Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 600
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:14:38
Lượt xem: 22
Bách Lý Vân Oanh vừa rồi còn đang suy nghĩ đến đường Nam Ngự Phong đi qua, nhìn xem có thể làm bộ ngẫu nhiên gặp được hay không, hiện tại bị bắt tại trận, lập tức có chút xấu hổ nói.
Nam Ngự Phong cười: "Được được, là ta tự mình phỏng đoán Quận chúa, là ta không tốt, Ngự Phong ở đây đền tội cho Quận chúa, kính xin quận chúa đại nhân không ghi thù tiểu nhân, không so đo với Ngự Phong.
Nam Ngự Phong thái độ khiêm tốn, nụ cười thoải mái, Bách Lý Vân Oanh dường như có thể nghe được lúc hắn ta đang cười, ngay cả lồng n.g.ự.c cũng nhảy theo, trái tim nhỏ không khỏi "thịch thịch thịch" nhảy lên lần nữa.
"Cái này còn tạm được." Bách Lý Vân Oanh chỉ cảm thấy nụ cười của Nam Ngự Phong quá chói mắt, nàng ấy nhất thời mắt không biết nhìn hướng nào, ấp úng nói.
"Cái kia, viện tử của huynh nhỏ như vậy, ta đã đi dạo một lần, ta trở về đây. Cáo từ!"
Bách Lý Vân Oanh nói xong bèn muốn quay trở về, Nam Ngự Phong nói: "Quận chúa đây là đang coi thường Na Thần ta sao?"
Nam Ngự Phong nói xong, vẻ mặt dường như có chút sa sút.
"Cũng đúng, Na Thần ta chỉ là một bộ lạc man rợ ở vùng Nam Cương, làm sao có thể so sánh với Thiên An, Quận chúa không vừa mắt phủ Hoàng tử này của ta cũng là hợp tình hợp lý, tại hạ hiện tại sẽ đưa Quận chúa trở về phòng."
Bách Lý Vân Oanh thấy Nam Ngự Phong buồn bã, cũng lập tức luống cuống, nàng ấy chẳng qua là không biết ở chung với Nam Ngự Phong như thế nào, tìm lý do trốn tránh mà thôi, hiện tại chọc cho Nam Ngự Phong không vui, trong lòng nàng ấy quả thực hối hận muốn chết.
Vân Oanh vội vàng giải thích: "Ta không phải ý này, ta... Nam Cương các huynh tuy nhỏ, nhưng đất nước con người nơi này không giống Thiên An chúng ta, đều vô cùng nhiệt tình! Hoa cỏ trong viện tử này của huynh cũng là thứ ta chưa từng thấy ở Thiên An, ta rất thích!"
Nam Ngự Phong nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên, kinh ngạc vui mừng hỏi: "Thật sao?"
"Ừ, thật đấy!" Bách Lý Vân Oanh lập tức gật đầu thật mạnh.
"Nam Cương chúng ta có rất nhiều thứ thú vị mà Thiên An các muội không có, trong viện tử của ta chỉ là một góc núi băng, bên ngoài còn có nhiều thứ thú vị hơn, có muốn ta dẫn muội đi xem không?"
Nam Ngự Phong vui mừng nói, giống như là hai người đã quen biết từ lâu.
Bách Lý Vân Oanh nghe xong, lập tức hai mắt tỏa sáng: "Được, ta nói với mẫu thân một tiếng, sau đó cùng huynh đi ra ngoài."
Bách Lý Vân Oanh từ nhỏ đã được giáo dục theo kiểu mở cửa của Xuân Phong, cũng không có bao nhiêu khái niệm nam nữ thụ thụ bất thân, đi ra ngoài với ai, chỉ cần báo một tiếng với Xuân Phong là đủ rồi.
"Ta vừa mới từ chỗ phụ vương và mẫu thân của muội tới, bọn họ nói có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, không bằng chờ chúng ta trở về lại nói cho bọn họ đi, ta là Hoàng tử Na Thần, muội còn sợ đi theo ta có gì nguy hiểm sao?"
Bách Lý Vân Oanh nhớ tới Xuân Phong vừa rồi còn gọi biểu ca đến, cũng không nghĩ nhiều, nói: "Mẫu thân bây giờ còn chưa nghỉ ngơi, ta đi nói một tiếng, rất nhanh sẽ quay lại."
Nam Ngự Phong gọi Vân Oanh lại: "Chờ muội quay lại cũng trì hoãn không ít thời gian, có một số tiết mục chậm sẽ không có, như vậy, ta bảo hạ nhân đi nói cho Vương phi một tiếng, muội không cần đi một chuyến nữa."
Bách Lý Vân Oanh vừa nghe có thể bỏ lỡ tiết mục thú vị, lập tức đồng ý đề nghị của Nam Ngự Phong, hai người phân phó hạ nhân một tiếng rồi cùng nhau ra khỏi phủ.
Nam Ngự Phong nhìn Bách Lý Vân Oanh đang vui vẻ đi phía trước, trên mặt hiện lên nụ cười gian trá, quay đầu nói với hạ nhân: "Đi nói cho A Ninh, không cần quấy rầy Diêu Vương phi."
"Vâng."
Hạ Tư Ngạn đi đến chỗ Xuân Phong, Xuân Phong cho y một lệnh bài, trịnh trọng nói: "Đây là tín vật của cửa hàng trên danh nghĩa ta ở Na Thần, con cầm đi chợ tìm Tề chưởng quỹ, bảo ông ấy tìm hiểu tin tức trong khoảng thời gian này, lập tức báo cáo cho ta".
"Tư Ngạn hiểu rồi."
Hạ Tư Ngạn cầm lệnh bài, trịnh trọng nói.
Y đã sớm nghe mẫu thân nói chuyện làm ăn của di mẫu khắp thiên hạ, lúc ấy y còn tưởng rằng di mẫu chỉ là một nữ tử, mẫu thân nói quá một chút, hôm nay xem ra, di mẫu mình quả nhiên không đơn giản, Diêu Vương những năm gần đây si mê một mình di mẫu, không phải là không có nguyên nhân.
"Đúng rồi, Oanh nhi không đi cùng con sao?"
Mấy ngày nay, Bách Lý Vân Oanh gần như cùng Hạ Tư Ngạn như hình với bóng, hôm nay nhìn thấy Hạ Tư Ngạn, lại không thấy Vân Oanh, Xuân Phong không khỏi tò mò hỏi.
"Lúc con tới đang cùng nàng ấy đi dạo viện tử, biểu muội hiếm lạ phong cảnh Na Thần này, không muốn cùng con tới đây, nói mình nhìn thêm một lát."
"Đứa nhỏ này, chỉ biết ham chơi." Xuân Phong cười nói: "Con đi làm việc đi, nghĩ nàng ấy ở phủ Hoàng tử, cũng không xảy ra sai lầm gì lớn được."
"Vâng." Hạ Tư Ngạn trả lời một tiếng rồi đi chợ tìm Tề chưởng quỹ.
Nam Ngự Phong dẫn theo Bách Lý Vân đi dạo trong bộ lạc một lát, đơn giản giới thiệu một chút bộ lạc Na Thần cho Bách Lý Vân Oanh: "Na Thần chúng ta là quốc gia có rất nhiều bộ lạc nhỏ liên hợp cùng một chỗ, bộ lạc hiện tại của chúng ta, là bộ lạc lớn nhất của Na Thần, cũng là bộ lạc mà các đời tù trưởng Na Thần cư trú."
"Ồ." Bách Lý Vân Oanh như có điều suy nghĩ nói: "Nói như vậy, Na Thần các huynh cũng không nhỏ nhỉ, bộ lạc còn lại có phải phải hàng năm tiến cống tù trưởng hay không?"
"Nơi này của chúng ta không có tiến cống, chỉ là hàng năm có một lần tụ họp của thủ lĩnh bộ lạc, báo cáo tình hình phát triển của bộ lạc trong một năm qua với tù trưởng."
Nam Ngự Phong nói đến tụ họp tù trưởng, vẻ mặt lại sa sút.
"Làm sao vậy?"
Bách Lý Vân Oanh tò mò hỏi, thế nhưng lập tức nghĩ đến đây có thể có liên quan đến chuyện nội bộ của bộ lạc Na Thần bọn họ, chính mình có lẽ đã hỏi nhiều rồi.
Nam Ngự Phong ngược lại không thèm để ý chút nào, miễn cưỡng cười, nói: "Chuyện không vui lát nữa hãy nói. Đi, ta dẫn muội nếm thử rượu ngon đặc biệt của Na Thần ta."
Nam Ngự Phong nói xong bèn dẫn Bách Lý Vân Oanh đi tới chợ, vào một tiểu điếm.
Đối diện tiểu điếm này, một nam nhân trung niên để râu lưa thưa, nhìn Nam Ngự Phong mang theo Bách Lý Vân Oanh đi vào cửa hàng nhỏ, như có điều suy nghĩ đi vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-600.html.]
Nam nhân trung niên đi tới vị trí quầy, nhìn tiểu nhị bận rộn trong đại sảnh hô một tiếng: "Lưu Nhị!"
Một tiểu nhị lanh lợi lập tức chạy tới: "Chưởng quỹ, ngài có gì sai bảo?"
Nam nhân trung niên đè thấp giọng nói, nói: "Chú ý một chút một đôi nam nữ y phục hoa lệ bên trong quán rượu đối diện, nam là Nhị Hoàng tử, nghe ngóng một chút nữ nhân kia là ai."
Nam nhân trung niên nói xong, hai đạp lớn tiếng nói: "Khách nhân trong tiệm này không ít, ngươi còn không đi ra ngoài kéo khách!"
"Dạ dạ dạ!"
Lưu Nhị liên tục đáp lời, ra khỏi cửa tiệm.
Lưu Nhị mới vừa đi ra đã nhìn thấy một thiếu niên công tử y phục hoa lệ ở cửa nhìn xung quanh, lập tức nhiệt tình chào hỏi nói: "Khách quan mời vào bên trong, tiểu điếm tất cả hải sản nên có đều có, bất kể là đặc sắc Na Thần chúng ta, hay là hương vị xứ khác Thiên An, nơi này của chúng ta đều có, công tử đến từ Thiên An nhỉ? Sao lại không vào nếm thử mùi vị quê hương?"
Thiếu niên này chính là Hạ Tư Ngạn.
Hạ Tư Ngạn cười nói: "Tiểu nhị ngươi mồm miệng lanh lợi, ta bèn xem thử trong tiệm các ngươi là sơn hào hải vị gì."
Hạ Tư Ngạn cười đi vào, còn Lưu Nhị thì theo sát lặng lẽ nhìn đối diện.
Hạ Tư Ngạn vào cửa hàng, trực tiếp đi tới quầy, nam nhân trung niên ngẩng đầu nhìn, lập tức sắc mặt nghiêm túc, lễ phép hỏi: "Khách quan muốn ăn chút gì?"
"Ngươi là chưởng quỹ nơi này?"
Hạ Tư Ngạn đánh giá nam nhân trung niên, hỏi.
"Đúng vậy, tại hạ quý danh Tề."
Nam nhân trung niên khách khí nói.
Hạ Tư Ngạn lấy lệnh bài từ trong n.g.ự.c ra, cười nói: "Thứ ta muốn ăn, chỉ sợ chỉ có chưởng quỹ ra tay mới có thể làm ra được."
Tề chưởng quỹ vừa thấy lệnh bài, thái độ càng thêm cung kính, nói: "Mời khách quý vào trong."
Sau đó ở phía trước dẫn đường, đi tới hậu viện.
"Không biết công tử xưng hô như thế nào? Từ nơi nào có được lệnh bài này?"
Tề chưởng quỹ đi thẳng vào vấn đề hỏi.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Hạ Tư Ngạn nói: "Tại hạ họ Hạ, Hạ Tư Ngạn, vật này chính là vật của di mẫu ta Diêu Vương phi."
"Họ Hạ, hơn nữa còn gọi Diêu Vương phi là di mẫu, vậy hẳn là công tử phủ Quốc Công, thất kính thất kính."
Tề chưởng quỹ lần nữa khom người hành lễ nói.
Hạ Tư Ngạn vội vàng nâng Tề chưởng quỹ dậy: "Tề chưởng quỹ không cần đa lễ, ta tới nơi này là được di mẫu nhờ vả, nhờ Tề chưởng quỹ tìm hiểu tin tức mấy ngày nay, lập tức báo lại một lượt cho di mẫu."
"Công tử chờ một chút."
Tề chưởng quỹ nói xong, lập tức xoay người, lấy bút mực giấy nghiên mực ra, viết một phong thư dài rồi giao cho Hạ Tư Ngạn.
"Chuyện Vương phi giao đều ở trong đó, xin Hạ công tử thay mặt chuyển giao, làm phiền Hạ công tử thay lão phu thỉnh an Vương phi."
Hạ Tư Ngạn cất thư, nói: "Lời của Tề chưởng quỹ, ta nhất định sẽ đưa đến, thời gian cấp bách, ta không nán lại nữa."
"Cung tiễn công tử."
Hạ Tư Ngạn ra khỏi tiểu điếm, lập tức về tới phủ Nhị Hoàng tử, đưa thư cho Xuân Phong.
Xuân Phong vừa lấy được thư bèn vội vàng mở ra, bắt đầu đọc.
Vào lúc nàng khởi hành đến Mặc Lan thì đã âm thầm phái thị vệ truyền lại tin tức cho Tề chưởng quỹ, lệnh cho ông ấy dò la tin tức thời không quyền trượng.
"Thế nào, Tề chưởng quỹ có manh mối gì không?"
Bách Lý Mặc Thần hỏi.
Xuân Phong đưa thư cho Bách Lý Mặc Thần: "Tề chưởng quỹ phỏng đoán, bảo vật có thể là bảo vật Na Thần đời đời tương truyền, chỉ có các đời tù trưởng mới có thể tiếp xúc đến vật này, người bình thường thấy cũng không thấy được, chúng ta muốn lấy được bảo vật có chút khó khăn."
Bách Lý Mặc Thần xem thư một lần, trầm ngâm nói: "Tù trưởng bây giờ bệnh nặng, chúng ta có thể dùng thân phận thầy thuốc tiến vào, tìm được vị trí bảo vật trước rồi nói sau."
"Trước mắt cũng chỉ có phương pháp này, phu quân, có cần ngay bây giờ nói cho Nam Ngự Phong ta biết y thuật không?"
Bách Lý Mặc Thần cau mày nói: "Nếu thời không quyền trượng là bảo vật Na Thần đời đời tương truyền, vậy hôm nay khi chúng ta nói cho hắn ta nói chỗ đặc biệt của bảo vật và thời gian có liên quan, hắn ta nhất định cũng nghĩ tới thời không quyền trượng, lại cố ý giấu diếm, có thể thấy được Nam Ngự Phong tuyệt đối không lương thiện, cho dù không phải, cũng có mưu đồ khác với chúng ta, thế nhưng chúng ta nán lại ở trong phủ của hắn ta cũng là lợi dụng lẫn nhau."
Bách Lý Mặc Thần nói xong, nhớ tới chuyện để Lam Dịch giám thị Nhị Hoàng tử: "Đúng rồi, Lam Dịch, ta bảo ngươi giám thị Nam Ngự Phong có phát hiện gì không, hắn ta hôm nay đi nơi nào, gặp người nào?"
Lam Dịch tiến lên nói: "Hồi bẩm chủ tử, ám tuyến tới báo, hôm nay Nhị Hoàng tử luôn cùng Quận chúa dạo chơi ở trong bộ lạc, cũng không gặp những người khác."