậu quả nghiêm trọng đến thế. Cô thể cảm nhận rõ sự ghê tởm trong ánh mắt của các thanh niên trí thức , ngược trong thôn trừ sự thất vọng thì gì khác.

“Đại đội trưởng, chúng thể đuổi chứ? Hình phạt như quá .” Lão bối trong thôn chậm rãi : “ cũng thể việc.” Thôn họ thể nuôi .

“Hay là thế , chẳng chúng cần dọn dẹp phân lợn và phân gà ? Cứ để cô công việc .” Vương Đại Vệ chậm rãi đề nghị.

Nuôi lợn nuôi gà là do trong thôn cùng nuôi, chỉ là phân nhiều thì nhất định dọn dẹp, nếu gia súc sẽ là phân, quá hôi thối.

Tô Tân Nhã câu , mở to mắt thể tin : “... ...” Đây là công việc dơ bẩn và mệt nhất, ngay cả nhà xí, cô cũng mất một thời gian dài mới thích ứng .

“Cô cũng , thôn chúng nuôi nhàn rỗi.” Vương Kiến Dân nghiêm túc , rõ ràng là rời khỏi thôn Hiệp Khanh.

Tô Tân Nhã uất ức, cô hiểu rằng, nếu chấp nhận hình phạt , sẽ rời khỏi nơi đây? Một khi rời , cô ngay cả nhà cũng thể về, đến lúc đó sẽ c.h.ế.t đói .

Loading...