Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 395

Cập nhật lúc: 2024-12-11 18:08:09
Lượt xem: 17

Cứ như vậy, Xuân Phong biến mất trên quan đạo ngoài kinh thành. Đến khi Bách Lý Mặc Thần và mọi người đuổi đến nơi, Xuân Phong đã ở cách đó hơn trăm dặm.

Trong vương phủ, kiệu hoa đỏ rực vẫn dừng ở giữa sân, hai bên các viện phòng vẫn giữ nguyên vẻ trang trí đèn hoa rực rỡ, tràn đầy không khí hân hoan.

Thế nhưng, toàn bộ vương phủ lại yên tĩnh đến kỳ lạ, không có một vị khách nào. Một vương phủ vốn rộn ràng, giờ lại toát lên sự tĩnh mịch không lời.

Suốt ba ngày, Bách Lý Mặc Thần chạy đôn chạy đáo, dẫn theo thuộc hạ tìm kiếm khắp các làng mạc lớn nhỏ gần kinh thành, các thành trì xung quanh, nhưng ngay cả nửa bóng dáng của Xuân Phong cũng không tìm thấy.

Một số người khác vẫn đang tiếp tục tìm tung tích của Xuân Phong khắp nơi.

Bách Lý Mặc Thần ngồi trước án thư, dáng vẻ mệt mỏi và tiều tụy. Cả người toát lên vẻ cô độc và mất mát.

Tại sao nàng lại ra đi không một lời? Giờ nàng đang ở đâu? Có gặp nguy hiểm không?

"Người không thuộc về thế giới này" có nghĩa là gì?

Trong lòng Bách Lý Mặc Thần đầy ắp những câu hỏi, nhưng điều hắn lo lắng nhất vẫn là sự an toàn của Xuân Phong. Hắn đợi nàng trở về, đợi nàng giải thích mọi chuyện rõ ràng với hắn.

“Vương gia, ngài ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay ngài không nghỉ ngơi gì cả.” Lam Dịch bưng một khay thức ăn, chân thành khuyên nhủ.

Lúc này, Huyền Dịch vẫn đang ngoài kia ngày đêm tìm kiếm tung tích của Xuân Phong.

Vương gia đã ba ngày không ăn không uống, không chợp mắt, Lam Dịch lo rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, cơ thể của vương gia sẽ suy sụp mất.

Bách Lý Mặc Thần bỗng ngẩng đầu nhìn Lam Dịch, chậm rãi hỏi: “Ngươi nói xem, bây giờ nàng có xảy ra chuyện gì không?”

Ánh mắt của Bách Lý Mặc Thần rất lạ, giọng điệu như đang hỏi một người bạn, khiến Lam Dịch nhất thời không rõ tình hình.

“Vương phi nương nương nhất định sẽ không sao đâu, vương gia yên tâm. Ngài vẫn nên ăn chút gì đó đi, nếu Vương phi trở về thấy ngài gầy đi sẽ đau lòng lắm.”

Lam Dịch và Bách Lý Mặc Thần nhìn nhau, sau đó khẳng định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-395.html.]

“Ừ, sẽ không sao đâu!” Bách Lý Mặc Thần như đang tự nói với chính mình, lại như đang nói với Lam Dịch.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Sau đó hắn phất tay bảo Lam Dịch lui ra.

Sau khi Lam Dịch rời đi, Bách Lý Mặc Thần ngồi một mình trên chiếc ghế rộng, suy nghĩ và sắp xếp lại tất cả mọi chuyện gần đây. Dường như hắn đã bỏ sót điều gì đó. Đột nhiên, ánh mắt Bách Lý Mặc Thần lóe lên một tia sáng…

Có thứ gì đó chợt lóe qua!

Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân gấp gáp…

“Vương gia, vương gia, không hay rồi! Không hay rồi!”

Quản gia trong phủ vội vã chạy vào thư phòng, miệng không ngừng hô to “không hay rồi”.

Ngay lập tức thần kinh của Bách Lý Mặc Thần căng lên, nhưng nét mặt vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh.

“Xảy ra chuyện gì?” Bách Lý Mặc Thần ngồi thẳng dậy, sắc mặt trầm xuống hỏi. Tựa như nếu quản gia nói điều gì khiến hắn không hài lòng, hắn sẽ lập tức xử lý người này vậy.

“Vương gia, biên giới có cấp báo, vua Hung Nô dẫn ba mươi vạn đại quân áp sát biên giới, Phù Thành lâm nguy! Thêm nữa, từ Ung Thành báo về, quân Liêu Đông dường như cũng có động thái bất thường gần đây, chỉ e là không có ý tốt.”

Quản gia vội vã nói liền một hơi, thở dốc lau mồ hôi trên trán.

Những cấp báo này vốn dĩ được gửi vào cung, nhưng mấy ngày nay Diêu Vương không có trong cung, nên người trong cung đành phải chuyển đến vương phủ.

Trong vương phủ, những người có thể lo liệu mọi chuyện đều ra ngoài tìm kiếm tung tích của Vương phi, nên việc khẩn cấp này đành để quản gia báo cáo.

“Đưa quân báo đây ta xem!”

Nghe xong, trong lòng Bách Lý Mặc Thần những nghi vấn bấy lâu nay cuối cùng cũng được giải tỏa. Ngược lại, hắn điềm tĩnh vươn tay nhận lấy quân báo từ quản gia, cẩn thận đọc qua.

“Ngươi lui ra trước đi!” Bách Lý Mặc Thần phất tay.

Loading...