Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 344
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:49:33
Lượt xem: 60
Nhìn đám khuê tú nghị luận sôi nổi, Hạ Sính Đình thầm cười trong lòng, xem ra phần thắng hôm nay đã định.
Các vị khuê tú thâm tình, rõ ràng là không biết bắn cung, nhưng hiện tại nữ nhân địa vị cao nhất ở đây lại yêu cầu so tiễn thuật, các nàng làm sao có thể cự tuyệt? Đành phải chấp nhận.
Xuân Phong thật sự nghĩ không ra, Vân phi này sao lại muốn so tài bắn cung, rõ ràng người ở đây đều không biết, tranh tài như vậy thì có gì đáng xem?
Lẽ nào muốn làm nổi bật ai? Nhưng dùng phương thức này, là có người tính toán sao?
Xuân Phong suy nghĩ nửa ngày cũng không hiểu, chỉ đành nhàm chán chờ tranh tài bắt đầu.
Đúng như Xuân Phong nghĩ, trận đấu quả nhiên rất nhàm chán, Xuân Phong nhàm chán cắn hạt dưa trong tay, bộ dáng nhàn nhã nhìn các tiểu thư ngay cả cung cũng kéo không ra, bất đắc dĩ lắc đầu.
Sau một khắc liền có người đến nàng: "Giai Dao quận chúa, người bây giờ đã là Diêu vương phi rồi, hôm nay có phải nên vì chúng ta mà thể hiện chút tài năng không, để mọi người cùng mở rộng tầm mắt?"
Hạ Sính Đình vừa mới bắn xong, gần trúng hồng tâm, vẻ mặt lúc này đắc ý nhìn Xuân Phong nói.
"Nếu mọi người có hứng thú, ta dĩ nhiên không thể làm mọi người mất hứng, nhưng ta lại không biết thuật bắn cung của biểu tỷ từ khi nào lại tốt đến vậy?"
Xuân Phong ném vỏ hạt dưa trong tay đi, vỗ vỗ hai tay mình, chỉ vào mũi tên trên tấm bia, thản nhiên nói.
"Chỉ là sở thích trong lúc rãnh rỗi mà thôi, không đáng nói. Nhưng Diêu vương gia là chiến thần vương lợi hại nhất trong thiên hạ, chắc hẳn tiễn thuật của Diêu vương phi cũng không kém, đúng không, biểu muội?"
Hạ Sính Đình đứng tại chỗ, một thân quần áo cưỡi ngựa màu đỏ thẫm, trong tay cầm một cây cung dài, tóc búi cao, nhìn qua cũng có vài phần oai hùng.
Lông mày ả hơi nhướng lên, chứng tỏ tâm tình chủ nhân lúc này rất kiêu ngạo.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Nhưng so với Xuân Phong một thân quần áo cưỡi ngựa băng lam, thêm mấy phần kiểu cách, lại bớt đi vài phần tiêu sái.
Xuân Phong nhìn đến đây liền biết vì sao có tiết mục hôm nay.
Thì ra là vì con "khổng tước" kiêu ngạo Hạ Sính Đình này, khiến các vị tiểu thư trở thành con tốt thí.
Chậc chậc chậc, cừu hận này thật là lớn! Xuân Phong trong lòng không khỏi than thở một câu.
Thật không biết nên nói nàng ta thông minh hay là ngu xuẩn, nàng ta từ đâu lại có thể tự tin bản thân có thể nghệ áp quần phương?
"Biểu tỷ nói đúng, bất luật như thế nào, ta cũng không thể làm cho Vương gia mất mặt, càng không thể làm thất vọng ba chữ Diêu vương phi, phải không?"
Xuân Phong nhếch đôi môi anh đào đỏ bừng, lộ ra hàm răng trắng sáng như trân châu, lạnh nhạt đáp lại.
"Được, vậy chúng ta chờ màn biểu diễn xuất sắc của muội! Mời~!" Hạ Sính Đình thấy Xuân Phong mắc câu, khóe miệng nhếch lên, tâm tình hết sức tốt nhìn Xuân Phong mời.
Xuân Phong hoạt động gân cốt của mình một chút, nhận lấy cung tiễn người hầu đưa đến, quay đầu híp mắt cười với Hạ Sính Đình như đang khiêu khích.
Tiếp theo nàng giơ tay đem cung tiễn kéo căng, tư thái không kém gì một nam nhân.
Thậm chí động tác nước chảy mây trôi do nàng làm ra, càng thêm phần khí thế, tư thế Xuân Phong hiên ngang tựa như có ma lực, không khỏi thu hút ánh nhìn của mọi người.
Nhìn cung tiễn bị kéo căng, mọi người dường như ngừng thở, đợi chờ kết quả mũi tên của Xuân Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-344.html.]
"Vút~" một âm thanh xé gió truyền đến, mũi tên trong tay Xuân Phong lặng lẽ được thả ra, tốc độ nhanh như gió bắn về phía tấm bia.
Nhưng mũi tên có chút ngoài dự liệu của Xuân Phong, mũi tên không những trúng hồng tâm, mà còn xuyên qua hồng tâm, bắn thẳng về phía sau, biến mất trước mặt mọi người.
Mũi tên bắn về phía hàng cây rậm rạp phía sau, không thể nhìn thấy rõ.
Mọi người thấy Xuân Phong bắn tên trúng hồng tâm, đều thán phục không thôi, tiễn thuật này sợ là không kém nam nhân bình thường là bao!
Trong lúc nhất thời mọi người lại nghị luận sôi nổi, suy đoán vì sao tiễn thuật của Xuân Phong lại tốt như vậy, là vì Xuân Phong vốn đã biết, hay là Diêu vương dạy cho nàng.
Thậm chí có người còn hoài nghi, cuộc so tài bắn cung hôm nay chính là vì Xuân Phong mà cử hành, trong lòng cũng có nhiều bất mãn với Xuân Phong.
Nghe mọi người nghị luận, Xuân Phong biết cừu hận hôm nay đã bị kéo đến trên người nàng rồi.
Nhưng nàng một chút cũng không lo lắng, nàng là dựa vào thực lực của bản thân, không quan tâm người khác nói thế nào.
Nhưng kinh ngạc nhất vẫn là Hạ Sính Đình, nàng ta hiện tại kinh ngạc đến mức cả người đều mơ hồ.
Làm sao có thể? Sao có thể như thế được?
Nàng đã cho người nghe ngóng rất kỹ, nha đầu này căn bản không biết tiễn thuật, làm sao có thể trở nên lợi hại như vậy?
Lẽ nào như lời bọn họ nói, là Diêu vương đã dạy nàng?
Vừa nghĩ đến tiện nhân này cùng Diêu vương âm thầm ở chung một chỗ, ngón tay Hạ Sính Đình hung hăng siết lại, đó là điều nàng đố kỵ nhất, cũng chính là điều nàng muốn có được nhất.
Muốn nói tiễn thuật của Xuân Phong tại sao lại tốt như vậy, điều này cũng phải cảm ơn nghề nghiệp của Xuân Phong ở kiếp trước, nàng kiếp trước là cảnh sát.
Ở trường cảnh sát khẳng định không thể thiếu chương trình học bắn súng, trong quá trình phá án, Xuân Phong rất ít nổ súng, nhưng điểm bắn súng vẫn luôn đứng đầu.
Hơn nữa Xuân Phong cũng không phải muốn làm tiểu thư khuê các, tay trói gà không chặt, nàng vẫn luôn kiên trì rèn luyện, khí lực của cơ thể này cũng không tính là quá yếu, nắm giữ kỹ thuật bắn mấu chốt, thêm khí lực tốt, tiễn thuật tốt cũng là chuyện đương nhiên.
Xuân Phong nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hài lòng cười, đang chuẩn bị xoay người đưa cũng tiễn lại cho người hầu, liền nghe một tiếng thét chói tai.
"A…"
"Công chúa, cứu công chúa!"
"A, máu, mau tới cứu người, mau tới cứu người, Cửu công chúa bị thương, người đâu!"
Một đám cung nữ ôm Cửu công chúa ngã trên mặt đất đầy máu không ngừng kêu lên.
Bọ họ chỉ là cùng Cửu công chúa ra ngoài tản bộ, không nghĩ đến lại xảy ra chuyện như vậy, phải biết rằng Hoàng thượng yêu thương Cửu công chúa nhất, nếu Cửu công chúa có mệnh hệ gì, mạng nhỏ của họ cũng không còn.
"Sao vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" bên này Vân phi cùng đám người Xuân Phong đều nghe thấy tiếng kêu cứu, vội vàng chạy đến hỏi.
"Nương nương, mau, mau truyền ngự y, Cửu công chú bị thương!"
Một nha hoàng hoảng hốt quỳ trên mặt đất, hướng Vân phi nương nương khẩn cầu nói.
"Sao? Cửu công chúa đang yên đang lành sao lại vô cớ bị thương?" Vân phi kinh ngạc hỏi.