Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 303
Cập nhật lúc: 2024-12-11 14:35:08
Lượt xem: 73
Sau màn trình diễn, Xuân Phong đúng lúc xuất hiện trở lại trên sân khấu, tiếp tục giao lưu với khán giả: “Cảm ơn sự cổ động và ủng hộ của mọi người. Quần áo và phụ kiện vừa rồi là tác phẩm của Nghệ Tú Phường, địa điểm và thời gian khai trương cửa phường thêu có ghi rõ trên tờ rơi trên tay quý vị. Hoan nghênh mọi người đến cửa hàng tham quan. Một lần nữa, cảm ơn mọi người đã theo dõi buổi trình diễn. Mọi mọi người vào cửa hàng dùng bữa.” Xuân Phong nói xong, một số người không đợi được, trực tiếp tiến đến chỗ người phát tờ rơi xin mấy tờ.
Cứ như vậy, lần quảng bá lần này của Xuân Phong lại thành công, khắc sâu ấn tượng về Nghệ Tú Phường trong tâm trí mọi người.
Thấy phản ứng nhiệt liệt của mọi người, trong lòng Xuân Vũ càng thêm kích động.
3 ngày sau, Nghệ Tú Phường và Phú Quý Hiên cùng khai trương, Xuân Phong đặc biệt đến đại diện. Nhiều người khi biết 2 cửa hàng này đều có quan hệ với Giai Dao quận chúa liền đến ủng hộ, đương nhiên là mở hàng rất suôn sẻ. Nhiều sản phẩm đã cháy hàng, còn nhận được không ít đơn đặt hàng.
Xuân Phong cũng đặt một số bức tạc động vật lên kệ của Nghệ Tú Phường, khơi dậy được sự tò mò của không ít người. Biết được những bức tạc này đến từ cửa hàng cách vách, các cô nương, tiểu thư liền chạy qua Phú Quý Hiên tìm mua.
Chỉ riêng trong ngày khai trương, các đơn đặt hàng mà Nghệ Tú Phường nhận được đã đủ để các thợ thêu làm trong 1 2 tháng.
Việc kinh doanh của Phú Quý Hiên cũng không tồi, nhưng vẫn không thể sánh bằng Nghệ Tú Phường. Hôm nay bọn Phú Quý chỉ bán được chủ yếu là những bức tượng tạc nhỏ và mấy đồ trang trí nhỏ, chắc do phần lớn là khách đến từ cửa hàng bên cạnh.
Ngoài ra, cũng có một số người đến mua cặp hành lý. Nhưng Xuân Phong cũng không quá lo lắng, sắp đến kỳ thi Hương, sẽ có rất nhiều sĩ tử đổ về Kinh thành, đến lúc đó việc kinh doanh của Phú Quý Hiên sẽ càng thuận lợi.
Cũng nhờ kỳ thi này, Xuân Phong sắp được gặp lại một người quen đã lâu không gặp.
Một hôm, sau khi đến thăm Phiêu Hương Cư, Xuân Phong lại đến Phú Quý Hiên xem doanh thu và tình trạng đặt hàng. Vừa bước vào cửa, nàng đã thấy 2 thân ảnh quen thuộc.
“Hướng công tử, Lưu đại ca, sao mọi người lại ở đây?” Xuân Phong kinh ngạc nhìn 2 người.
“Xuân Phong?” Lưu Nhất Hiên cũng kinh ngạc, không thể tin nổi gọi Xuân Phong. Hắn không ngờ lại có thể gặp lại nàng ở đây.
“Xuân Phong cô nương!” khác với Lưu Nhất Hiên đang ngạc nhiên, Hướng Cẩm Minh lại có phần bình tĩnh, mỉm cười chào Xuân Phong.
“Các huynh đến đây mua đồ sao? Mà sao Lưu đại ca lại đến Kinh thành vậy?” Xuân Phong khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi.
“Chúng ta nghe nói thùng hành lý ở đây khá tốt, mới lạ, lại hữu dụng, nên đến xem thử.” Hướng Cẩm Minh từ từ nói.
“Vậy là huynh và Lưu đại ca lên Kinh thành tham gia cuộc thi Hương sao?” Xuân Phong hưng phấn nói. Cuộc thi Hương ở thời đại này có thể nói là tương đương với kỳ thi Đại học ở hiện đại, chính là bước ngoặt lớn của cuộc đời. Nhìn cảnh này, Xuân Phong không khỏi nhớ lại lúc mình đi thi năm đó.
"Ừ đúng vậy! Chúng tôi đến đây tham gia cuộc thi đó.” Lưu Nhất Hiên gật đầu, cười như toả nắng.
“Vậy thì tốt quá, ta chúc các huynh có thể ghi danh bảng vàng, sớm ngày thành danh. Các huynh muốn mua hộp hành lý đúng không? Ta tặng cho mỗi người một cái, coi như lễ vật chúc mừng các huynh.” Xuân Phong vui vẻ nói với hai người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-303.html.]
“Sao có thể như thế được, sao có thể để nàng trả tiền. Cứ để chúng ta tự trả.” Lưu Nhất Hiên xua tay từ chối.
“Không cần trả tiền mà. Cửa hàng này là của ta, sau này các huynh cần gì cứ đến đây, ta giảm giá 1 nửa cho các huynh.” Xuân Phong tự hào nói.
“Nàng mở được cửa hàng ở Kinh thành á? Thật giỏi. Ta nói mà, nàng sẽ không là người tầm thường.” Lưu Nhất Hiên nói, trong mắt không giấu được sự tán thưởng dành cho Xuân Phong.
Ngược lại, Hướng Cẩm Minh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, tựa như không hề bị Xuân Phong làm cho kinh ngạc. Đôi mắt của hắn giống như có thể nhìn thấu tất cả, nhưng lại vô dục vô cầu, không quá quan tâm đến những chuyện này.
Đây là Lưu Nhất Hiên còn chưa biết Xuân Phong là quận chúa, nếu biết, hắn sẽ phải giật mình.
Sau một thời gian, Nghệ Tú Phường và Phú Quý Hiên đều đi vào hoạt động ổn định, Xuân Phong lại trở nên nhàn rỗi. Hôm đó, Xuân Phong đang ngồi thơ thẩn trong phòng thì Bách Lý Mặc Thần đột nhiên hiện thân.
“Nàng đang nghĩ gì vậy?”
“Không có gì làm, chán quá.” Xuân Phong ngồi, hai tay chống cằm, vẻ mặt nhàm chán.
“Chán vậy sao? Có muốn đi theo bổn vương, ra ngoài chơi một chút không?” Bách Lý Mặc Thần thấy Xuân Phong buồn bã, trong lòng cũng thấy khó chịu. Hắn phải bằng mọi cách làm nàng vui lên.
"Thật á, chơi ở đâu?” Xuân Phong đứng thẳng dậy, hào hứng hỏi.
“Đi theo ta rồi sẽ biết.” Bách Lý Mặc Thần vẻ mặt thần bí nói.
Mãi đến hắn ôm nàng, từ từ đáp xuống một trang trại ngựa rộng lớn, nàng mới biết hắn định đưa nàng đi chơi gì.
“Sao huynh lại đưa ta đến đây, ta không biết cưỡi ngựa.” Xuân Phong cau mày nói. Kiếp trước, cô có một sư huynh rất đam mê cưỡi ngựa. Xuân Phong từng cùng hắn cưỡi ngựa, nhưng do động tác không thành thục nên suýt bị ngã. Từ đó trở đi, Xuân Phong có một nỗi ám ảnh vô hình với môn cưỡi ngựa, con vật này lúc phát cuồng lên thật là đáng sợ.
“Nếu nàng không biết, ta sẽ dạy cho nàng.” Ánh mắt Bách Lý Mặc Thần lấp lánh, làm cho Xuân Phong không thể cự tuyệt.
“Đến đây nào, đặt chân lên đây, tay dùng sức nắm lấy yên ngựa, dùng lực ở eo và chân nhảy lên lưng nó đi.” Bách Lý Mặc Thần đỡ Xuân Phong, cẩn thận hướng dẫn.
"Cảm giác thế nào?" Bách Lý Mặc Thần đứng ở dưới ngựa, ngẩng đầu nhìn Xuân Phong, khóe môi mỉm cười.
“Ừm, cũng tạm ổn, nhưng nó sẽ không chạy lồng lên chứ?” Xuân Phong gật đầu, lo lắng hỏi. nàng sợ mình sẽ lại bị ném xuống ngựa giống như lần trước.
“Không đâu, ta lên cùng nàng.” Để Xuân Phong an tâm, Bách Lý Mặc Thần nhảy lên ngồi phía sau nàng. Hắn vươn tay lên, ôm lấy vòng eo thon gọn của Xuân Phong, nắm lấy dây cương, hai chân ghì nhẹ bụng con ngựa, con ngựa chậm rãi đi về phía trước. một lúc sau, thấy Xuân Phong đã quen, hắn bắt đầu tăng dần tốc độ.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Lúc đầu, Xuân Phong còn dám mở mắt ra ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, nhưng khi tốc độ càng ngày càng tăng, nàng căng thẳng nhắm mắt lại, hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Bách Lý Mặc Thần. Thấy nàng căng thẳng, Bách Lý Mặc Thần nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng thì thầm vào tai nàng: “Đừng sợ, có ta ở đây, nàng mở mắt ra đi, làm quen với cảm giác là được.”