Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 585
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:10:19
Lượt xem: 26
Đám người Xuân Phong, ở phủ đệ quốc vương Mặc Lan an bài nghỉ ngơi hồi phục hai ngày.
Không chịu nổi sự khẩn trương trong lòng, Bách Lý Mặc Thần bắt đầu tạo áp lực với quốc vương Mặc Lan.
Tuy rằng biết rõ, thứ mình mơ ước chính là bảo vật trấn quốc của người khác, mà thủ đoạn mình sử dụng cũng có vẻ hơi ti tiện, nhưng mà vì Tễ nhi, vì đứa con của mình, bọn họ không thể suy nghĩ nhiều như vậy.
Dưới sự uy h.i.ế.p đến từ Chiến Thần Diêu Vương, mặc dù trong lòng quốc vương Mặc Lan có hơi không tình nguyện, nhưng vẫn tự mình dẫn theo họ đi tham quan bảo vật thần bí kia.
Tham quan xong thần miếu, sắc mặt đám người Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần đều có chút khó hiểu.
Thứ gọi là hồ lô rượu của tiên nhân, thực chất chỉ là một hồ lô bình thường, vốn dĩ không có gì ngạc nhiên, cũng nhìn không ra có chỗ gì quý giá.
“Đừng nản lòng, chúng ta lại tìm manh mối.”
Bách Lý Mặc Thần nắm tay Xuân Phong, thấp giọng nói an ủi.
“Vương thượng, không ổn, không thấy công chúa!”
Đang trở về trên đường, đột nhiên một thị vệ của Mặc Lan chạy như bay tới, mặt lộ vẻ kinh hoảng quỳ xuống bẩm báo với quốc vương.
Quốc vương Mặc Lan sợ hãi: "Chuyện gì xảy ra, không phải ta bảo các ngươi trông kỹ công chúa sao?"
"Công chúa thay đổi trang phục với thị nữ của nàng ấy, thuộc hạ nhất thời không để ý, chờ đến lúc phát hiện, công chúa đã ra khỏi thành, đây là thư công chúa đưa cho ngài."
Thị vệ nói xong, cung kính giao một phong thư cho quốc vương Mặc Lan.
Sau khi quốc vương Mặc Lan nhìn, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân thở dài: "Con gái, con gái của ta a!"
Xuân Phong nhìn vẻ mặt khóc không ra nước mắt của quốc vương Mặc Lan, nhớ tới lúc mình vừa biết được Oanh Nhi và Tễ Nhi vừa mới bị bắt đi, cảm giác rất có vài phần đồng cảm, không khỏi lên tiếng an ủi.
“Quốc vương đừng vội, trước tiên gọi thị nữ của công chúa tới hỏi một chút, biết rõ hướng đi của công chúa, hiện tại đi tìm còn kịp.”
Thần sắc quốc vương Mặc Lan uể oải, thân thể cao lớn tựa như bị gánh nặng gì đè lên, thoáng cái thấp đi vài phần.
“Quý khách có điều không biết, chúng ta trở về nói.”
Mấy người xác định hồ lô rượu không phải là bảo vật bọn họ muốn tìm, chủ ý dự định cáo từ, nhưng mà bộ dáng hiện tại quốc vương Mặc Lan, ngược lại làm cho bọn họ ngượng ngùng mở miệng, vì vậy lập tức đi theo quốc vương vào đại điện.
"Chắc hẳn mấy vị khách quý cũng biết, trong thần miếu cung phụng vốn dĩ cũng không phải tiên khí của tiên nhân gì, chỉ là một hồ lô bình thường mà thôi, nhưng mà đứa con gái ngốc kia của ta, nó vì Mặc Lan, thật sự đi tìm tiên khí."
Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần liếc nhau, đều thấy được hi vọng từ trong mắt đối phương.
Quốc vương Mặc Lan tiếp tục nói.
“Nếu như khách quý tới giờ đã yêu cầu tham quan thần miếu, nói vậy cũng đã từng nghe nói truyền thuyết về nguồn gốc Mặc Lan, căn cứ Mặc Lan vương thất ghi lại, truyền thuyết tuy rằng hư cấu, nhưng mà Mặc Lan thật sự có một bảo vật có thể làm nghịch chuyển thời không, cho nên vùng đất cằn cỗi trong sa mạc của Mặc Lan mới có nước, có sự sống.
Nhưng mà hiện tại, hàng năm bão cát càng ngày càng mạnh, vùng đất Mặc Lan cũng nhanh chóng bị bão cát nuốt chửng, mấy chục năm sau, Mặc Lan có thể lại trở thành một mảnh sa mạc lần nữa, vô số người Mặc Lan sẽ không có nhà trở về.”
"Mà con gái ngốc của ta, chính vì để Mặc Lan tránh bị bão cát cắn nuốt, vẫn luôn muốn đi sâu vào trong sa mạc tìm kiếm bảo vật sớm đã thất lạc, một chiếc nhẫn tên là Thời Không Chi Tuyền."
Chỉ cần có chiếc nhẫn này, con dân của Mặc Lan mới có hy vọng.
“Nhưng mà chỗ sâu trong sa mạc nguy hiểm trùng trùng, đã từng có vô số người muốn đi tìm Thời Không Chi Tuyền, cuối cùng đều c.h.ế.t ở trong đại mạc.”
Mặc Lan quốc vương trầm ngâm một lúc lâu, đột nhiên ngẩng đầu nhìn đám người Bách Lý Mặc Thần, vẻ mặt ngưng trọng nói.
“Ta biết, các ngươi trong khoảng thời gian này vẫn luôn tìm kiếm bảo vật, chỉ là không biết các ngươi có phải muốn tìm Thời Không Chi Tuyền không, nếu đúng, ta có thể cung cấp trợ giúp phí hàng năm, chỉ xin các ngươi gặp được con gái ta ở trong sa mạc, đừng làm khó nó, bảo nó trở về, ta không thể không có nó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-585.html.]
Xuân Phong nhìn khuôn mặt quốc vương Mặc Lan phảng phất trong nháy mắt già đi mười tuổi, trong lòng cảm động, đổi lại là nàng, nàng cũng nguyện ý dùng hết mọi thứ đổi lấy bình an cho đứa con của mình.
Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần trao đổi một ánh mắt, Bách Lý Mặc Thần nói với quốc vương Mặc Lan.
“Một khi đã như vậy, ta cũng sẽ không che giấu, chúng ta quả thật vì tìm kiếm một bảo vật thần kỳ mà đến, cụ thể có phải Thời Không Chi Tuyền theo như lời ngài nói hay không còn chưa xác định, nhưng mà nếu như chúng ta gặp được công chúa, nhất định sẽ truyền đạt ý của quốc Vương Mặc Lan cho công chúa!”
Quốc vương Mặc Lan từ trong mắt Bách Lý Mặc Thần và Xuân Phong thấy được chân thành, cả hai đều có tấm lòng của cha mẹ trên đời, ông cũng không có truy vấn, mà nói với thị vệ bên người.
“Đi lấy bản đồ và chân dung của công chúa tới.”
Thị vệ kia rất nhanh trở về, quốc vương Mặc Lan bảo thị vệ trực tiếp đưa bản đồ cho Bách Lý Mặc Thần.
"Đây là bản đồ cổ của nước Mặc Lan, vị trí Thời Không chi tuyền nằm ngay tại cố đô Thiên Lan thành, mặt khác ta sẽ chuẩn bị đầy đủ tiếp tế cho các ngươi, hi vọng các ngươi để ý ta một lão phụ thân sốt ruột yêu nữ, sau khi lấy được bảo vật đừng làm khó dễ công chúa."
“Đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát.”
Bách Lý Mặc Thần cầm bản đồ và chân dung công chúa, gật gật đầu trực tiếp đứng lên nói.
Quốc vương Mặc Lan lo lắng cho sự an toàn của con gái mình, cũng không có giữ lại, chỉ là phân phó thủ hạ đưa cho đám người Bách Lý Mặc Thần bất cứ thứ gì họ muốn.
Đám người Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần về tới trạm dịch, lúc đang chuẩn bị xuất phát, hạ nhân trạm dịch đến báo, hoàng đế Thiên An đích thân tới Mặc Lan.
Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần đều cả kinh.
Vân Tấn! Tại sao hắn bây giờ lại đến nơi này?
Mọi người còn ở khiếp sợ trung, Bách Lý Vân Tấn đã bước đến.
Tuy rằng có vẻ hơi phong trần mệt mỏi, nhưng mà khí thế đế vương cả người phát ra không giảm, ngược lại càng có cảm giác bức người hơn.
“Tấn nhi, sao con lại tới đây?”
Xuân Phong nhìn thấy quả nhiên là Bách Lý Vân Tấn, không khỏi kinh ngạc nói.
“Phụ vương, mẫu phi!”
Bách Lý Vân Tấn thấy Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần, lập tức “Thịch thịch” một tiếng quỳ xuống.
Xuân Phong nhìn khuôn mặt có chút tang thương của con trai, vội vàng đau lòng đỡ con trai dậy.
“Làm gì vậy mau đứng lên, ngươi không ở lại thành Thiên An đợi, đến nơi này làm cái gì?”
Bách Lý Vân Tấn nhìn bộ dáng tiều tụy ưu thương của cha mẹ, thần sắc không khỏi buồn bã nói.
“Tễ nhi đệ đệ bị bắt, phụ thân mẫu thân, còn có Oanh nhi đều bôn ba vì cứu Tễ nhi, con là ca ca làm sao có thể ngồi yên không làm gì?”
“Hồ nháo, ngươi đã đến rồi, Thiên An phải làm sao bây giờ? Bá tánh thiên hạ làm sao bây giờ?”
Bách Lý Mặc Thần tuy rằng cảm thấy vui mừng với hành vi coi trọng người nhà của Bách Lý Vân Tấn, nhưng vừa tưởng tượng đến Bách Lý Vân Tấn bỏ lại con dân nước mình không để ý, trong lòng lập tức có hơi tức giận.
Làm quân vương phải xem thiên hạ thương sinh là nhiệm vụ của mình, há có thể đùa giỡn như vậy, nói không để ý thì không để ý?
Xuân Phong vừa trải qua việc con gái bị bắt cóc, mặc dù rất không đồng tình với cách làm của con trai, nhưng giờ phút này bênh vực người mình cho con mình, lập tức sẽ không cho Bách Lý Mặc Thần sắc mặt tốt.
Bách Lý Mặc Thần không dám đắc tội lão bà, liền quay đầu không nói gì nữa, chỉ dùng mắt trừng mắt nhìn Bách Lý Vân Tấn.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Bách Lý Vân Tấn từ trong n.g.ự.c móc ra một tay nải nhỏ, nói.
"Phụ thân, mẫu thân, đừng lo lắng, hài nhi đã viết xong chiếu thư chiêu cáo thiên hạ, thoái vị cho hoàng thúc, hài nhi hiện tại đã không còn là hoàng đế Thiên An, mọi việc trong kinh đều có ngoại cữu công và Trần thúc thúc tọa trấn, sẽ không có việc gì!"