Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 255
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:05:29
Lượt xem: 87
Là nguyên nhân gì lại có thể khiến Lạc Kỳ Phong đột nhiên có dũng khí chống lại Hộ Quốc Công phủ, thậm chí không để ý đến tiền đồ của mình mà muốn cướp Hạ Tú Thanh đi? Những gì hắn nói cũng không phải là không có lý, nữ tử xuất giá tòng phu, sống là người nhà chồng, chớt cũng thành ma nhà chồng, hắn đúng là có quyền đưa bà ấy đi. Lão phu nhân nghe hắn nói, cũng không thể nói lại, chỉ có thể tức giận nhìn Lạc Kỳ Phong. Một lúc sau, bà cụ thở dài.
“Được rồi. Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, từ hôm nay, xoá tên nó khỏi gia phả, Hộ Quốc Công phủ chúng ta không có ai là Hạ Tú Thanh nữa. Chúng ta đoạn tuyệt quan hệ với người này, nên Lạc gia cũng không còn quan hệ gì với chúng ta nữa, từ nay về sau đừng lui tới nữa.” bà cụ dõng dạc tuyên bố.
Lạc Kỳ Phong nghe bà cụ nói từ nay về sau hai nhà không liên lạc với nhau nữa, trong mắt loé lên chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng khôi phục thần sắc.
“Đa tạ nhạc mẫu, con rể xin phép mang Tú Thanh về nhà quản giáo.” Lạc Kỳ Phong cúi người cảm tạ lão phu nhân.
“Quản giáo nó thế nào là chuyện của ngươi. Hơn nữa, đừng gọi ta là nhạc mẫu nữa, ngươi cũng không còn là con rể của Hộ Quốc Công phủ.” Lão phu nhân lạnh lùng đáp.
Động tác cởi dây trói của Lạc Kỳ Phong dừng lại một chút, nhưng ông nhanh chóng tiếp tục.
Lão phu nhân lạnh lùng nhìn Lạc Kỳ Phong, rồi đứng dậy rời khỏi Lan Hương viện. khi đi đến cửa, bà lại quay lại nói với Hạ Nhân Ngọc: “Nhân Ngọc, ngày mai đem tất cả chứng cứ Hạ Tú Thanh đầu độc mưu hại, giớt người phóng hoả đến Hình bộ giao nộp đi. Nếu gia quy không dùng được, thì hãy nhờ đến Quốc pháp.”
“Vâng, thưa mẹ.” Hạ Nhân Ngọc cúi đầu, cung kính đáp lại.
Lạc Kỳ Phong đang đỡ Hạ Tú Thanh không khỏi run lên một chút, lần này lão phu nhân lại làm việc kiên quyết như vậy. Chuyện này nếu đưa lên Hình bộ, tiền đồ của hắn xem như xong rồi. Hắn quay đầu nhìn người trong ngực, trong lòng không khỏi suy nghĩ, hắn làm thế này có đáng không. Nhưng giờ hắn đã không còn đường lui nữa.
Hắn bế Hạ Tú Thanh lên, cũng không thèm nhìn xem có động vào vết thương của bà ta không, không chú ý đến biểu tình đau đớn của bà ta, thẳng đường đi về phía cửa.
Lạc Vân Y run rẩy đi theo sau, không dám nói thêm một câu. Cha nàng từ trước đến giờ luôn âm tình bất định, nàng nghĩ hôm nay mẹ đã nắm chắc cái chớt, không ngờ cha lại đến cứu bà ta. Nhưng nhìn sắc mặt âm trầm của ông, trong lòng Lạc Vân Y lại dâng lên một dự cảm bất lành.
Lúc này, nàng lại thấy may mắn vì được Thái hậu chỉ hôn, ít nhất lời vàng ý ngọc của ngài ấy đã cho nàng một cơ hội sống. Nếu không, với chuyện hôm nay của mẹ, cộng với tai tiếng của mình, chắc chắn nàng sẽ phải chớt. Nhưng Thái hậu chỉ hôn cho nàng, ít nhất cha nàng sẽ không lấy mạng nàng.
...
Sau khi khách nhân đến chúc thọ về hết, Xuân Phong nhờ Hạ Nhân Ngọc giam lỏng mẹ con Lạc Vân Y ở Lan Hương viện. Sợ lão phu nhân và lão quốc công không thể chấp nhận được sự thật, nàng đã sắp xếp họ ở phòng cách vách theo dõi sự việc. Cũng nhờ thế, khi Hạ Tú Thanh định ra tay, lão quốc công đã kịp thời ngăn chặn.
Lúc này, lão quốc công đang ngồi trong thư phòng, trong lòng buồn bã. Bà cụ bưng một bát cháo đến trước mặt ông cụ, yên lặng ở cạnh ông. Họ đã ở bên nhau rất nhiều năm, bà đã quá hiểu ông. Dù sao thì Hạ Tú Thanh cũng là cốt nhục của ông, sao ông có thể nỡ lòng nào nhìn nàng chớt. Sự việc của mẹ Xuân Phong năm đó vẫn để lại trong lòng ông nhiều tiếc nuối. Nhưng nếu không trừng phạt nàng, sao ông có thể đối diện với phu nhân, con gái và hai cháu gái của mình, còn có một nhà Thu Hỉ vô tội. Ông không thể nào tàn nhẫn xuống tay, đành giao việc này cho phu nhân của mình. Nếu bà chịu tha cho nàng, coi như đó là phúc khí của nàng, nếu bà không chịu buông tha, thì đó là do nàng gieo gió gặt bão.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-255.html.]
Bà lão biết suy nghĩ trong lòng chồng, nên mới nói sẽ không truy cứu chuyện Hạ Tú Thanh độc hại bà. Nhưng bà không truy cứu chuyện đó, không có nghĩa là bà bỏ qua những chuyện khác. Dù là mưu hại Xuân Phong, hay hại cả nhà 6 người của Thu Hỉ, mỗi một chuyện đều có thể khiến cho Hạ Tú Thanh không thể trở mình.
Lạc Kỳ Phong bên đó, đợi đến giờ cơm tối cũng không thấy mẹ con Hạ Tú Thanh trở về, liền phái người đi tìm. Nhưng người được cử đi tìm còn chưa đi được bao xa, đã nghe thấy mọi người nghị luận, bàn tán về Lạc Vân Y, về chuyện nàng gây ra ở Hộ Quốc Công phủ, còn không khách khí mà chỉ trỏ ngay trước cổng phủ. Hạ nhân vội vàng hồi phủ báo cho hắn, ban đầu, hắn còn không tin, nghĩ rằng hạ nhân cố ý nói quá lên, nên quyết định tự mình đi xem.
Hắn vội vàng lên xe ngựa, lao đến Hộ Quốc Công phủ. Không ngờ, đến nơi, điều hắn thấy không phải là con gái đang chịu trừng phạt, mà là phu nhân của mình đang bị trói vào cột, bị đánh đến mức không thể nhận ra.
Trong lòng hắn có dự cảm không tốt, nhưng nhớ lại câu nói đó, hắn vẫn quyết định đưa Hạ Tú Thanh về Lạc Phủ, mời đại phu đến xử lý vết thương cho bà ta.
Lạc Kỳ Phong không nói gì đã giáng cho Lạc Vân Y một bạt tai, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức sưng tấy.
“Cha!” Lạc Vân Y cố nén nước mắt, ngước nhìn Lạc Kỳ Phong với đôi mắt ngân ngấn nước, giọng nói mềm mại và đôi mắt vô tội làm cho Lạc Vân Y trông thật đáng thương. Lửa giận trong lòng Lạc Kỳ Phong vơi đi một chút, nhưng hắn vẫn rất phẫn nộ.
“Bình thường mẹ ngươi dạy ngươi nữ huấn, nữ giới thế nào? Thế mà hôm nay ngươi làm làm Lạc phủ muối mặt như vậy?” Lạc Kỳ Phong nhìn khuôn mặt sưng đỏ của Lạc Vân Y mà quát.
“Không phải, cha ơi, con gái oan uổng quá, con gái bị hãm hại.” Lạc Vân Y quỳ phịch xuống đất, khóc lóc kể lể.
“Cha, người ngẫm lại mà xem. Hôm nay con gặp chuyện xong thì mẹ cũng gặp chuyện, sao lại có chuyện trùng hợp như vậy được. Chuyện này rõ ràng là họ cố ý sắp đặt, chính là muốn mượn chuyện của con và mẹ để huỷ tiền đồ của cha. Cha à, người không thể để mặc họ bài bố như vậy được.” Lạc Vân Y vừa nói vừa khóc lóc, không quên khiêu khích, châm ngòi hận ý của cha nàng với Hộ Quốc Công phủ.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Buồn cười là sự khiêu khích trẻ con này của nàng lại có tác dụng, Lạc Kỳ Phong phẫn nộ đập bàn.
“Hộ Quốc Công phủ, Hạ gia.”
Hắn quay đầu nói với Lạc Vân Y: “Nghe nói Thái hậu không truy cứu mà lại chỉ hôn cho ngươi?” hắn nhướng mày hỏi.
Nghe cha nhắc đến hôn sự đó, Lạc Vân Y liền nghiến răng, gật đầu với Lạc Kỳ Phong: “Đúng vậy thưa cha.”
Lạc Kỳ Phong nghe vậy, gật gật đầu: “Ngươi trở về chuẩn bị đi, chọn ngày lành tháng tốt thì qua bên đó.”
Nghe vây, Lạc Vân Y giật mình ngẩng đầu, nhìn người mà mình phải gọi là cha.
Người này, đến cả một hôn lễ đơn giản cũng không chịu tổ chức cho nàng sao? Cứ vậy mà gả nàng qua? Đối xử với nàng như thê thiếp thế sao, không, thậm chí thế này còn không bằng thê thiếp.