Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 577
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:06:25
Lượt xem: 9
Tối nay mọi người cứ nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai xuất phát về hướng vị trí xuất hiện vết tích.
Xuân Phong trầm giọng nói. Trong tâm trí nàng đã có chút suy đoán manh nha, nếu quả đúng như nàng nghĩ, những vết tích này chính là chỉ dẫn cho họ.
Bách Lý Lăng Phong cũng cau mày nói: "Hiện giờ chúng ta không có những manh mối khác, trước mắt chỉ có thể như thế thôi."
"Mọi người vất vả rồi, đi nghỉ ngơi sớm đi, chuẩn bị tinh thần thật tốt, ngày mai tiếp tục lên đường."
Bách Lý Lăng Phong nói với những thị vệ kia. Mấy ngày nay vẫn liên tục đi đường, ngay đến hắn ta cũng có chút không chịu nổi.
Có Bách Lý Lăng Phong sắp xếp tất cả những việc này, Xuân Phong liền về phòng của mình trên lầu.
Tuy vậy nằm trên giường, Xuân Phong lại không hề buồn ngủ, vẫn luôn ngẫm nghĩ mục đích của người kia, hắn làm như vậy thì mục tiêu cuối cùng là muốn bức ép mình đến trước mặt hắn, vậy rốt cuộc là hắn có ý định gì?
Lại lo lắng hai đứa bé hiện giờ ra sao rồi, có phải chịu ngược đãi hay không? Mặc Trần có phải cũng rơi vào tay người đó rồi không, trong tay người đó liệu còn có vũ khí mang tính sát thương nào nữa?
Những vấn đề này, không ngừng xoay chuyển trong đầu Xuân Phong, mãi cho đến quá nửa đêm mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, nhưng trời chưa sáng, Xuân Phong đã lại tỉnh rồi.
Cũng không ngủ được nữa, đành đứng dậy xuống dưới lầu.
Chủ quán ngáp dài, vốn còn muốn đánh thêm một giấc nữa, nhưng thấy khách đã ngồi dưới lầu, đành bắt đầu đi chuẩn bị điểm tâm.
Lúc Bách Lý Lăng Phong xuống tới nơi, nhìn thấy Xuân Phong đang ngồi dưới lầu, bóng lưng cô đơn kia, khiến hắn ta bỗng thấy xót xa.
"Vương tẩu không cần lo lắng, ta nghi ngờ Thánh sứ này có ý muốn khác, Vương huynh và bọn Oanh Nhi nhất định là không sao đâu."
Bách Lý Lăng Phong ngồi xuống, an ủi nói.
Trong lòng Xuân Phong cười khổ, có khi điều mà người áo đen này mong muốn nhất, lại chính là thứ mà nàng lo lắng nhất.
Có điều ngoài mặt lại cực kì bình tĩnh tỉnh táo nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-577.html.]
"Ừm, ta biết, cho nên hiện tại chúng ta nhất định phải mau chóng tìm được người kia, để biết mục đích cuối cùng của hắn là gì, mới cứu được người."
Đang nói chuyện, bọn thị vệ cũng tới, chủ quán cũng làm xong điểm tâm.
Một đoàn người ăn điểm tâm, mua lạc đà ở chỗ chủ quán, tạm thời gửi ngựa ở đây, rồi hướng về phía Tây nam xuất phát.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Trong sa mạc mặt trời chiếu nắng chói chang, gió mạnh gào thét, dù cho có lạc đà, tốc độ của cả đoàn vẫn chậm đi khá nhiều.
Men theo những ký hiệu đánh dấu trên đường đi, cuối cùng khi trời sẩm tối đã đến một hang động tự nhiên khổng lồ.
Sắc trời đã tối, đêm nay nghỉ tại đây đi.
Bách Lý Lăng Phong thấy mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống, liền đề nghị.
Xuân Phong gật gật đầu, đêm muộn ở sa mạc, cực kỳ nguy hiểm, nếu như không cẩn thận, rất có thể mất mạng luôn.
Huyền Dịch cùng Lam Dịch dẫn đầu một nhóm thị vệ đi vào xem xét, xác định không có nguy hiểm, mới để bọn Xuân Phong và Bách Lý Lăng Phong đi vào.
Vào hang đá rồi, Lam Dịch đi đến bên cạnh Xuân Phong.
Vương phi, phía trước có người để lại dấu vết, nhìn có vẻ giống như mới tạo ra.bTrong lòng Xuân Phong nảy lên một cái, lập tức nói: Đưa ta đi xem xem!"
Bách Lý Lăng Phong vừa nghe thấy có manh mối, cũng đi theo tới.
Tại nơi sâu trong hang động, trên một mặt vách đá có một đoạn văn tự, đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người.
Xuân Phong nhìn qua một cái liền chấn động toàn thân, đó là chữ giản thể! Là chữ thông dụng của quốc gia nơi nàng từng sống!
Bách Lý Lăng Phong tiến tới sờ sờ một chút, phán đoán: "Vết khắc không sâu, có thể thấy được công lực của người khắc những văn tự này không mạnh. Mà trong nét bút tích, chỉ có một tầng cát mỏng, có thể thấy vết tích này mới được tạo ra không quá một ngày. Chỉ là..."
Bách Lý Lăng Phong nhìn văn tự trên vách đá, cau mày nói: "Đây là văn tự từ đâu tới vậy, nhìn có vẻ cùng nguồn gốc với văn tự của chúng ta, nhưng lại thiếu đi mấy nét, khó mà nhận rõ được."