Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 346

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:49:36
Lượt xem: 58

"Khởi, khởi bẩm bệ hạ, Diêu vương hôm nay trong lúc đuổi theo một con nai, vô tình trượt chân ngã xuống Vô Vọng Nhai…" Thái giám nói xong nơm nớp lo sợ, sau lưng áo đã ướt đẫm.

Hắn sợ Hoàng thượng không vui liền đem hắn xuống chém đầu.

"Cái gì? Vô Vọng Nhai? Làm sao có thể rơi xuống Vô Vọng Nhai?" Hoàng thượng mặt đầy khiếp sợ, tin tức này đối với ông là đả kích quá lớn, ngay cả tay nắm cổ áo người trước mặt cũng bất giác vô lực buông ra.

"Chuyện…này nô tài không biết, chỉ nghe người đến báo tin, Diêu vương cả người lẫn ngựa đều ngã xuống…"

Thái giám lần nữa cẩn thận mở miệng.

Cái gì? Cả người lẫn ngựa đều ngã xuống? Hoàng thượng trong lòng cả kinh, cảm thấy trong người có một cỗ tà khí đang lan ra.

Hai mắt ông tối sầm, trực tiếp ngã về phía sau.

"Hoàng thượng! Hoàng thượng, người làm sao vậy?"

Vân phi vẫn đứng phía sau Hoàng thượng, thấy thế liền vội tiến đến đỡ Hoàng thượng, kinh hô.

"Hoàng thượng, Hoàng thượng…" Thái giám đến báo tin cũng lo lắng kêu lên.

Xuân Phong trầm mặc, nhanh chóng tiến đến bắt mạch cho Hoàng Thượng.

Hoàng thượng bị hỏa công tâm, cộng thêm trước đó đã có một số dấu hiệu tắc nghẽn, lần này tình trạng không được ổn, nhưng ít nhất là không ảnh hưởng đến tính mạng. Nhưng sau lần này, chắc chắn sức khoẻ sẽ không được như trước kia nữa.

Sau khi bắt mạch xong, Xuân Phong kê đơn thuốc đưa cho thái giám đi chuẩn bị, rồi sai người đưa Hoàng thượng về đại trướng.

Mà Vân phi vẫn giống như người ngoài cuộc, lạnh lùng nhìn hết thảy động tác của Xuân Phong, không ngăn cản cũng không hỗ trợ, chỉ nhàn nhạt đứng nhìn.

So với Hoàng thượng, Xuân Phong lo lắng cho an nguy của Bách Lý Mặc Thần hơn, mặc dù nàng biết hắn với công phu và thân thủ của hắn, hắn sẽ không gặp vấn đề gì lớn, nhưng vẫn không tránh khỏi lo lắng.

Thông minh như Xuân Phong, đương nhiên biết chuyện này không đơn giản chỉ là trượt chân.

Đường đường là Chiến thần Diêu Vương, thân kinh bách chiến, sao có thể tùy tiện bị trượt chân như vậy?

Trong chuyện này rốt cuộc ẩn giấu âm mưu gì? Kẻ đứng sau là ai?

Xuân Phong ngồi một mình trong lều suy nghĩ, lúc này tất cả những người đi săn đều đã trở về.

Đối với chuyện Diêu vương trượt chân xuống vách núi, mọi người đều cảm thấy khiếp sợ, không thể tưởng tượng nổi.

Thất hoàng tử vừa xuống ngựa liền lao thẳng đến doanh trướng của hai tỷ muội Xuân Phong.

Sau khi hắn cùng Xuân Vũ nói mấy câu, liền đến trước mặt Xuân Phong.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Ngũ tẩu, người…" Thất hoàng tử nhìn thoáng thấy Xuân Phong đang ngồi thất thần, nhẹ giọng gọi một tiếng.

"Ừm, ngươi trở về rồi, ta có việc muốn thương lượng với ngươi." Xuân Phong bình tĩnh quay đầu nhìn Bách Lý Lăng Phong nói.

"Ngũ tẩu, người vẫn ổn chứ!" Thất hoàng tử nhìn thấy dáng vẻ này của Xuân Phong, tưởng rằng nàng quá thương tâm nên mới bình tĩnh như vậy.

"Ta không sao, hiện tại chúng ta cần phải thương lượng chuyện của Ngũ ca ngươi một chút." Xuân Phong nhàn nhạt gật đầu tỏ vẻ không sao, chỉ chỉ cái ghế bên cạnh bảo Thất hoàng tử ngồi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-346.html.]

"Ngũ tẩu, người nói…" Thất hoàng tử có chút không hiểu nhìn Xuân Phong, hắn không hoàn toàn hiểu Xuân Phong, nhưng từ Xuân Vũ có thể thấy được, Xuân Phong không phải là loại nữ tử dễ dàng bi quan.

Bách Lý Lăng Phong đi đến bên cạnh nàng ngồi xuống, lẳng lặng chờ Xuân Phong nói tiếp.

"Ngươi cảm thấy chàng ấy sẽ xảy ra chuyện sao?" Xuân Phong nhìn vào mắt Thất hoàng tử hỏi.

"Không, không thể, Ngũ ca tuyệt đối sẽ không có việc gì, Ngũ ca sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện, Ngũ tẩu người đừng lo lắng." Thất hoàng tử vội vàng an ủi Xuân Phong.

Thật ra trong lòng Thất hoàng tử cũng không chắc chắn. Tình huống ở Vô Vọng Nhai quá phức tạp, nơi đó vốn là cấm vực của khu săn bắn hoàng gia, sâu không thấy đáy, chưa từng có ai đi qua, đáy vực hiểm trở dị thường, khiến trong lòng hắn có chút bồn chồn.

Hôm nay, để săn thú thêm thuận lợi, bọn họ đều cố định thân thể trên ngựa, Ngũ ca hôm nay cả người lẫn ngựa đều ngã xuống, nếu không kịp thời thoát ra, vậy….

"Ừm, ta cũng tin tưởng, chàng nhất định sẽ không xảy ra chuyện. Ngươi nói cho ta biết về Vô Vọng Nhai đi!" Xuân Phong gật gật đầu, như là đang động viên chính mình, lại như đang cổ vũ Bách Lý Mặc Thần.

Thất hoàng tử Bách Lý Lăng Phong có chút do dự, nhưng vẫn đem toàn bộ tình huống ở Vô Vọng Nhai nói cho Xuân Phong.

Vô Vọng Nhai là một vách núi vạn trượng bên cạnh khu săn bắn hoàng gia, quanh năm đều bị chắn lại, bị coi là cấm kỵ của khu săn bắn hoàng gia.

Sở dĩ bị coi là cấm địa không phải chỉ vì Vô Vọng Nhai hiểm trở, mà vì ở Vô Vọng Nhai thường có một ít chướng khí độc bay lên, truyền thuyết nói rằng bên dưới đáy vực có vô số trùng độc và rắn độc.

Còn thực chất địa hình ở dưới đáy vực như thế nào thì không ai biết, những điều hắn vừa nói cũng chỉ là lời đồn.

Xuân Phong nghe xong không khỏi nhíu mày, nhưng cũng không quá để tâm vấn đề này, chỉ tự nói với bản thân hắn nhất định sẽ không có việc gì.

"Ừm, lần này rơi xuống vực không phải là việc ngoài ý muốn, nhất định là có kẻ giật dây phía sau, nếu đối phương đã có bước đầu tiên, rất nhanh sẽ có động tác tiếp theo, chúng ta bây giờ phải bí mật điều tra ra kẻ này, biến bị động thành chủ động!"

Xuân Phong phân tích tình huống hiện tại một chút, bình tĩnh nói.

Hôm nay so tài bắn cung, Cửu công chúa không may gặp nguy hiểm, tiếp theo là Diêu Vương rơi xuống vực, tiếp đến là Hoàng thượng ngã bệnh, tất cả những chuyện này không thể chỉ là trùng hợp, sau lưng rốt cuộc còn có bao nhiêu âm mưu?

Xuân Phong trong lòng có chút lạnh, nàng vô tình đã bị cuốn vào một âm mưu to lớn, tạm thời không thể thoát ra. Nhưng Xuân Phong hiện tại cũng không nghĩ đến việc thoát ra, nếu đã bị cuốn vào, vậy thì dũng cảm tiến về phía trước đi!

"Ừm, ta cũng cảm thấy trong này nhất định có ẩn tình, nhưng kẻ địch hiện ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, tình thế tương đối phức tạp…" Thất hoàng tử nhíu mày nói.

Hắn vừa trở về, cũng nghe được chuyện Cửu công chúa và Hoàng thượng, liền cảm thấy có điều gì mờ ám.

"Huyền Dịch!" Xuân Phong hướng ngoài trướng kêu một tiếng, Huyền Dịch lập tức xuất hiện.

"Chủ tử!" Huyền Dịch bước vào cung kính nói.

Hôm nay sau khi vương gia gặp chuyện không may, hắn và Lam Dịch lập tức phái người đến Vô Vọng Nhai tìm người, nhưng kết quả lại không như ý, Vô Vọng Nhai thật sự quá cao, hơn nữa gió lại quá mạnh, công việc tìm kiếm quá khó khăn.

"Chúng ta hiện tại có thể điều động bao nhiêu người?" Xuân Phong trực tiếp hỏi.

Những ngày gần đây ở chung, những thủ hạ trọng yếu của Bách Lý Mặc Thần đều biết vị trí của Xuân Phong trong lòng vương gia nhà họ, vậy nên khi vương gia không có ở đây, lời của Xuân Phong chính là mệnh lệnh của bọn họ.

"Hiện tại tất cả cận vệ và ẩn vệ đều đang tìm kiếm tung tích của vương gia, nhiều nhất chỉ có thể điều động một phần ba, chủ tử có gì phân phó!"

Một phần ba, đủ rồi, có những người này là đủ rồi!

"Ừm, vậy thì điều động một phần ba người ra, còn nữa, mang tất cả các tình báo trước đó Vương gia đã thu thập được đến cho ta!" Xuân Phong gật đầu một cái, nhìn Huyền Dịch nói.

Loading...