Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 490

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:24:22
Lượt xem: 39

Hộ quốc công mặc trên người quan phục màu tím đứng thẳng tắp ở đó, ánh mắt đầy ý vui mừng và chờ đợi khi nhìn thấy đoàn xe ngựa đang chậm rãi đến gần.

Một đám thị vệ cung kính đứng phía sau hắn, hiển nhiên cũng là để đón Diêu Vương hồi kinh.

Xe ngựa chậm rãi dừng lại trước cổng thành.

Thấy Diêu Vương gia vén màn lên chuẩn bị xuống xe, Hộ quốc công vội vàng tiến lên hai bước nói: “Thần phụng lệnh của Hoàng thượng đến nghênh đón Vương gia và Vương phi chiến thắng hồi kinh!”

Hộ quốc công chắp tay hành lễ với Bách Lý Mặc Thần trước, sau đó lại chuẩn bị hành lễ với Xuân Phong phía sau hắn.

Nhưng Xuân Phong đã nhanh chóng bước lên đỡ hắn ta, kể ra thì hộ quốc công nói chiến thắng trở về cũng không sai, bọn họ chiến thắng trận 'dịch bệnh' không phải là chiến thắng sao?

“Cữu cữu đừng đa lễ!” Xuân Phong đỡ lấy Hạ Nhân Ngọc, nhẹ giọng nói.

Hạ Nhân Ngọc nhìn Xuân vui vẻ mỉm cười, sau đó nói với Bách Lý Mặc Thần.

“Vương gia, Vương phi, lần này vất vả rồi, Hoàng thượng đã đăc biệt tổ chức tiệc tẩy trần ở trong cung đón Vương gia cùng Vương phi từ xa trở về, hiện tại các văn võ bá quan đang đợi ở cửa cung để nghênh đón Vương gia! Mời Vương gia!”

Nói xong, hắn quay người làm động tác mời mời.

Bách Lý Mặc Thần nhẹ giọng nói: “Làm phiền Hộ quốc công!” Sau đó hắn xoay người dìu Xuân Phong lên xe ngựa, tiếp tục vào thành.

Xem ra, Hoàng Thượng vô cùng lo lắng đối với lần dịch bệnh này, hiện nay sự tình đã được giải quyết xong xuôi, hiển nhiên là rất vui mừng.

Trước khi lên xe Xuân Phong nhìn cữu cữu với ánh mắt trấn an, Hạ Nhân Ngọc cũng khẽ gật đầu.

Nhìn thấy Xuân Phong không sao, Hạ Nhân Ngọc và mẹ của Xuân Phong đều đã có thể yên tâm, kể từ khi đón đoàn người Diêu Vương đi phương bắc về, trái tim mẹ Xuân Phong vốn luôn treo lơ lửng, bây giờ xem như đã có thể yên tâm.

Đoàn người chậm rãi bước vào cửa cung, các bá quan sớm đã đứng đợi từ lâu.

Vừa nhìn thấy Diêu vương và Diêu vương phi xuống xe ngựa, lập tức đều quỳ xuống đất cúi lạy, lần này ngay cả Nhân Ngọc cũng không ngoại lệ mà quỳ xuống hành đại lễ.

“Tham kiến Diêu vương thiên tuế, Vương phi vạn an!” Các bá quan đồng thanh hô.

“Tất cả đứng lên đi!” Bách Lý Mặc Thần xua tay, nhìn các quan viên đang quỳ trên mặt đất hành đại lễ, không nói nhiều, hắn cũng yên tâm mà nhận một lạy này của họ.

Phải biết rằng, trên thế gian này, ngoại trừ Hoàng đế và Hoàng hậu có thể nhận được cái bái lạy của các bá quan ra thì không còn ai khác.

Hiện giờ Hoàng Thượng lại bố trí thế trận lớn như thế này để nghênh đón bọn họ vào cung, cũng có thể thấy được mối quan hệ của Hoàng thượng và Diêu vương, hoàn toàn không vì đế vị mà thay đổi.

Xuân Phong nhìn thấy cảnh này rất vui vẻ, trên mặt nàng cũng nở một nụ cười, nàng nắm lấy tay Bách Lý Mặc Thần, dáng vẻ uy nghiêm bước vào cửa cung.

Yến hội lần này, chỉ là một buổi đón gió tẩy trần đơn giản, cũng không quá long trọng, chỉ là một yến tiệc với quan viên tam phẩm trở lên và một nhóm người.

Hoàng thượng nói Diêu Vương đã vất vả suốt cả đoạn đường, đợi sau khi Diêu Vương hồi phủ nghỉ ngơi sẽ tổ chức riêng một buổi yến tiệc khác chúc mừng công lao cho hắn.

Cho nên Xuân Phong bọn họ cũng không bị nán lại bao lâu đã trở về Vương phủ.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Khi vừa về tới Vương phủ, Xuân Phong liền cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn.

Việc đầu tiên mà nàng muốn làm bây giờ, chính là đi ngủ một giấc thật ngon, đoạn đường này thật sự quá mệt.

Nhưng không đợi nàng kịp nằm xuống, đã nghe thấy tiểu nha hoàn của tiền viện Vương phủ chạy tới nói: “Vương phi, phu nhân đến rồi!”

Xuân Phong ngẩn người: "Ngươi nói phu nhân, là mẹ ta sao?" Xuân Phong hỏi tiểu nha hoàn kia.

“Vâng, chính là mẫu thân của Vương phi!” Tiểu nha hoàn vội vàng gật đầu nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-490.html.]

“Vậy ngươi mau mời người trong viện của ta, nhanh đi!” Xuân Phong vui mừng nói với tiểu nha hoàn.

“Dạ! Nô tỳ đi liền, đi liền !” Tiểu nha hoàn này cũng bị lây nhiễm sự hớn hở của Xuân Phong, vẻ mặt vui cười chạy nhanh về phía ngoại viện.

Không qua bao lâu, tiểu nha hoàn kia đã dẫn Hạ thị vào phòng.

Xuân Phong vốn dĩ đang buồn ngủ, ngay lập tức liền có tinh thần.

Vốn còn nghĩ ngủ một giấc trước khôi phục tinh thần rồi sẽ lập tức đi thăm mẫu thân, nhưng lại không ngờ mẫu thân lại đến nhanh như vậy.

“Mẹ...”

Vừa nhìn thấy Hà thị, Xuân Phong liền đáng yêu làm nũng.

Không biết có phải là vì mang thai hay không, nhưng những ngày gần đây Xuân Phong lại cảm thấy bản thân càng ngày càng mỏng manh.

“Haizz....Ta cuối cùng cũng gặp được con rồi, để ta xem coi con có gầy đi không? Cuộc sống ở phương Bắc gian nan cực khổ, lần này đi có bị thương không?”

Hạ thị vừa nhìn thấy Xuân Phong, đôi mắt có chút đỏ lên, vội vàng kéo Xuân Phong vào trong vòng tay mình, vừa nhìn trái nhìn phải, vừa không ngừng xoa xoa tay và cánh tay Xuân Phong, sợ nàng bị thương ở đâu đó.

Trong lòng Xuân Phong ấm áp, rồi lại có chút buồn cười khi nhìn dáng vẻ này của mẫu thân, nàng nói: "Mẹ, con đi là để chữa bệnh cho người ta, đâu phải đi để đánh nhau, con không sao!”

“Không sao là tốt, không sao là tốt!” Hạ thị luôn miệng lẩm bẩm.

Hạ thị cũng là quá quan tâm, không tránh khỏi khẩn trương quá mức.

“Mẹ, sao người lại đến đây nhanh vậy?” Xuân Phong nghĩ, họ cũng là vừa mới xuất cung không bao lâu, tốc độ này của bà quả thật là rất nhanh.

“Ta vẫn luôn kêu cữu cữu con báo tin về cho ta, các con lần này vừa đi là đi mấy tháng, trong lòng ta vẫn luôn không nỡ, luôn muốn đích thân nhìn thấy con bình an vô sự, vậy thì trong lòng mới yên tâm được.”

Mẹ của Xuân Phong bị Xuân Phong kéo ngồi xuống, lúc này nàng mới chậm rãi nói.

“Thì ra là vậy!” Xuân Phong gật gật đầu, rồi nói với Phủng Nguyệt đang hầu hạ ở cửa: “Các ngươi lấy trái cây Vương gia mang về rửa một ít rồi mang tới đây.”

“Vâng, Vương phi!” Phủng Nguyệt vẻ mặt tươi cười đi chuẩn bị hoa quả.

Vương gia và Vương phi bình an mà trở về, trong lòng bọn họ tất nhiên rất vui vẻ, nhưng vẫn là tuân thủ bổn phận nô tỳ của mình, không thể hiện rõ ràng ra như Hạ thị, có điều vẫn không giấu được vui mừng trên mặt.

Lão quản gia trong vương phủ cũng cảm nhận được, kể từ khi Vương phi gả vào phủ, tuy rằng thời gian ở trong phủ không nhiều, nhưng đã làm cho không khí Vương phủ trở nên sinh động, náo nhiệt hơn rất nhiều.

“Mẹ, những ngày qua người sống ở kinh thành có tốt không? Đệ đệ có khỏe không?” Nhìn thấy Phủng Nguyệt rời đi, lúc này Xuân Phong mới chậm rãi hỏi.

“Khỏe, ai cũng khỏe, thằng nhóc Xuân Sinh đó hay nhắc con lắm, lần này con bình an trở về, nó cũng có thể yên tâm học hành rồi.”

Xuân Phong gật đầu, ôn tồn nói.

Những ngày tháng ở trong kinh, có quan tâm của phủ quốc công và người trong cung, có thể nào sống không tốt sao?

Chỉ là ngày nào họ cũng nơm nớp lo sợ, lo lắng cho an nguy của nàng, cũng may cuối cùng bình an rồi.

“Vâng, nếu mẫu thân đã đến, chi bằng ở lại đây vài ngày đi, vốn dĩ con định nghỉ ngơi cho tốt vài ngày rồi đi thăm người, nhưng đã đến rồi thì để con ở cùng người đi, đợi lát nữa con cho người đi đón Xuân Sinh ở thư viện qua đây luôn."

Xuân Phong nghĩ mẫu thân hình như chưa từng ở lại trong Vương phủ, hơn nữa, mấy ngày này nàng cũng khá mệt mỏi rồi, không muốn ra khỏi phủ đi lại.

Vậy thì cứ để mẫu thân ở lại trong phủ là được rồi, Bách Lý Mặc Thần chắc chắn sẽ không có ý kiến gì.

“Việc này... cũng được, đúng lúc hai mẹ con chúng ta cũng lâu rồi nói chuyện với nhau.” Mẹ Xuân Phong do dự một lúc rồi đồng ý, lại liếc mắt nhìn Xuân Phong nói.

“Chỉ là ta thấy con mấy ngày gần đây lại gầy hơn rồi.”

Loading...