Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Xuyên đến thập niên 70: Trêu chọc phó đoàn trưởng "đầu gỗ" - 195

Cập nhật lúc: 2025-09-16 13:40:07
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vu Gia Thuận cảm thấy chắc là vì ông quá mong con trai và con rể trở về, nên mới thấy lời Vu Hướng Niệm vài phần thể tin.

Báo mộng?! là chuyện hoang đường, độ tin cậy nào đáng ?!

Vu Hướng Niệm : “Ba, ba hãy tin con! Giấc mơ của con là thật! Con nguyện lấy tính mạng đảm bảo, nếu con dối, ba cứ b.ắ.n c.h.ế.t con cũng !”

“Con vị trí. Ba hãy cử một đội đến, con sẽ dẫn đội tìm Trình Cảnh Mặc và !”

Vu Gia Thuận cúi đầu, suy nghĩ lâu.

Bảo ông tin một giấc mơ, là điều thể. ông mong Trình Cảnh Mặc, Vu Hướng Dương và những chiến sĩ cùng thể bình an trở về. Khu rừng biên giới rộng lớn như , tìm họ còn khó hơn mò kim đáy bể. Chi bằng tin Vu Hướng Niệm một , để cô chỉ vị trí cụ thể.

“Con cần , chỉ cần chỉ vị trí cụ thể bản đồ.” Vu Gia Thuận . “Tiểu Triệu, chuẩn bản đồ.”

Vu Hướng Niệm cắn môi. Khi cô với bố rằng cô thể dẫn đội tìm Trình Cảnh Mặc, cô đang đánh cược. Cô cược rằng khi cô bước một khu vực nhất định, cô sẽ thấy vầng sáng xanh vàng đặc trưng .

“Ba, ba cứ cho con , con nhất định sẽ tìm .” Cô khẩn cầu.

Vu Gia Thuận bước : “Để con ? Lính của ba ba ngày là thể đến đó, còn đưa con thì mất ít nhất một tuần!”

Vu Hướng Niệm Vu Gia Thuận dẫn văn phòng. Tiểu Triệu trải bản đồ bàn. Đó là một bản đồ địa hình của khu rừng, cũ, đó còn đánh dấu nhiều con . Xem , Vu Gia Thuận và các đồng chí thường xuyên nghiên cứu tấm bản đồ .

Vu Hướng Niệm mừng khôn xiết. Giấc mơ của cô là thật, Trình Cảnh Mặc quả nhiên đang ở trong rừng. Vu Hướng Niệm bản đồ, cúi đầu giả vờ nghiên cứu. Thực chất, cô nhắm mắt , thầm hít một , trong lòng thầm cầu nguyện:

Trình Cảnh Mặc, cho em , đợi về em sẽ ngủ cùng . Anh mà , thể sẽ về , mà dù về, em cũng sẽ sống cùng nữa.

Ba, hai, một…

Khi cô từ từ mở mắt, một vầng sáng xanh vàng lập tức hiện lên. Vu Hướng Niệm xúc động đến hốc mắt nóng ran. Cô chỉ vị trí đánh 156: “Họ ở đây! Bọn họ ở ngay đây!”

Vu Gia Thuận cô, thể tin : “Con chắc chắn chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-dau-go/195.html.]

“Ba, thật mà! Họ ở đó! Ba mau sắp xếp tìm họ , họ đang gặp khó khăn lớn lắm!”

Khi Vu Gia Thuận phòng họp, muộn hơn mười phút. Ai nấy đều thắc mắc, vị Tổng tư lệnh vốn đúng giờ đến từng giây, hôm nay trễ giờ.

Họ chỉ thấy Vu Gia Thuận nghiêm nghị : “Vừa nhận tin tức, vị trí của phó đoàn trưởng Trình và đồng đội xác định, ở khu vực 156. Hành động theo kế hoạch ban đầu!”

Mọi kinh ngạc, trong đầu chỉ một câu hỏi: Người còn sống ư?!

Vu Gia Thuận tiếp: “Phó sư trưởng Lục, lập tức dẫn đội ngay! Phải đến khu vực 156 nhanh nhất thể. Trước khi rừng, để hai chốt chặn phía .” Ông nghi ngờ sự cố là do Trình Cảnh Mặc và đồng đội lộ hành tung.

Vu Gia Thuận thêm: “Nhớ mang theo máy giám sát tín hiệu, nếu thể giám sát tín hiệu, chúng sẽ tìm họ nhanh hơn.”

Lục Quốc Phát dậy, kính cẩn chào: “Rõ! Bảo đảm thành nhiệm vụ!”

Theo kế hoạch ban đầu, đội của Trình Cảnh Mặc là đội tiền trạm, chịu trách nhiệm rừng trinh sát tình hình. Sau khi nắm tình hình, họ sẽ phát tín hiệu về tổng bộ. Đội của Lục Quốc Phát gồm hai mươi sẽ tiến rừng để hội hợp với họ, tiêu diệt tổ chức tội phạm.

Lục Quốc Phát rời khỏi phòng họp, cả đội lập tức xuất phát. Hách Nghị là đầu tiên bừng tỉnh, hỏi: “Tổng tư lệnh, họ gửi điện báo về ?”

Vu Gia Thuận đương nhiên thể là Trình Cảnh Niệm “báo mộng”, ông trả lời một cách mập mờ: “Tin tức từ cấp .”

“À…” Mọi vỡ lẽ. Cấp đúng là lợi hại! Mất liên lạc lâu như mà vẫn thể liên lạc !

Bên . Đã đến đêm hôm ngày hẹn hành động với Vu Hướng Dương. Đêm nay trăng sáng, nửa vầng trăng tròn treo trung, ánh trăng xuyên qua kẽ lá rọi xuống mặt đất mờ ảo. Đã qua tiết Kinh trập, thỉnh thoảng vẫn thấy tiếng côn trùng kêu. Gió thổi qua khu rừng như đang thì thầm, kể về nỗi nhớ nhung.

Trình Cảnh Mặc và các chiến hữu kiểm tra s.ú.n.g đạn một nữa, đảm bảo bất cứ sai sót nào. Cuối cùng, Trình Cảnh Mặc để phần thức ăn dự trữ cho Chu Tiểu Hổ, và cả một khẩu s.ú.n.g nữa.

“Chu Tiểu Hổ, ngày mai hành động tham gia, một nhiệm vụ khác.” Nói , móc một lá thư từ trong ngực: “Nếu tất cả chúng trở về, hãy giao lá thư cho vợ của .”

Phạm Lỗi và Lâu Võ Quân cũng móc thư từ trong n.g.ự.c , đưa cho Chu Tiểu Hổ. Chu Tiểu Hổ nghẹn ngào: “Phó đoàn trưởng Trình, cho tham gia ! xin các đồng đội, là liên lụy …”

Trình Cảnh Mặc ngắt lời : “Anh em chiến sĩ ai liên lụy ai cả! Chúng đều cùng một mục tiêu, nhưng bất trắc thì ai cũng khó lường. Nhiệm vụ vai quan trọng, mong thành thật .”

Loading...