Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 587

Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:10:22
Lượt xem: 22

Người dẫn đường nhìn người một nhà gắt gao ôm nhau, không nhịn được cảm thán nói với thị vệ bên cạnh.

Chúng thị vệ mặc dù đã thấy nhiều, nhưng mà nghe xong lời của người dẫn đường, rất vinh dự.

“Hồ Lão Đầu, những người này là ai?”

Một giọng nữ trong trẻo lại mang theo chút sắc bén đột nhiên truyền đến.

Người dẫn đường vừa nhìn qua đám người đi tới, lập tức kinh hãi, bái kiến nói: "Tiểu lão đầu tham kiến công chúa!"

Người tới là một nữ tử ngũ quan tinh xảo diện mạo tinh xảo, cả người mang theo một khí chất anh dũng, chính là Công chúa Mặc Lan Mạc Thanh Vũ.

“Những người này là ai, nhìn cách ăn mặc hình như không phải con dân nước ta!”

Lúc này, Xuân Phong cũng chú ý tới Công chúa Mặc Lan, tiến lên hai bước mở miệng nói.

“Chúng ta tới từ Thiên An, ngươi chính là Mặc Lan công chúa?”

“Thiên An?” Mạc Thanh Vũ nghi ngờ đánh giá đoàn người Bách Lý Mặc Thần Xuân Phong, mắt mang theo phòng bị.

"Các ngươi đến sa mạc này làm gì?" Mạc Thanh Vũ nhìn mấy người hỏi lần nữa, nhìn bọn họ cũng không mang theo ít hành lễ, phía sau cũng không có thương đội hàng hóa, không khỏi lạnh lùng hỏi.

"Chúng tôi đi chuyến này vì một số việc tư, nhưng mà lúc đi ngang qua thủ đô may mắn gặp được quốc vương Mặc Lan, hiện tại vương thượng rất lo lắng an nguy công chúa, từng để cho chúng ta tiện thể nhắn cho công chúa, vẫn nên hồi cung càng sớm càng tốt!"

Công chúa Mặc Lan nghe Xuân Phong nói xong, trên mặt có d.a.o động trong nháy mắt, nhưng mà rất nhanh đã chuyển sang vẻ mặt kiên quyết, giọng điệu cứng rắn nói.

“Chờ ta làm xong xuôi chuyện của ta, ta sẽ tự trở về!”

Người dẫn đường Hồ lão đầu lúc này nhỏ giọng ở bên tai công chúa nhẹ nhàng nói một câu.

“Bọn họ cũng đi tìm thánh vật.”

Công chúa Mặc Lan nghe xong lập tức cảnh giác: “Các ngươi là người của Thiên An, tìm kiếm thánh vật của Mặc Lan ta làm gì?”

Mà người Công chúa Mặc Lan mang đến, cũng lập tức vây quanh đám người Xuân Phong lại, nhân mã hai bên lập tức rút đao đối diện, không khí tràn ngập khẩn trương.

“Chúng ta cũng không có ác ý, lại nói, hiện tại các ngươi không phải còn chưa có tìm được bảo vật sao? Chúng ta có mục đích giống nhau, có thể tạm thời hợp tác, nhiều người lực lượng lớn, ngươi có nhiều người giúp đỡ như vậy, cũng không phải một chuyện xấu, không phải sao?”

Xuân Phong nhìn Công chúa Mặc Lan, chân thành nói.

Công chúa Mặc Lan lại không nể mặt: “Người Trung Nguyên các ngươi giảo hoạt nhất, ta làm sao có thể tin tưởng các ngươi, sớm biết rằng các ngươi tới đoạt bảo vật của Mặc Lan chúng ta, ta đã không cứu các ngươi, cho các ngươi vĩnh viễn mà bị chôn dưới cát!”

Xuân Phong nhíu mày, nhưng nhanh chóng chớp mắt giảo hoạt, nói: "Xem ra công chúa của ngươi có lòng tin nhất định có thể tìm được bảo vật?"

Công chúa Mặc Lan nghe xong Xuân Phong nói, nghi hoặc hỏi.

“Ta tự có cách của ta, không cần các ngươi nhọc lòng, ta khuyên các ngươi vẫn nhân lúc còn sớm bỏ ý tưởng của mình! Nếu không……”

Nói xong hai tay Mạc Thanh Vũ hung hăng bóp bóp chủy thủ trong tay của mình.

Xuân Phong nghe vậy lại hơi mỉm cười, tự tin nói.

"Xem ra công chúa cũng không có đủ lòng tin, vậy tại sao còn muốn từ chối hợp tác với đối thủ mạnh đây? Bên trong sa mạc này nguy hiểm trùng trùng, thêm một đồng bọn, cũng nhiều hơn một phần lực lượng, nếu công chúa quả thật muốn g.i.ế.c chúng ta, chờ đến lúc tìm được bảo vật cũng không muộn."

Xuân Phong nói, nhìn đám thị vệ của Mặc Lan.

“Lại nói, chỉ bằng những người này, nếu thật sự động thủ, ai thắng ai thua cũng chưa chắc."

Mặc Lan công chúa nhìn thoáng qua người của mình, lại nhìn thị vệ bên người Xuân Phong, về mặt nhân số bọn họ cũng không chiếm ưu thế, mà hai nam nhân bên người Xuân Phong, lại có bộ dáng thực lực khó lường.

Mặc Lan công chúa không khỏi chần chờ.

Xuân Phong thấy thế tiếp tục nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-587.html.]

“Cho dù ngươi không tin chúng ta, ngươi cũng không tin phụ vương ngươi sao? Đây là bản đồ Thiên Lan thành, còn có bức họa của ngươi, là phụ vương ngươi tự tay đưa cho.”

Xuân Phong nói xong, lấy bản đồ và chân dung công chúa Mặc Lan ra, mở ra cho công chúa Mặc Lan xem.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Mạc Thanh Vũ liếc mắt một cái liền nhận ra xuất xứ của bản đồ và bức họa.

"Là đồ của vương thất chúng ta không sai, nhưng mà vậy thì sao, ai biết phụ vương có phải bị các ngươi uy h.i.ế.p hay không?"

Mặc dù biết những người này rất có thể là được phụ vương cho phép, nhưng mà trong lòng Mạc Thanh Vũ vẫn không muốn tin tưởng các nàng.

Ai biết những người này tìm kiếm bảo vật có tâm tư gì đây?

Suy nghĩ trầm ngâm hồi lâu sau, Mạc Thanh Vũ rốt cục lại mở miệng lần nữa: "Thánh vật cực kỳ quan trọng với Mặc Lan ta, ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào cướp đi nó."

Tuy rằng vẫn là thái độ cứng rắn như cũ, nhưng trong lời nói đã có ý tứ đồng ý hợp tác, Xuân Phong không khỏi vui vẻ trong lòng.

Xuân Phong cũng không tính toán thái độ của Công chúa Mặc Lan, nhàn nhạt cười nói.

“Bảo vật với ta mà nói cũng rất quan trọng, nếu ngươi đồng ý, chúng ta hợp tác với nhau, tìm được bảo vật trước rồi hãy nói. Về phần những thứ khác... đều dựa vào bản lĩnh thế nào?”

Nàng xem như đã nhìn ra, Công chúa Mặc Lan này tính tình bướng bỉnh, muốn khuyên bảo nàng ấy trở về, sợ là không có khả năng, nếu như hợp tác, ngược lại cũng là lựa chọn không tồi.

Công chúa Mặc Lan chần chờ một lát, nói: “Được, nếu tìm được bảo vật, ai có năng lực, người đó được cầm.”

Xuân Phong cũng thích Công chúa Mặc Lan hào sảng, lập tức thật mạnh gật đầu: “Được!”

Sau khi thị vệ của Công chúa Mặc Lan lui ra, Bách Lý Mặc Thần cũng ra hiệu cho thị vệ bên cạnh mình thu hồi vũ khí, hai nhóm người xem như tạm thời tiêu tan hiềm khích lúc trước.

“Một khi đã như vậy, chúng ta lập tức tiếp tục đi!”

Đoàn người nghỉ ngơi tại chỗ trong chốc lát, liền tiếp tục xuất phát.

Công chúa Mặc Lan cũng không phải là người keo kiệt, tuy rằng là quan hệ hợp tác cạnh tranh với đám người Xuân Phong, nhưng mà làm người sảng khoái lỗi lạc, nhanh chóng chiếm được thiện cảm của Xuân Phong và Vân Oanh.

Bách Lý Mặc Thần nhìn thê tử của mình vừa nói vừa cười với Công chúa Mặc Lan, từng đợt chua xót bốc lên, nhưng mà mấy ngày nay, Xuân Phong cũng đã lâu không được cười vui vẻ như vậy, hắn cũng chỉ đành chịu đựng ghen tuông chua xót của mình.

Bọn họ đều không chú ý tới ánh mắt của Bách Lý Vân Tấn vẫn luôn dừng ở trên người Công chúa Mặc Lan.

Mà đôi mắt nhỏ khôn khéo của Hồ lão đầu băn khoăn vài vòng trên người Xuân Phong và Công chúa Mặc Lan, cuối cùng cũng không nói gì, tiếp tục dẫn đường.

Chỉ là ban đêm, lúc nghỉ ngơi, Hồ lão đầu vụng trộm mà lẻn vào doanh trướng công chúa.

Huyền Dịch lập tức báo cáo hành động của Hồ lão đầu tin cho Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần.

“Đừng để ý tới, chúng ta đi theo là được.”

Bách Lý Mặc Thần phân phó.

Bọn họ có la bàn của Xuân Phong, cũng sẽ không lạc đường, chỉ là hiện tại còn không phải thời điểm trở mặt với Công chúa Mặc Lan.

Ngày thứ hai là một ngày nắng đẹp, đoàn người tiếp tục đi, giữa trưa lúc nghỉ ngơi, Công chúa Mặc Lan tò mò nhìn Xuân Phong và Vân Oanh.

“Tại sao hai người không đổ mồ hôi chút nào?”

Bách Lý Vân Oanh lấy mũ có rèm của mình ra, không khỏi tự hào nói.

“Mũ có rèm của chúng ta đều là băng tằm tuyết tơ dệt cực kỳ trân quý, đội lên, cho dù mặt trời bên ngoài chói chang, bên trong vẫn rất mát mẻ, đây là ca ca ta đặc biệt mang đến từ Thiên An cho chúng ta..”

Công chúa Mặc Lan nghe xong không khỏi hâm mộ nhìn Bách Lý Vân Oanh, thật lòng nói.

“Có một ca ca thật tốt!”

Vừa dứt lời, một chiếc mũ có rèm tinh xảo xuất hiện ở trước mặt Mạc Thanh Vũ, tiếp theo đó là thanh âm trong trẻo truyền đến làm cho người ta như tắm mình trong gió xuân.

Loading...