Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 612

Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:26:00
Lượt xem: 11

Xuân Phong vừa thong thả nói, vừa muốn Bách Lý Vân Oanh đến gần.

"Đến đây, mẫu thân đang ở đây, nằm trong lòng mẫu thân ngủ một giấc thật ngon, tất cả những điều con muốn đều sẽ thành hiện thực."

Bách Lý Vân Oanh nhìn Xuân Phong, lại cảm thấy đôi mắt của Xuân Phong như có ma lực có thể mê hoặc người khác, vừa dịu dàng lại xinh đẹp, khiến cho nàng ấy không nhịn được mà cứ ngắm nhìn, cũng tình nguyện rơi vào vòng xoáy vừa dịu dàng vừa ấm áp này.

"Con ngoan, mau đến đây với mẫu thân, ngủ một giấc thật ngon nhé."

Xuân Phong nói xong thì đưa tay về phía Bách Lý Vân Oanh.

Bách Lý Vân Oanh cảm thấy cảnh tượng trước mắt ngày càng mơ hồ, hình như nàng ấy nhìn thấy bản thân lúc nhỏ, mẫu thân mỉm cười đưa tay về phía nàng ấy, sau đó không kìm lại được mà đưa tay ra nắm lấy tay của Xuân Phong, rồi từ từ ngã vào trong lòng Xuân Phong.

Khi Bách Lý Mặc Thần đuổi đến nơi thì nhìn thấy cảnh Vân Oanh ngã vào lòng Xuân Phong.

Nhớ đến lời Huyền Dịch nói, tim Bách Lý Mặc Thần như thắt lại, lập tức bước đến căng thẳng hỏi.

"Oanh nhi sao rồi?"

Xuân Phong nhíu mày trả lời: "Ta nghi ngờ Oanh nhi đã bị thứ gì đó kích động, hoặc là bị...Chúng ta vẫn nên quay về trước đã."

Xuân Phong chỉ nói một nửa thì không nói nữa, cứ vậy mà đỡ Oanh nhi trở về.

Bách Lý Mặc Thần nghe được không phải là bị trúng cổ độc thì lập tức thở phào một hơi, ôm Bách Lý Vân Oanh lên đi về phòng.

Cùng lúc đó, ở Thủ Lĩnh phủ.

Lúc Bách Lý Vân Oanh ngất đi, đột nhiên Nam Ngự Phong cũng phun ra một ngụm m.á.u lớn.

Nam Ngự Trúc bên cạnh nhìn qua Nam Ngự Phong, dịu dàng nói.

"Đệ đã sớm khuyên nhị ca rồi, một khi không dùng tốt loại cổ trùng này thì sẽ hại người hại mình, nhị ca vẫn nên ít dùng lại thì tốt hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-612.html.]

Ánh mắt Nam Ngự Phong hung ác, không thèm để ý mà lau sạch vết m.á.u trên khóe miệng.

"Đệ không cần bận tâm đến chuyện của ta, còn về việc ta đã nói, cũng mong đệ chú ý, nếu để mất thánh vật, không phải một câu sơ xuất trách nhiệm là có thể qua loa cho qua chuyện."

Nam Ngự Trúc nói tiếp: "Lẽ nào nhị ca không phải là người càng nên quan tâm đến chuyện này sao? Một nhóm người Diêu vương và Diêu vương phi của Thiên An Quốc từ khi đến Na Thần Quốc thì vẫn luôn ở trong phủ của nhị ca, bọn họ đến để đoạt lấy bảo vật, e là nhị ca cũng không thoát khỏi có liên quan đâu."

"Chuyện này đệ không cần đệ lo lắng, bây giờ đệ vẫn nên quan tâm xem làm sao bảo vệ thánh vật cho tốt thì hơn, một khi thánh vật bị trộm, chúng ta cũng coi như xong rồi."

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nam Ngự Phong nói xong, không đợi Nam Ngự Trúc nói tiếp, bản thân đã đứng dậy rời khỏi phủ thủ lĩnh.

Sau khi Nam Ngự Phong rời đi, Nam Ngự Trúc cũng trút bỏ vẻ ngoài dịu dàng để lộ ra vẻ mệt mỏi trên mặt.

Những ngày này phụ thân lâm bệnh nặng, hắn ta được phụ thân tin tưởng giao cho trông coi trong phủ thủ lĩnh, áp lực thật sự không ít.

"Cũng may, ngày mai là lễ Khổng Tước rồi."

Nam Ngự Trúc gần như có thể yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Có điều rất nhanh, hắn ta đã lấy lại tinh thần rồi ra lệnh với tùy tùng: "Đến mật thất."

Qua những khúc đường quanh co trong lòng đất, Nam Ngự Trúc đi đến một căn phòng sáng sủa được bao phủ bởi pha lê, ở giữa căn phòng có một cái rương chống trộm bằng pha lê, trong rương đặt một thanh quyền trượng cổ xưa.

Nam Ngự Trúc bước đến cái rương trước mặt, cách bởi lớp pha lê có thể nhìn thấy trong rương vẫn còn đèn Nghê Hồng chiếu sáng, chỉ là những tia sáng này của đèn đã rất yếu rồi, sớm đã không còn được như trước kia nữa.

"Ngày mai, chỗ này phải tăng thêm phòng thủ gấp đôi!"

Nam Ngự Trúc xác nhận quyền trượng thời không vẫn còn, sau đó quay lại vừa đi vừa căn dặn.

"Rõ."

Tùy tùng trả lời, cánh cửa đá phía sau cũng từ từ đóng lại, lập tức ánh đèn bên trong cũng bị chặn lại, mật đạo lại tối tăm như lúc đầu.

Khi Bách Lý Mặc Thần đến phòng Bách Lý Vân Oanh, nhìn thấy Phủng Nguyệt ở bên ngoài phòng nhìn vào thì có hơi ngạc nhiên.

Loading...