"Chó nào cắn ?" Vu Hướng Dương để ý đến biểu cảm của Trình Cảnh Mặc. Hắn nghiêm túc : " thấy con ch.ó nào ở khu nhà tập thể !"
Trình Cảnh Mặc đáp: " "Chó nhỏ" nhà ."
Vu Hướng Dương ngây thơ vẫn hiểu, vẻ mặt ngạc nhiên: "Sao nuôi chó? Niệm Niệm sợ chó nhất mà!"
Thôi! Với loại ngay cả tay con gái còn chạm qua thì gì cũng vô ích!
Trình Cảnh Mặc đầu cảm thấy "sự ưu việt" mặt Vu Hướng Dương, bình tĩnh : "Đêm qua, thấy ở cửa rạp chiếu phim."
Vu Hướng Dương sợ hãi, mắt trợn tròn, hỏi liên tiếp: "Các cũng xem phim ? Chỉ thấy Niệm Niệm cũng thấy? Chỉ thấy thấy cả khác?"
"Vu Hướng Niệm thấy , bảo cô nhầm , đó kéo cô ."
Vu Hướng Dương thở phào nhẹ nhõm: "May mà em thấy!"
Trình Cảnh Mặc : "Cậu cứ giấu giếm thế cũng là cách. Sớm muộn gì gia đình cũng sẽ thôi."
Vu Hướng Dương chút khó xử: "Vẫn đến lúc ."
Trình Cảnh Mặc vạch trần : "Cậu gia đình sẽ đồng ý, nên định đúng ?"
Vu Hướng Dương ngượng ngùng: " và cô gì mà !"
Trình Cảnh Mặc : "Vậy thì nhân lúc gì, đừng qua nữa. Đừng lỡ dở cuộc đời , cũng đừng để gia đình lo lắng vì ."
Vu Hướng Dương trừng mắt : "Trình Cảnh Mặc, lời gia đình thế ư? Nếu nhà thích Niệm Niệm, cũng cưới cô ?"
Trình Cảnh Mặc do dự trả lời: "Cưới."
Ngoài Vu Hướng Niệm, từng nghĩ đến việc cưới ai khác!
"Chậc chậc chậc!" Vu Hướng Dương cuối cùng cũng nhận manh mối. "Đây là thích Niệm Niệm đúng ?"
Trình Cảnh Mặc : "Chỉ thôi. Sau sẽ giúp đánh lạc hướng nữa. lừa dối Vu Hướng Niệm."
"Mẹ kiếp!" Vu Hướng Dương như phát hiện một bí mật động trời. "Cậu thật sự thích em gái ?!"
Chuyện rõ ràng như ban ngày!
Trình Cảnh Mặc mặc kệ , bỏ . Vu Hướng Dương lải nhải theo : "Hết ! Hết ! Trình Cảnh Mặc! Cậu thích em còn em bắt nạt như thế! Bây giờ thích , chẳng em sẽ bắt nạt đến c.h.ế.t !"
"May mà nhà nuôi một con ch.ó nhỏ. Khi em bắt nạt , cứ thả chó dọa em ! Hồi bé em chó cắn, sợ chó nhất đấy! Em sẽ sợ đến mức trốn trong phòng dám !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-dau-go/168.html.]
Trình Cảnh Mặc đột ngột dừng : "Cậu trai cô đấy?"
Vu Hướng Dương ngây một chút, đó phản ứng , tức giận : " là vì cho ! Cái đồ khốn nạn nhà ! Cứ để em bắt nạt đến c.h.ế.t !"
Chiều tan ca, Vu Hướng Dương nhất quyết đến nhà Trình Cảnh Mặc xem Trình Cảnh Mặc nuôi con ch.ó gì. Vừa đến cửa, thấy Vu Hướng Niệm từ phòng ngủ chạy , giọng giấu vẻ vui mừng. "Trình Cảnh Mặc, về !"
Giọng Trình Cảnh Mặc ôn nhu đến mức Vu Hướng Dương từng bao giờ. "Em ăn gì, cho."
"Ừm..." Vu Hướng Niệm nhíu mày suy nghĩ. "Nấu mì, ?"
Trong mắt hai chỉ , Vu Hướng Dương một cái đại nam nhân cao to xem như khí.
Vu Hướng Dương chắn giữa hai , ngăn cách tầm mắt của họ, với Trình Cảnh Mặc: “ là khách! ăn thịt kho tàu.”
Trình Cảnh Mặc liếc qua Vu Hướng Dương, thẳng Vu Hướng Niệm: “Em cho cách xem?”
Vu Hướng Niệm nhớ cách mà cô từng thấy mạng, kể đại khái một .
Trình Cảnh Mặc gật đầu: “Vậy đây, sẽ cơm ăn ngay thôi.”
Vu Hướng Dương: “…” Sao ý kiến ? hít khí ?
Đợi Trình Cảnh Mặc bếp, Vu Hướng Dương mới dám quan sát kỹ Vu Hướng Niệm. Hắn định với cô vài lời khuyên, bày mưu tính kế giúp cô bắt nạt Trình Cảnh Mặc. khi thấy đôi môi cô hồng sưng, môi còn một vết bầm tím nhỏ, chợt hiểu .
Tuy từng “ăn thịt lợn”, nhưng Vu Hướng Dương "lợn" như thế nào ! Vu Hướng Dương hiểu chuyện gì xảy ! Hắn cảm thấy chua chát, cảm giác như bắp cải nhà heo ủi. Y hệt cái cảm giác hôm em gái lấy chồng.
Lúc , Vu Hướng Niệm mới để ý thấy đang . Nhớ chuyện tối qua, cô hỏi: “Vu Hướng Dương, đang yêu ? Tối qua em thấy ở rạp chiếu phim.”
Vu Hướng Dương to: “Anh ? Anh yêu ai? Tối qua ở nhà! Em đừng bậy!”
Vu Hướng Niệm thầm nghĩ, chẳng lẽ cô nhầm thật ? “Thế thì chuyện đàng hoàng , tự nhiên to thế cái gì?”
Vu Hướng Dương càng tức: “Trình Cảnh Mặc em là chó nhỏ !”
Vu Hướng Niệm đỏ mặt. Trình Cảnh Mặc , chuyện gì cũng kể cho Vu Hướng Dương! “Anh em là chó nhỏ, còn đánh một trận để trút giận cho em ?”
Vu Hướng Dương: “…” Hắn lúc đó còn tưởng trong nhà thật sự mới nuôi một con chó! Còn ngu ngốc chạy đến xem chó! “Giờ đánh đây!”
Vu Hướng Dương hùng hổ bếp. Trình Cảnh Mặc đang nhào bột.
“Trình Cảnh Mặc, mới là chó!” Vu Hướng Dương bất bình .
Trình Cảnh Mặc bình thản: “Gọt hai củ khoai tây .”