Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 267
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:11:23
Lượt xem: 111
Nhìn động tác kỳ lạ của Xuân Phong và Kim Quý nhân đang dần dần tỉnh lại, mắt những nữ tử xung quanh tràn đầy oán hận và khó tin.
“Lớn mật, ngươi là ai, sao dám xông vào ngự hoa viên?” người lên tiếng là người ăn mặc hoa lệ gọi cá hồi nãy.
“Hừ, dám phá hỏng kế hoạch của ta, đúng là tìm chớt.”
Vốn Xuân Phong không hề muốn bị cuốn vào mấy chuyện cung đấu này, nên lúc nãy mới trốn vào trong bụi cây. Nhưng nàng không thể chịu đựng được chuyện một sinh mạng biến mất ngay trước mặt mình, nên cuối cùng vẫn không kìm được mà chạy ra.
Nữ tử đã dần dần tỉnh lại, Xuân Phong cẩn thận bắt mạch, kiểm tra cho nàng, không để ý đến những lời nói xung quanh.
“Vân phi nương nương hỏi ngươi đó, sao ngươi dám không trả lời? Người đâu, đến vả miệng cho ta.” Thấy Xuân Phong phớt lờ câu hỏi, nha hoàn Kim Thuý của Vân phi chỉ thẳng vào Xuân Phong mà mắng.
“Có chuyện gì vậy?” ngay lúc mọi người đang chuẩn bị chiến Xuân Phong, Xuân Phong cũng đang định đứng lên chống cự, một giọng nói trần đầy uy lực vang lên. Hoàng thượng vừa từ ngự thư phòng ra đến.
Nghe nói Xuân Phong mang chiếc bàn đến, ngài liền cố phê chuẩn tấu chương thật nhanh để chạy đến xem, đã lâu rồi ngài không được ăn món thịt nướng ở Phiêu Hương Cư, thật là thèm.
Nhưng mới đến ngự hoa viên, ngài đã thấy Xuân Phong nhảy xuống ao cứu Kim quý nhân.
Thấy Xuân Phong sắp bị đánh, Hoàng thượng mới ra mặt, tất nhiên ngài hoàn toàn rõ ràng Xuân Phong không có lỗi.
Mọi người thấy hoàng thượng tới, lập tức kinh hoảng quay người hành lễ.
Đặc biệt là Vân phi, nàng thật sự bất an, không biết Hoàng thượng đến từ lúc nào, thấy được những gì. Kim quý nhân cũng muốn đứng dậy hành lễ với Hoàng thượng, nhưng lại bị Xuân Phong giữ lại.
Kim quý nhân cẩn thận quan sát khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh của Xuân Phong, trong lòng không hiểu tại sao lại dâng lên một cỗ tin tưởng.
Hoàng thượng nhìn quanh một vòng, lại thấy người đang nửa nằm nửa ngồi trong lòng Xuân Phong mà không hành lễ, trong mắt bỗng có một tia phức tạp. Nhưng ngài không thể hiện gì mà chỉ nói. “Được rồi, đứng lên hết đi.”
‘”Đa tạ Hoàng thượng.” Chúng phi tần tạ ơn, đứng dậy. Họ cũng nhìn thấy Kim quý nhân không hành lễ, trong mắt không khỏi lại có thêm chút đắc ý.
Hoàng thượng ghét nhất là người không có quy củ, nàng ta dám không hành lễ, chắc chắn sẽ bị thất sủng.
"Có chuyện gì vậy?" Hoàng thượng nhìn những người có mặt, bình tĩnh nói.
“Hồi bẩm Hoàng thượng, hôm nay thời tiết đẹp nên chúng tỷ muội rủ nhau ra ngự hoa viên đi dạo, không ngờ Kim muội lại không cẩn thận rơi xuống nước, may nhờ có vị cô nương đây cứu giúp, Kim muội mới được bình an.” Vân phi là người lên tiếng. Trong số những người ở đây, nàng là người có địa vị cao nhất, nên có quyền lên tiếng.
Vân phi thực sự rất khôn khéo, Hoàng thượng không hỏi cụ thể, nàng cũng không hề nhắc đến chuyện đánh Xuân Phong.
“Là vậy sao?” Hoàng thượng không để ý đến Vân phi, mà quay đầu nhìn về phía Xuân Phong và Kim quý nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-267.html.]
“Hồi bẩm Hoàng thượng, dân nữ tình cờ đi ngang qua nơi này, ngẫu nhiên cứu được vị nương nương này mà thôi.” Xuân Phong khẽ gật đầu, bình tĩnh nói.
“Ngươi vất vả rồi, đáng được thưởng. Kim quý nhân có sao không?” Hoàng thượng gật đầu với Xuân Phong, nhân tiện hỏi thăm tình hình của Kim quý nhân.
“Đây là bổn phận của Xuân Phong. Kim quý nhân hiện tại đã ổn định. Nếu Hoàng thượng muốn ban thưởng, thì nên ban thưởng cho ngài ấy.” Xuân Phong uyển chuyển từ chối phần thưởng của Hoàng thượng, khéo léo chuyển chủ đề về trên người Kim quý nhân.
"Là sao?" Hoàng thượng mỉm cười, nhìn Xuân Phong với vẻ mặt nghiền ngẫm.
“Hồi bẩm Hoàng thượng, Kim quý nhân đã mang long thai, hiện đã hơn 1 tháng, chuyện vui như vậy không phải Hoàng thượng nên ban thưởng sao?” Xuân Phong nâng Kim quý nhân dậy, giao cho nha hoàn bên người, nàng nhẹ nhàng cúi người hành lễ, cung kính nói với Hoàng thượng.
“Sao cơ, ngươi nói Kim Bân có hoàng tự?” Hoàng thượng vẻ mặt kinh ngạc xác nhận lại.
“Đúng vậy, chúc mừng Hoàng thượng đã có thêm Long tự” Xuân Phong gật đầu xác nhận.
“Tốt, quả nhiên là chuyện tốt. Nên ban thưởng. truyền lệnh của ta, phong Kim quý nhân làm Kim Tần, chuyển vào Hoa Nguyên cung.” Hoàng thượng vui vẻ vỗ đùi phong thưởng.
“Chúc mừng Kim Tần nương nương.” Những người còn lại tuy không cam lòng, nhưng có Hoàng thượng ở đây, cũng không dám manh động.
“Kim muội muội, chúc mừng . . ..” Vân phi còn chưa nói xong, đã bị Xuân Phong đánh gãy.
“Hoàng thượng, Kim tần nương nương hiện đang mang long tự, không nên để nhiễm lạnh. Quần áo nương nương đều ướt hết rồi, phải nhanh chóng về thay kẻo lạnh.”
“Ừ, đúng rồi, mau đưa Kim tần về thay quần áo.” Hoàng thượng giờ mới để ý đến Kim tần một thân quần áo ướt, liền sai người đưa nàng về. Sau đó lại thấy những người này động tác có phần vụng về lúng túng, ngài liền cởi áo bào khoác lên cho nàng rồi đích thân bế nàng về Hoa Nguyên cung.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Xuân Phong, ngươi cũng đi theo, lấy quần áo mới thay đi.” Hoàng thượng tâm tình cực kỳ tốt, thấy Xuân Phong cũng bị ướt, liền thuận miệng nói một câu, rồi nháy mắt với thái giám bên cạnh. Người này hiểu ý, đưa cho Xuân Phong một chiếc áo choàng.
Quần áo mùa hè của nữ tử khá mỏng, giờ lại bị ướt, dính chặt vào người, có chút lộ liễu. Trước đó Xuân Phong ôm Kim quý nhân vào n.g.ự.c là muốn che bớt ánh mắt người ngoài. Cũng may thời tiết nóng nực, nên quần áo khô khá nhanh, lúc Xuân Phong đứng dậy cũng đã khô được một nửa. Giờ lại được choàng áo bên ngoài, cũng không có vấn đề gì lắm nữa, chỉ là mặc quần áo ướt cũng có chút khó chịu, tốt nhất vẫn là nên thay ra.
Vì thế, Xuân Phong đi theo đoàn người, đến Hoa Nguyên cung thay quần áo.
Cứ như thế, Vân phi và đồng bọn bị Hoàng thượng bỏ mặc dưới trời nắng.
Thấy Hoàng thượng khoác long bào cho tiện nhân kia, còn tự mình ôm nàng rời đi, Vân phi tức giận đến vặn vẹo mặt mày, nhưng cũng chỉ có thể trút giận lên hoa cỏ trong vườn.
Không ngờ kế hoạch hôm nay lại thất bại như vậy, đều do nữ nhân kia đột nhiên xuất hiện, nếu không có nàng, Kim tần đã sớm chớt, làm sao có chuyện long tự.
Tất cả đều là do nữ nhân chớt tiệt đó, Vân phi vò vò chiếc khăn trong tay như kéo kẹo kéo, khuôn mặt đầy hận ý.
“Đi điều tra lai lịch của nữ nhân kia!” Vân phi ngồi trong cung, ánh mắt âm trầm nói.
“Vâng, nô tỳ sẽ đi tra ngay.” Kim Thuý nhận lệnh, rời khỏi Nguyên Thanh cung.
Trong những năm qua, nàng luôn là phi tần được hoàng thượng sủng ái nhất, nàng không chỉ có dung mạo xuất chúng mà còn nấu ăn rất giỏi nên rất được hoàng thượng yêu thương.