“Đừng !” Bố Bạch Mai quát. “Chưa đủ mất mặt hả? Sợ hàng xóm thấy ?”
Mẹ Bạch Mai lập tức im tiếng. Bố Bạch Mai Đinh Vân Phi bằng ánh mắt lạnh lùng. “Đinh liên trưởng, xem chuyện giải quyết thế nào đây?”
Đinh Vân Phi hoảng sợ, cúi đầu lời nào, giống như một đứa học sinh sai chuyện. Đợi một lúc lâu, vẫn thấy Đinh Vân Phi trả lời.
Bố Bạch Mai : “Chuyện mà truyền ngoài, đối với với con Mai đều lợi. Thế , cưới con Mai!”
Đinh Vân Phi đột ngột ngẩng đầu, lùi hai bước. Khuôn mặt tràn ngập kháng cự: “ cưới cô ! bồi thường tiền!”
Bố Bạch Mai đập mạnh xuống chiếc bàn: “Con Mai trao cho ! Cậu cưới nó ư?”
“Nếu cưới, sẽ báo công an, tố cáo cưỡng h.i.ế.p con Mai! Còn ầm lên đến tận đơn vị của , cho đuổi việc!”
Đinh Vân Phi sợ hãi tột cùng. Nếu chuyện đó xảy , đời sẽ tan nát! Hắn cầu xin: “Chú, đêm qua say quá, chẳng gì cả. Chú tha cho . thể bồi thường tiền, nhà chú thiếu gì, bồi nấy.”
Bố Bạch Mai lạnh giọng : “Chuyện cần bàn bạc! Một là cưới con Mai, hai là báo công an!”
Bạch Mai lóc giúp Đinh Vân Phi : “Bố ơi, bố thể báo công an! Đinh Vân Phi ở trong quân đội tiền đồ xán lạn, bố chẳng hủy hoại ?”
Bố Bạch Mai giơ tay tát cho Bạch Mai một cái. “Đồ mất mặt nhà mày!”
Bạch Mai đánh ngã Đinh Vân Phi. Cô túm lấy tay , lóc cầu xin: “Anh đồng ý với bố em , thì ông thật sự sẽ báo công an đấy!”
Đinh Vân Phi đầu óc hỗn loạn, mặc cho Bạch Mai cầu xin thế nào cũng lời nào. Bố Bạch Mai dậy: “Đi báo công an!”
Vừa , ông ngoài. Bạch Mai lóc giằng co: “Bố ơi, bố đừng báo! Bố sẽ hủy hoại Đinh Vân Phi mất!”
Mẹ Bạch Mai cũng túm lấy tay chồng buông: “Trời ơi ông ơi, chuyện mà truyền ngoài thì con Mai nó sống đây!”
Hai phụ nữ lóc thảm thiết, Đinh Vân Phi chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, thứ xung quanh đều thật chân thật.
Đột nhiên, Bạch Mai quỳ xuống mặt , hai tay lay lay chân : “Đinh liên trưởng, coi như cầu xin , cưới con Mai ! Bố nó mà báo công an, thì và con Mai đều tan nát cả!”
Đinh Vân Phi bừng tỉnh từ trong sự hỗn loạn, mệt mỏi : “ cưới Bạch Mai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-dau-go/121.html.]
Bạch Mai và cô lập tức ngừng . Bố Bạch Mai hỏi: “Khi nào cưới?”
Đinh Vân Phi đáp: “ cần chuẩn một chút.”
Bố Bạch Mai : “Cho hai tháng! Chúng lập một tờ giấy cam kết! Sợ trở mặt nhận !”
Cứ như , Đinh Vân Phi trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh thỏa thuận với gia đình Bạch Mai. Hứa trong vòng hai tháng sẽ cưới Bạch Mai, cần "tam chuyển nhất vang", chỉ cần hai trăm sáu mươi sáu đồng tiền cưới hỏi.
Đinh Vân Phi trở về đơn vị, vẫn còn thất thần. Hắn đau khổ, hối hận và chẳng thể hiểu nổi vì rơi tình cảnh .
***
Sau khi tỉnh ngủ, Vu Hướng Niệm thu dọn đồ đạc, đưa Tiểu Kiệt về nhà . Tiểu Kiệt cũng mang theo sách vở và bài tập. Tối qua khi ngủ, bé chú dặn dò học hành thật giỏi, lời thím, giỏi , giỏi tính, còn hiểu cả sách của nước ngoài nữa.
Vu Hướng Niệm sắp xếp chỗ ở cho Tiểu Kiệt xong thì tìm Khâu Dương. Ở Nam Thành nhà xuất bản, nên hôm nay Khâu Dương đưa cô gặp xã trưởng của tòa báo. Công việc phiên dịch ở tòa báo phần lớn là tin tức hoặc các bài tạp chí, độ dài khá ngắn, thường chỉ vài chục đến vài trăm chữ, nhiều nhất cũng chỉ hai nghìn chữ.
Dù , cô vẫn một bài kiểm tra dịch trực tiếp một bài tin tức và một bài tạp chí. Xã trưởng hài lòng với trình độ của cô, và nể mặt Khâu Dương nên đưa mức giá khá ưu đãi: hai đồng một bài một nghìn chữ, và năm đồng một bài một nghìn chữ.
Trên đường về, Vu Hướng Niệm cố tình tiệm cơm quốc doanh mua một con vịt kho mang về, mời Khâu Dương đến nhà ăn cơm tối.
Khâu Dương hỏi: “Em cần tiền gấp thế ? Có Trình Cảnh Mặc nuôi nổi em ?”
Vu Hướng Niệm : “Ai mà chẳng nhiều tiền? Hơn nữa, em đang chuẩn đường lui cho , nhỡ ly hôn, em ngoài mua một căn phòng, ít nhất cũng bảy, tám trăm đồng chứ.”
Khâu Dương bĩu môi, trêu chọc: “Anh dám ly hôn với em ? Đừng bố em, ngay cả Hướng Dương cũng sẽ tha cho !”
Vu Hướng Niệm nhớ chuyện Trình Cảnh Mặc và nguyên chủ ly hôn, nhà cô kiên quyết về phía . “Nếu là em ly hôn hoặc là em sai thì ? Người nhà em ai cũng sáng suốt cả!”
Khâu Dương lắc đầu: “Em cưới thì sống cho , cả ngày cứ nghĩ đến chuyện ly hôn gì?”
“Anh trong lòng khác, nghĩ cuộc sống thể lâu dài ?”
Khâu Dương đồng tình lắc đầu: “Anh thấy chuyện chút khó hiểu. Bố em tuy tìm cho em một chồng , nhưng họ là quân nhân, tác phong và phẩm chất đều đáng tin, thể nào phá hoại hạnh phúc khác . Có khi nào ở giữa hiểu lầm gì ?”