Trình Cảnh Mặc kiên nhẫn : “Hôm đó, em đến tìm Vu Hướng Dương ở cổng đơn vị. Anh còn chào em, nhưng em chỉ hờ hững thôi.”
Vu Hướng Niệm thật sự nhớ hai gặp ở cổng đơn vị. Cô ngượng: “Lúc đó em chú ý đến .”
Anh đều . Vì cô chú ý, nỗ lực !
Ngày đó, khi thấy Vu Hướng Niệm ở cổng đơn vị, cả đầu óc chỉ là hình bóng cô. Đêm đó, một giấc mơ đáng hổ. Sau đó, rơi mâu thuẫn và đau khổ dứt.
Vu Hướng Niệm là em gái Vu Hướng Dương, cô là con gái của Tư lệnh. Cô xinh , gia thế như . Nghe Vu Hướng Dương , cô còn là học sinh nghiệp cấp ba. Còn thì … một thằng nhà quê.
Tiếp cận Vu Hướng Niệm, còn dám nghĩ đến. đầu óc thể ngừng nhớ về cô. Ban ngày thì còn đỡ, mỗi nhớ đến Vu Hướng Niệm, tự nhắc nhở , rằng xứng! Vu Hướng Niệm thường xuyên xuất hiện trong mơ, khiến hoảng loạn, bối rối.
Anh gặp cô mỗi ngày, nhưng cô bao giờ xuất hiện mặt . Anh chỉ thể thông qua Vu Hướng Dương để một chút tin tức về cô.
Khi Vu Hướng Niệm là con gái Tư lệnh yêu thương nhất, Trình Cảnh Mặc một suy nghĩ táo bạo. Anh liều mạng nỗ lực, giành lấy vị trí thứ nhất trong thứ, cuối cùng cũng Tư lệnh chú ý.
Sau đó, như nguyện gặp Vu Hướng Niệm, còn bố cô yêu quý. Vu Hướng Niệm khinh thường , thậm chí còn thèm liếc một cái.
Anh tự ti tự trọng. Dù trong lòng khao khát tiếp cận Vu Hướng Niệm đến , ngoài mặt vẫn giả vờ lạnh nhạt, quan tâm. Trong mắt , thích Vu Hướng Niệm, nhưng chỉ , khao khát cô đến nhường nào.
Trình Cảnh Mặc gần, hôn lên mắt Vu Hướng Niệm. Tất cả những điều , hề dễ dàng, như thể dùng hết cả đời để nỗ lực. Nó giống như một giấc mơ, giấc mơ trở thành sự thật.
Vu Hướng Niệm xong câu chuyện của Trình Cảnh Mặc, suy nghĩ lâu mới khẳng định: “Trình Cảnh Mặc, là đồ háo sắc!”
Trình Cảnh Mặc phủ nhận: “Dù là háo sắc, thì cũng chỉ với một em thôi.” Anh gặp qua nhiều phụ nữ, nhưng từng ý định với ai. Anh nghĩ, nếu Vu Hướng Niệm lấy , lẽ đời cũng sẽ kết hôn.
Vu Hướng Niệm nghĩ một lát hỏi tiếp: “Anh thích em từ sớm, tại vẫn , cứ đợi đến lúc em đề nghị ly hôn mới chịu ?”
Đôi mắt Trình Cảnh Mặc trầm xuống: “Lấy một ngay cả cũng , cảm thấy lòng tự trọng của xuống đến mức thấp nhất . Biết rằng chỉ là tự rước lấy nhục, vẫn , thì sẽ thật sự còn chút tôn nghiêm nào mặt em nữa.”
“Còn một lý do nữa.” Trình Cảnh Mặc trịnh trọng : “Lúc đó, vẫn thể rời xa em. bây giờ thì thể. Anh , nếu đây em đề nghị ly hôn, sẽ buông tay, nhưng bây giờ thì , sẽ rời xa em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-dau-go/201.html.]
Nghe lời , Vu Hướng Niệm hãnh diện xúc động. Người đàn ông sâu sắc và kín đáo mở lòng với cô, sẵn sàng thổ lộ những tâm tư sâu thẳm nhất. Đồng thời, cô cũng cảm thấy bất mãn.
Cô gỡ tay Trình Cảnh Mặc đang chạm mặt : “Trình Cảnh Mặc, đàn ông các đều thực dụng! Anh thích em, nhưng khi thấy khả năng, liền tìm khác!”
Trình Cảnh Mặc nhíu mày, khó hiểu cô.
Vu Hướng Niệm tiếp: “Em chạy nước ngoài, xem mắt với Ngô Hiểu Mẫn!”
Trình Cảnh Mặc sửa lời cô: “Không xem mắt, chỉ là chính ủy giới thiệu, gặp mặt tổng cộng bốn .”
“Đấy, thấy !” Vu Hướng Niệm bĩu môi, bất mãn , “Anh còn nhớ rõ như ! Tức là thấy cô mắt, nếu là một xinh như em, chắc chắn thích, chừng còn cưới luôn !”
“Không .” Giọng Trình Cảnh Mặc dịu dàng: “Ngoài em , thấy ai mắt cả.”
Vu Hướng Niệm hếch miệng, tỏ vẻ tin.
Trình Cảnh Mặc kéo tay cô hôn lên, trấn an: “Thật sự . Anh xem mắt với khác là để buộc em về.”
“Hả?”
Trình Cảnh Mặc kiên nhẫn giải thích: “Bao nhiêu năm qua, nhiều giới thiệu đối tượng cho , nhưng đều từ chối. Anh đồng ý với chính ủy , là vì Vu Hướng Dương chắc chắn sẽ với bố em chuyện xem mắt. Bố em lo sẽ thành đôi với khác, đương nhiên sẽ ép em về.”
Quả nhiên, đoán đúng. Khoảng thời gian đó, Vu Hướng Dương thường xuyên hỏi thăm và Ngô Hiểu Mẫn tiến triển đến . Và Vu Hướng Niệm, ba tháng, thật sự trở về.
“Anh còn tính kế cả Hướng Dương! Sao phúc hắc như thế!” Vu Hướng Niệm nhéo nhéo tai : “Nếu ngoài em cần ai, đợi em về?”
“Anh đợi nữa.” Trình Cảnh Mặc nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, mắt đầy tình ý cô.
“Niệm Niệm, em bỏ , lòng lúc nào cũng thấp thỏm. Khoảng thời gian đó, trong mơ đều thấy em. Anh thử cố gắng cuối, nếu em trở về, sẽ từ bỏ. Anh sẽ cưới khác, nhưng cũng thể sống mãi trong ảo tưởng, đối mặt với thực tế.”