Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 348
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:49:39
Lượt xem: 52
Lúc này, người lo lắng và thương xót cho Diêu vương không chỉ có Hồng Loan mà còn có Hạ Sính Đình.
Khoảnh khắc nghe tin Diêu vương rơi xuống Vô Vọng Nhai, Hạ Sính Đình như bị sét đánh, bất động tại chỗ.
Một khắc trước, Hạ Sính Đình còn vì Xuân Phong gặp vận rủi mà cao hứng, một khắc sau lại nhận được tin tức đau buồn, nàng bỗng thấy như cả bầu trời sụp đổ!
Hạ Sính Đình một bên vẫn còn đang thương tâm không dứt, một đôi mắt lạnh như băng lại đang nhìn chăm chú vào tất cả hành động của nàng.
"Hừ, thật là một nữ nhân si tình!" Bách Lý Hà nghe thuộc hạ báo cáo xong, lạnh lùng hừ một câu.
Trước đó hắn chọn Hạ Sính Đình làm hoàng tử phi vì hắn biết nàng có tình ý với Diêu vương, muốn lợi dụng nàng và thế lực sau lưng nàng, để nàng trở thành quân cờ đắc lực trong tay hắn.
Nữ nhân này cũng xem như không quá ngốc, còn biết thiết lập quan hệ với Vân phi, nhưng hiện tại cũng không cần thiết nữa, bởi vì hắn đã giải quyết mối phiền toái cốt lõi kia rồi.
Hơn nữa hắn còn làm việc rất kín kẽ, sẽ không ai biết được chân tướng.
Nếu không phải Hộ Quốc Công phủ còn có chút tác dụng, lúc này Hạ Sính Đình sợ đã không thể yên ổn mà ngồi ở đây.
Dù hắn chọn Hạ Sính Đình là có ý muốn lợi dụng nàng ta, nhưng thân là hoàng tử phi của hắn, lại không biết kiềm chế vọng tưởng đến nam nhân khác, Bách Lý Hà đương nhiên sẽ hận.
Bởi vì người trong lòng nàng ta chính là người hắn hận nhất!
Nhìn từ góc độ nào đó, Bách Lý Hà cũng là một người đáng thương, hắn rõ ràng là người tài hoa, nhưng vẫn bị Ngũ đệ xuất sắc này chèn ép hết ánh hào quang.
Bị khinh thường, chèn ép trong thời gian dài, khiến trong lòng hắn có chút vặn vẹo, tính tình u ám dị thường.
Đây cũng chính là lý do vì sao Xuân Phong ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nàng đã có cảm giác âm u nói không nên lời.
Diêu vương vừa chết, Hoàng thượng lại bệnh nặng mà ngất đi, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng nhưng hiện tại trong đại doanh bãi săn đều là người của Bách Lý Hà hắn, muốn Hoàng thượng chết hay sống, chỉ cần một câu nói của hắn mà thôi.
Cùng lúc đó, quân lính của Bách Lý Hà tại kinh thành cũng bắt đầu hành động, nhất thời, cảm giác được nắm quyền, được xưng bá thiên hạ làm cho Bách Lý Hà tự mãn hơn bao giờ hết.
Nhưng một khi tham vọng quá cao, người ta sẽ dễ mất đi khả năng phán đoán ...
……
Xuân Phong đọc tất cả các tình báo mà Huyền Dịch thu thập được, quyết đoán đưa ra quyết định của mình.
Nàng lệnh cho Huyền Dịch lấy danh nghĩa của Hoàng thượng, truyền lệnh cho tất cả quân đội dưới tay Bách Lý Mặc Thần chuẩn bị đợi lệnh, nếu có khác lạ, tùy thời cần vương.
Đồng thời, một nửa nhân mã đã được bí mật điều động để giám sát động tĩnh của sứ giả bốn nước và Tam hoàng tử.
Xuân Phong còn tự mình đến doanh trướng của Binh bộ thượng thư, nhưng người nàng tìm không phải Binh bộ thượng thư, mà là Trần Thanh Thư.
Nàng cũng đã lâu không gặp qua hắn, từ sau khi nàng trở thành Diêu vương phi gần như không thấy bóng dáng của hắn.
Xuân Phong cảm thấy bản thân tự đi tìm hắn như vậy thật có chút xấu hổ, nhưng sự tình khẩn cấp, không thể để ý nhiều như vậy.
Trần Thanh Thư hiện tại đã là Phó thống lĩnh kinh thành và vùng lân cận, thân mang trọng trách bảo vệ Hoàng thượng, nên lần này cũng đi theo Hoàng thượng xuất hành tham gia hội săn bắn mùa thu.
Hiện tại chịu trách nhiệm quản lý an toàn kinh thành chính là một vị thống lĩnh họ Vương.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-348.html.]
Xuân Phong lần này tìm Trần Thanh Thư chính là muốn hiểu rõ hơn một chút về vị Vương thống lĩnh này, muốn mượn binh lực của Binh bộ thượng thư dùng một chút.
Nhưng nàng là một nữ tử, lời nàng nói chưa chắc Binh bộ Thượng thư sẽ tin, chỉ đành nhờ Trần Thanh Thư.
Hi vọng hắn dù là là vì nể tình nàng, hay là vì bách tính thiên hạ, cũng sẽ trợ giúp nàng lần này!
Đêm tối, Xuân Phong một thân giáp y giả làm binh lính tuần doanh, lặng lẽ vào doanh trướng của Trần Thanh Thư.
Bên trong doanh trướng một mảng tối đen, Xuân Phong vừa vào liền bị người khống chế.
Xuân Phong có chút hốt hoảng, khụy gối xoay khuỷu tay, tấn công người phía sau.
Kỹ thuật đánh nhau này nàng lâu rồi vẫn chưa thử qua, động tác có chút gượng gạo, hơi chậm nửa nhịp, liền lần nữa bị đối phương bắt được.
"Kẻ nào? Dám tự ý xông vào doanh địa hoàng gia." Trần Thanh Thư chế trụ một cánh tay của Xuân Phong, lạnh giọng hỏi.
"Là ta, là ta, Trần đại ca là ta, Xuân Phong!" Xuân Phong nghe được giọng Trần Thanh Thư, vội lên tiếng đáp lại.
Vừa rồi vào cửa, nàng còn tưởng đối phương cho người giám sát hành động của nàng, còn cho rằng hành động của mình đã bị phát hiện.
Hiện tại nghe được giọng của Trần Thanh Thư nàng yên tâm không ít, xem ra đối phương vẫn chưa phát hiện.
Trần Thanh Thư nghe được giọng nói trong trẻo kia, tay đang nắm chặt lập tức buông ra, vội vàng thắp sáng đèn trong doanh trướng.
Khi thấy rõ Xuân Phong một thân giáp y, tư thế oai hùng hiên ngang, trong mắt hắn hiện lên một tia cảm xúc khó hiểu, liền hỏi Xuân Phong: "Vì sao nàng lại ăn mặc như thế này xuất hiện trong doanh trướng của ta?"
Điều khiến Trần Thanh Thư tò mò hơn chính là, Xuân Phong học công phu quyền cước từ khi nào, tuy rằng có chút gượng gạo, nhưng xem ra chiêu này cũng không tệ lắm.
Nàng ăn mặc như vậy, đêm hôm lại xuất hiện trong doanh trướng của hắn, lẽ nào nàng vì tin tức Diêu vương gặp chuyện không may nên bị đả kích quá mức, thương tâm đến hồ đồ??
Nghĩ đến đây, ánh mắt Trần Thanh Thư thoáng đau lòng, nắm chặt nắm đấm, xúc động muốn ôm Xuân Phong.
Xuân Phong ngẩng đầu nhìn Trần Thanh Thư, phát hiện hắn đã gầy đi một ít, nhưng tinh thần lại rắn rỏi hơn nhiều.
Xuân Phong không biết trong lòng Trần Thanh Thư lúc này đang hiểu lầm, chậm giọng, trực tiếp nói thẳng vấn đề.
"Trần đại ca, chuyện của Diêu vương, huynh chắc cũng biết rồi chứ!" Xuân Phong nhìn chằm chằm Trần Thanh Thư hỏi.
"Ừm, ta biết cả rồi, nàng, nàng cũng đừng quá mức thương tâm, Diêu vương người hiền tự có thiên tướng, nhất định sẽ bình an vô sự."
Trần Thanh Thư nghe Xuân Phong nhắc đến Diêu vương, trong lòng càng thêm chắc chắn Xuân Phong hành động khác thường là vì Diêu vương, có chút đau lòng mà an ủi Xuân Phong.
Nhưng Xuân Phong nghe xong chỉ bình tĩnh lắc đầu nói: "Trần đại ca, hôm nay ta đến tìm huynh không phải để nói cái này, mà vì ta cảm thấy chuyện lần này còn có ẩn tình…"
Xuân Phong đem chuyện mình biết cùng phán đoán của bản thân nói cho Trần Thanh Thư nghe, đồng thời đưa ra thỉnh cầu nhờ hắn trợ giúp.
Nghe xong lời Xuân Phong, Trần Thanh Thư không chút do dự lựa chọn tin tưởng Xuân Phong, hứa hẹn nhất định dùng toàn lực ứng phó, hoàn thành nhiệm vụ nàng giao cho mình.
Trần Thanh Thư cũng cảm thấy thật sự thất bại, vì hắn không biết Xuân Phong còn có một mặt cơ trí, dũng cảm đối mặt như vậy.
Nữ nhân ưu tú như vậy, đúng là chỉ có Diêu vương mới có thể xứng với nàng.
Nhận được câu trả lời của Trần Thanh Thư khiến Xuân Phong yên tâm không ít, hiện tại mọi chuyện đã được an bài, nàng phải đi làm một chuyện quan trọng hơn.