Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 27

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:07:24
Lượt xem: 195

“Vậy được rồi, phiền trưởng thôn phái 1 người đến nhà ông Vương hỏi rõ ràng đi” Xuân Phong không thèm cự cãi cới Vương thị, mà quay người cung kính nói với trưởng thôn. Kỳ thật, trưởng thôn cũng chưa hẳn tin tưởng những lời nói của Xuân Phong, chỉ là ngại ảnh hưởng thanh danh nên không nói ra, giờ chính Xuân Phong đề xuất, lập tức ơhaias người đi.

“Thôn trưởng, nếu những lời con nói là thật, vậy những lời Vương thị nói về nhà chúng con trước đây, xử lý thế nào ạ”

Trưởng thôn không nghĩ Xuân Phong lại trực tiếp hỏi ông, nhưng nghĩ lại cũng hiểu được lí do của cô. Ông cũng biết người đến làm loạn hẳn là do có người giật dây, cô đây là đang thị uy.

Vậy là ông đá quả bóng về lại cho Xuân Phong:”Theo con thì xử lý thế nào?”

“Việc này xúc phạm danh dự cả nhà chúng con, con và đại tỷ đều là cô nương chưa chống, đệ đệ sau này còn muốn đọc sách ứng thí, phá hoại thanh danh cũng coi như là phá hoại cả tương lai. Niệm tình Vương thẩm là người cùng thôn, lại từng giúp nhà chúng con ở thời điểm khó khăn nhất, nếu vậy thì bồi thường cho nhà chúng con 1 lượng bạc là được.”

Xuân Phong khẳng khái với. Hừ, không đánh lại thì các người lại xem bốn cô nương là quả hồng mềm, thích nắn thế nào thì nắn sao. Lần này bỏ qua, lần sau có khi các ngươi trèo lên đầu ta ngồi luôn.

“Người đi điều tra còn chưa về đâu, làm sao có thể chứng minh ngươi không nói dối? Đền 1 lượng bạc, sao không đi ăn cướp luôn đi”

Vương thị vừa nghe thấy phải đền bù 1 lượng bạc thì đã nhảy dựng lên. Nếu không có trưởng thôn ở đây, sợ là bà ta đã nhảy vào đánh nhau rồi.

“Người đi điều tra sẽ nhanh chóng quay về thôi. Lại nói, thanh danh của 3 người chúng con, trong mắt bà không đáng 1 lượng bạc sao? Xuân Phong bình tĩnh nhìn Vương thị.

Chỉ một lúc sau, người trưởng thôn phái đi đã quay về, nói kết quả ra:”Ta đã đi hỏi lão Vương, quả thật lão nói y hệt như Xuân Phong. Những người đi lên trấn cùng ngày hôm đó cũng làm chứng cho Xuân Phong”

“Tốt lắm, hiện tại sự tình đã rõ ràng, sau này đừng ai nói về chuyện này nữa, nếu không cứ theo lệ thôn mà xử lý.” Ở thôn này có quy định là nếu có người bịa đặt sinh sự mà gây ra tai vạ, đều bị đánh 30 trượng. Cho nên hầu hết người dân trong thôn đều hiền lành chất phác, tất nhiên cũng có những người cá biệt như Vương thị.

“Vương thị, giờ ngươi muốn bồi thường 1 lượng bạc hay chịu 30 trượng?”

Trưởng thôn thấy những chuyện thế này vẫn nên đánh gà dọa khỉ, ngăn chặn từ đầu, vì thế không những đồng ý với đề xuất của Xuân Phong, còn dùng khí thế tạo áp lực cho Vương thị. Vương thị vừa nghe thấy ba mươi trượng, chân đã mềm nhũn ra. Nhận ba mươi trượng kia xong, chắc cũng tàn luôn cái mạng già của bà ta.

Tuy rằng tiếc tền, nhưng bà vẫn run rẩy đưa ra 1 lượng bạc. Không biết về đến nhà, chồng bà ta sẽ xử bà ta thế nào.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Xuân Phong đòi được tiền, cảm tạ mọi người, rồi tiễn mọi người ra cửa. Mệt mỏi cả ngày, cuối cùng nợ nần đều đã xong. Mẹ Xuân Phong thở phào:”Cuối cùng cũng giải quyết xong, tảng đá cuối cùng trong lòng mẹ, cuối cùng cũng có thể buông xuống rồi.”

“Lại  nói, lần này may mà có Nhị muội. Nếu không có muội, không biết lúc nào nhà ta mới trả hết nợ, hôm nay cũng không biết sẽ bị Vương thị kia bôi nhọ đến mức nào. Nhị muội càng ngày càng lợi hại” đại tỷ hưng phấn, nói như khẩu liên thanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-27.html.]

“Được rồi, đại tỷ, đâu có lợi hại như tỷ nói. Loại người này phải đánh dập đầu, chứ không mình càng nhân nhượng, họ càng lấn tới.” Xuân Phong cũng nhân tiện tẩy não mọi người.

“Xuân Vũ nói đúng, lần này may mà có Xuân Phong. Xuân Phong nói cũng có lý, nhưng chúng ta cũng không nên tự dưng đi trêu chọc người khác, cứ vui vẻ sống cuộc sống yên bình của mình thôi.”

“Đúng rồi, mẹ. Những người này không đụng ta thì ta cũng không đụng gì họ, nhưng họ mà gây sự với ta, ta sẽ trả lại gấp mười lần” Xuân Phong nắm tay, hào khí nói.

“Con xem, con còn có bộ dáng con gái nhà lành nữa không. Được rồi, hôm nay coi như ăn mừng , mẹ nấu một bữa thật ngon cho các con”

 

Bà cảm thấy từ sau khi chồng bà qua đời, đây là ngày vui nhất, phải ăn mừng thật to.

“Mẹ, con giúp người rửa ru” Đại tỷ cao hứng đi theo

“Mẹ, con giúp người nhóm lửa” Xuân Phong cũng cười đuổi theo

“Mẹ..con giúp người..ăn” Xuân Sinh đi sau cùng, suy nghĩ nữa ngày mới nghĩ ra được một câu, làm mọi người cười bò.

Bên này nhà Xuân Phong vui vẻ hòa thuận, bên kia, nhà Vương thị, chồng bà – Vương thiết trụ đã biết chuyện bà ta lắm mồm gây chuyện, lại còn phải đền bù cho người ta một lượng bạc. Vừa về đến nhà, hắn nắm cổ áo Vương thị, tát một cái, mặt bà ta lập tức sưng như đầu heo, sợ tới mức đứa con trai Cẩu Đản trốn cạnh tủ quần áp run rẩy.

Đánh mấy cái không bõ tức, hắn lại quay qua đá, vừa đá vừa chửi:”Cái đồ miệng thối này”

Cuối cùng, khi bà ta quỳ cầu xin hắn dừng lại, hứa không gây chuyện nữa, hắn mới nể mặt con trai mà bỏ qua cho bà. Phải biết là hắn lăn lộn bên ngoài 3 tháng mới kiếm được 1 lượng bạc, thế mà người đàn bà này mở miệng nói mấy câu đã làm mất.

Vương Thiết Trụ là người đàn ông lỗ mãng, có thể động thủ chắc chắn không động khẩu, cho nên Vương thị mới bị đánh thảm như vậy.

Thế nhưng Vương thị lại đem tất cả tội lỗi đổ cho Xuân Phong, nếu như cô không lôi kéo trưởng thôn, làm sao mà bà lại phải đền đến 1 lượng bạc rồi bị đánh thế này. Cho nên bà càng hận thấu xương nhà Xuân Phong, chưa bao giờ nghĩ mình mới là người sai.

Nhoắng cái đã 1 tháng trôi qua, trời càng ngày càng lạnh. Một tháng này, Xuân Phong và Xuân Vũ chăm chỉ lên núi hái thảo dược, phơi khô đầy một sân, chỉ chờ thời cơ lên trấn bàn. Còn về cây linh chi kia, cô đã xử lý xong, hiện tại vẫn là nên cất đi, tiền bạc trong nhà vẫn đang đủ dùng.

Hôm nay Xuân Phong tổng vệ sinh nha, xem có cái gì hỏng thì vứt đi, tiện mua đồ mới. Cô cũng nhìn ra đồ mùa đông trong nhà rất ít, lại còn rách nát đến đáng thương, bông đều đã vón lại hết, sờ vào chỉ thấy lạnh chứ không còn khả năng giữ ấm nữa.

Xem ra đồ cần thay trong nhà không ít, không biết đống thảo dược kia có thể bán được bao tiền. Dược liệu trên núi hầu như đã bị 2 tỷ muội bọn họ hái hết rồi, chỉ còn một ít trong núi sâu. Nhưng đi vào đó rất nguy hiểm, không đoán trước được gì, thường xuyên có dã thú, hơn nữa cây cối rậm rạp, rất dễ bị lạc.

Loading...