Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 552

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:53:54
Lượt xem: 23

"A, xưa nay đều nghe nói đại tiểu thư Kỷ gia tài hoa vô cùng, hoá ra nhị tiểu thư cũng là người có tài, chỉ là không biết nhị tiểu thư am hiểu những gì?"

Vẻ mặt Xuân Phong ôn hoà, thanh thanh đạm đạm nói.

Nghe vậy vẻ mặt nhị phòng Tần thị lại hớn hở vui mừng.

Vốn dĩ bà ta thấy người kia của đại phòng là một con ma bệnh mà còn được Diêu vương phi tự mình ghé thăm, lòng sinh ghen tị, bây giờ con gái nhà mình đã có cơ hội được thể hiện.

Bà ta vẻ mặt đầy đắc ý, sống lưng cũng thẳng hơn bình thường.

Hành động kia của Tần thị khiến Kỷ đại phu nhíu mày, nhưng lại không nói nhiều, nếu bà ngăn cản, sẽ lại bị Tần thị nói bà đang cố ý cản trở tiền đồ của con gái bà ta.

Không thể làm gì khác, đại phu nhân chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí phục vụ bên cạnh vương phi, trong lòng chỉ mong nhị phòng đừng gây ra sự cố gì là tốt rồi.

Xuân Phong vừa nói ra, nhị tiểu thư Kỷ Tiểu Vân bên cạnh Tần thị, liền lắc lắc vòng eo mảnh mai của nàng lượn lờ tiến lên hai bước.

Sau khi hành lễ với Xuân Phong, lúc này mới nhỏ giọng nhẹ nhàng mở miệng.

"Tiểu Vân bái kiến vương phi nương nương, Vân nhi học ít kém cỏi, chỉ âm luật nhảy múa lại hơi am hiểu hơn một chút, hôm nay muốn được múa một bài cho vương phi xem?"

"Nếu đã như thế, vậy thì bắt đầu đi!!"

Trên mặt Xuân Phong vẫn thản nhiên không có biểu cảm dư thừa, ngẩng đầu chỉ chỉ chỗ trống trong sảnh, nhân tiện nói.

Trong lòng nàng lại không có ấn tượng tốt với vị nhị tiểu thư này.

Người con gái này mặc dù thể hiện ra một bộ dáng nhu nhược dịu dàng hiểu lễ nghĩa, nhưng tư thế đi đứng cùng ánh mắt kia đều mang theo một ý đồ quyến rũ.

Đẹp thì có đẹp, nhưng cũng khiến người ta sinh ra không thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-552.html.]

Nhất là mọi động tác của nàng mặc dù cố ý làm ra bộ dáng e thẹn, nhưng vẫn có thể làm cho người ta nhìn ra trong lòng nàng đang đắc ý đến cỡ nào.

Ở một bên, trong lòng đại phu nhân cũng đang khịt mũi coi thường hành động của Nhị phòng, ở trước mặt vương phi biểu diễn cái gì không được, lại phải đi biểu diễn nhảy múa.

Nhớ đến năm đó điệu múa Hoa Linh của vương phi nương nương, đặc sắc vượt trội như thế nào, kinh động thiên hạ, lấy tài nghệ hiện giờ của Kỷ Tiểu Vân, không tránh khỏi chút ý tứ như ở trước mặt Quan Công mà múa đao.

Trong lòng Kỷ đại phu nhân biết rõ, nhưng vẫn không nói gì.

Chỉ đợi sau khi điệu nhảy kia kết thúc, Kỷ Tiểu Vân thở hồng hộc đứng ở trong sảnh, đợi một lúc lâu cũng thấy vương phi mở miệng, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.

Mọi người không tránh được đang nhao nhao giương mắt nhìn về phía Xuân Phong, lại đảo mắt nhìn người trong sảnh.

Rốt cục quý nhân kia cũng mở miệng: "Vũ đạo này, mặc dù có thể làm vui lòng người, nhưng nó không bền lâu và chân thực như thơ thư pháp. Điệu vũ này của nhị tiểu thư cũng có thể xem, chỉ là nếu muốn lấy danh tiếng một phương, sợ là phải học hỏi nhiều hơn."

Nói xong, Xuân Phong chỉnh lại vạt áo, đứng lên nói với đại phu nhân bên cạnh.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Nếu đại tiểu thư không tiện ra gặp, ta liền đến chỗ nàng xem một chút, vừa đúng lúc chỗ ta có vài tập thơ không tồi, muốn cùng nàng tham khảo một chút."

"Vâng, xin mời vương phi nương nương."

Đại phu nhân vội vàng gật đầu đồng ý, đưa vương phi đến khuê viện của con gái.

Đoàn người rời đi rất dứt khoát, hoàn toàn không để ý đến 2 mẹ con Kỷ Tiểu Vân và Tần thị vẫn đứng tại chỗ.

Đối mặt với ánh mắt mỉa mai của đám người hầu và tam phòng trong viện, Tần thị phẫn nộ uất hận trừng mắt nhìn đại phu nhân đã đi xa.

Bản thân không dám phàn nàn vương phi, cũng không thể trêu chọc nàng, nhưng đối với đại phòng thì không bận tâm nhiều như vậy.

Khăn của Tần thị cũng sắp bị xé nát, bà chưa kịp định thần lại cho đến khi nghe thấy một tiếng khóc xa xa thì con gái bà đã bỏ chạy, vừa xấu hổ vừa tức giận.

Bất đắc dĩ Tần thị chỉ có thể giậm chân nhanh chóng đuổi theo.

Loading...