Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 210

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:52:07
Lượt xem: 83

Trước kia hắn hoàn toàn không để tâm đến 2 người này, hơn nữa, việc tính toán thời gian của Xuân Phong hoàn toàn chính xác. Nha đầu này cũng vó thể bình tĩnh phân tích manh mối trong hoàn cảnh như vậy, càng đánh giá cao Xuân Phong, cũng bắt đầu thắc mắc người này rốt cuộc là từ đâu tới, lại có thể dắt hắn từ kinh hỉ này đến kinh hỉ khác.

Nếu là nữ tử khác rơi vào hoàn cảnh này, nhìn thấy người mình yêu, chắc chắn sẽ chỉ biết khóc lóc, kể lể không ngừng. Nhưng nhìn dáng vẻ tự tin của Xuân Phong, chắc nàng biết nàng sẽ không xảy ra chuyện gì. Nhưng đây mới là Xuân Phong mà hắn yêu. Trong mắt người khác, nàng chỉ là một thôn nữ xinh đẹp có năng khiếu kinh doanh, nhưng hắn biết, Xuân Phong là một người đặc biệt, hơn nữa, hắn đã biết từ lúc nàng mạnh dạn cứu hắn, cắt hết quần áo để trị thương cho hắn.

Điều khiến hắn yêu nàng chính là sự đặc biệt này, cũng chỉ có những điều kỳ lại của Xuân Phong mới có thể hấp dẫn hắn. Trong Kinh thành này không thiếu những vị tiểu thư khuê các, nhưng Xuân Phong đứng giữa họ lại càng chân thật, ấm áp. Mấy cái gọi là tiểu thư danh gia chẳng qua chỉ là những thứ để trao đổi, là bậc thang để leo lên danh vọng, lạnh lùng vô cảm, tất nhiên không thể khơi dậy được hơi ấm trong lòng hắn.

“Nàng rốt cuộc là từ đâu tới?” Bách Lý Mặc Thần nhìn chằm chằm Xuân Phong, trong mắt đầy thâm ý.

“Hả?” Xuân Phong bị hỏi, bất ngờ đến cả kinh. “Hắn phát hiện ra điều gì sao? Không thể nào, biểu hiện của mình có gì lạ sao? Không đâu, việc nàng xuyên qua là một bí mật không ai biết, hắn sẽ không biết đâu, không thể biết được.”

Xuân Phong không ngừng tự trấn an bản thân, nhắc mình phải bình tĩnh hơn, bí mật này của nàng nhất định không được để cho người khác biết, kể cả là người nàng yêu thương nhất.

“Nàng nhất định là sứ giả ông trời phái xuống để sưởi ấm ta.” Trong lúc Xuân Phong đang cố duy trì bình tĩnh, Bách Lý Mặc Thần lại nói, mang theo chút nghiền ngẫm.

“Hả?” hoá ra là ý này, má ơi, hù chớt nàng, nàng lại tưởng bí mật của mình bị lộ chứ.

Híc, trái tim đang căng thẳng của Xuân Phong cuối cùng cũng có thể thả lỏng, thật là muốn tiến lên cho hắn một đấm.

“Cái gì mà sứ giả, ta chỉ là một thôn nữ nhỏ bé thôi.” Xuân Phong tỏ ra bất lực.

“Nếu không phải, tại sao nàng lại có thể ưu tú như vậy?” Bách Lý Mặc Thần tiến lên một bước, có chút thâm tình nói. Phòng giam không đóng cửa, hơn nữa trước đó Du thần y đã dặn kỹ, Bách Lý Mặc Thần rốt cuộc vẫn đứng cách Xuân Phong một bước.

“Thế sao, vậy huynh nói xem, ta có điểm gì tốt?” Xuân Phong vui vẻ khi được khen ngợi, đặc biệt là lời khen lại đến từ người mà nàng thích. Nhưng nàng cũng không phải không nhìn thấy sự nghiền ngẫm trong mắt Bách Lý Mặc Thần. Hừ, lần này mà không trả lời được, xem nàng giải quyết hắn thế nào.

“Chuyện gì cũng giỏi. Nàng tinh thông y thuật, giỏi kinh doanh, nấu ăn ngon, lại còn biết tra án. Nàng còn thiện lương nữa.” Bách Lý Mặc Thần nghiêm túc vừa nói vừa đếm.

Xuân Phong ở bên làm như nghiêm túc gật đầu, đợi Bách Lý Mặc Thần đếm xong.

“Hết rồi? Chỉ có vậy thôi sao?” Xuân Phong cười khẽ nhìn Bách Lý Mặc Thần, chờ đợi câu trả lời của hắn.

“Sao có thể. Nàng còn hiếu thuận với cha mẹ, luôn luôn nỗ lực, quan trọng nhất là nàng có thể làm cho ta yêu nàng.” Bách Lý Mặc Thần dùng nội lực truyền vào tai Xuân Phong câu cuối cùng, ngữ khí ấm áp, thanh âm mê người, Xuân Phong lại cảm giác lỗ tai rần rần. Xuân Phong vốn muốn trừng phạt hắn, giờ lại bị sự dịu dàng của hắn thôi miên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-210.html.]

Đúng lúc này, Bách Lý Mặc Thần chợt nghe thấy có người đến đây, liền kìm chế sự nhu tình của mình, nhẹ nhàng nói một câu với Xuân Phong: “Hãy bảo trọng, nàng sẽ nhanh chóng được thả ra thôi. Ta sẽ lại đến thăm nàng.” Nói xong, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán Xuân Phong một cái như chuồn chuồn thấp nước, rồi biến mất trong bóng tối.

Xuân Phong vẫn đang thắc mắc tại sao hắn lại rời đi gấp như vậy, quay đầu lại, đã lại thấy người khác đến thăm.

“Phong nhi, Xuân Phong, con thế nào, có ổn không?” mẹ Xuân Phong chạy đến cửa phòng giam, tỉ mỉ kiểm tra người nàng một lúc mới an tâm thở phào nhẹ nhõm.

“Mẹ, cữu cữu, sao mọi người lại đến đây?” Xuân Phong nhìn hai người mới đến.

“Con gặp chuyện lớn như vậy, sao chúng ta có thể không đến được, làm sao chúng ta yên tâm được?” mẹ Xuân Phong mắt đỏ hoe nói.

“con không sao đâu mẹ, đợi mọi chuyện được điều tra rõ ràng xong con sẽ về thôi.” Xuân Phong nhìn thấy mẹ đã sắp khóc, liền an ủi.

“Ừ.” Mẹ Xuân Phong kìm nước mắt, gật đầu.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Xuân Phong, rốt cuộc là có chuyện gì? Vị Lý tiểu thư kia đang yên đang lành sao lại đột nhiên gặp chuyện ở Phiêu Hương Cư?” Hạ Nhân Ngọc sốt ruột hỏi.

“Chuyện này còn cũng không rõ, lúc con đến thì Lý Linh Linh đã bị độc chớt rồi.” Xuân Phong lắc đầu.

“Trúng độc?” Hạ Nhân Ngọc kinh ngạc.

“Đúng vậy, cũng không biết là ai ra tay, nhưng con chắc chắn việc này là nhằm vào con.” Xuân Phong gật đầu, tiếp tục nói.

“Cữu cữu, người có nhớ lần trước có người bắt cóc con không? Hình như từ lúc con đến Kinh thành, biết bà nội bị bệnh và chữa bệnh cho bà, liền có người muốn mạng của con. Con cảm thấy chuyện này có liên quan đến việc của bà. Chuyện này được lên kế hoạch rất tỉ mỉ, mà con chính là mục tiêu chính. Họ biết thời gian con đến thăm cửa hàng, sau đó hạ độc, rồi báo quan. Họ biết con nghe tin Phiêu Hương Cư gặp chuyện chắc chắn sẽ quay về xem xét, liền tính toán kỹ để đưa con thẳng vào đại lao, không ai cản được. Trước đó con có nghĩ là có thể người đứng sau là đối thủ kinh doanh, nhưng nếu chỉ là cạnh tranh kinh tế, có rất nhiều cách để làm, họ sẽ không lôi tính mạng Lý Linh Linh vào. Hơn nữa, việc giớt Lý Linh Linh không phải một thương gia bình thường có thể làm được.” Xuân Phong phân tích một hơi, còn kỹ càng hơn cả những lời trước đó. Những thứ này đáng ra nàng định nói với Bách Lý Mặc Thần, tiếc là hắn đi quá nhanh.

“Ừ, có đạo lý.” Hạ Nhân Ngọc gật đầu, sắc mặt trầm trọng.

“Đúng rồi, chuyện trước đó có tra ra được gì không?” Xuân Phong đột nhiên hỏi.

“À, thời gian này ta vẫn tiếp tục điều tra, mấy hôm trước có chút manh mối, chắc thêm mấy ngày nữa sẽ có tin tức thôi.” Chuyện này rốt cuộc cũng có chút tiến triển, Hạ Nhân Ngọc ông điều động bao nhiêu nhân mã, cuối cùng cũng có thể tìm được một ít người hầu từng theo hầu lão phu nhân trước kia, có vẻ tra được một số chuyện.

“Vậy là tốt rồi, chắc là chân tướng sắp lộ ra rồi.” Xuân Phong gật đầu, có chút đăm chiêu nói.

Loading...