Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 158

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:35:56
Lượt xem: 74

“Cữu cữu, nếu người tin tưởng con, người có thể xuống tiền trước được không?” Xuân Phong thần bí nói.

“Con vẫn muốn giữ bí mật đến phút chót sao? Thật sự là cơ hội kiếm tiền tốt như vậy sao? Nhưng thôi, không kiếm ra tiền cũng không sao. Tuổi con cũng không nhỏ nữa, đã đến lúc học cách quản lý mấy chuyện này rồi. Nếu không sau này lấy chồng mà vẫn không biết cách quản lý, tính toán thì cũng không được. Coi như là cơ hội cho con luyện tập đi.” Hạ Nhân Ngọc cũng không đặt quá nhiều hi vọng vào kế hoạch của Xuân Phong. Suy cho cùng, cô bé này cũng chỉ là một nha đầu nhỏ ở hậu viện, lại lớn lên ở nông thôn. Cũng không phải ông kỳ thị xuất thân của cô, chỉ là ở thời đại này, nữ tử ở nông thôn thiệt thòi về mặt giáo dục hơn rất nhiều so với những tiểu thư sinh ra trong gia đình giàu có.

“Vâng, cảm ơn cữu cữu, người đưa con 1500 lạng bạc nhé. Cháu gái nhất định sẽ mang đến cho người một bất ngờ thật lớn.” vốn dĩ mấy chuyện thành gia lập thất, quản lý gia đình của Xuân Phong là do cha mẹ căn dặn, nhưng nghe Hạ Nhân Ngọc nói, Xuân Phong không hề cảm thấy có chút khiên cưỡng nào, ngược lại lại cảm thấy ấm áp như lời người cha đang nói với con gái vậy. Cảm nhận được sự chân thành của Hạ Nhân Ngọc, Xuân Phong, người đã trải qua 2 kiếp người nhưng gần như chưa được nhận tình thương của cha, lại càng cảm động hơn. Cô càng quyết tâm phải thực hiện việc kinh doanh này thật tốt để báo đáp cữu cữu.

“Ừ, vậy ta chờ bất ngờ của con. Lúc nào con đến phòng tài vụ rút tiền cũng được, để ta báo trước một tiếng.” Hạ Nhân Ngọc lại càng cảm thấy đứa cháu gái này thật tinh quái, cái gì mà cho hắn kinh hỉ.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Vâng, người cứ làm việc tiếp đi, lát nữa con sẽ mang đồ ăn ngon đến cho người.” Xuân Phong vui vẻ khi được Hạ Nhân Ngọc chấp thuận. Đồng thời, để đáp lại sự tin tưởng và yêu thương của ông, cô quyết định làm mấy món ngon cho ông, cũng coi như để ông thấy được tiềm năng của cửa hàng.

Hạ Nhân Ngọc mỉm cười yêu thương nhìn Xuân Phong vui vẻ ra khỏi phòng, cúi đầu làm việc tiếp. Một lúc sau, lại có tiếng bước chân vang lên, nghe tiếng động nhẹ nhàng này, chắc chắn lại vẫn là một nữ tử.

“Sao con lại quay lại đây? Muốn cữu cữu giúp gì nữa à?” Hạ Nhân Ngọc vẫn cúi đầu, nhanh miệng nói.

Thấy tâm tình cha mình vui vẻ như vậy, Hạ Sính Đình hơi nắm c.h.ặ.t t.a.y lại. Đứa nha đầu nhà quê đó có gì hay mà có thể làm cho bà nội yêu thương, giờ đến cả cha ruột của cô cũng thế? Cô lập tức thấy bất bình, tức giận. Tại sao chứ? Cô là cháu gái trực hệ của Hộ Quốc Công phủ, còn nha đầu kia chỉ là thân thích đằng ngoại thôi. Một dã nha đầu sinh ra ở nơi thâm sơn cùng cốc, mà lại dám đứng ngang hàng với cô, ngang nhiên tranh giành sự sủng ái của cô? Hạ Sính Đình tức giận đến mức khuôn mặt có chút vặn vẹo. Cô cố gắng thu liễm cảm xúc, trưng ra một vẻ mặt giận dỗi.

Hạ Nhân Ngọc đang cúi đầu viết, thấy người đến không trả lời mới chậm rãi ngẩng đầu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-158.html.]

“Hoá ra là Sính Đình. Sao con đến mà không nói gì? Sao lại đứng đây bĩu môi, là ai chọc giận con gái bảo bối của ta vậy?” Hạ Nhân Ngọc đặt bút xuống, đứng dậy đi đến cạnh con gái, dùng tay nhẹ nhàng gãi gãi mũi con, động tác tràn đầy sủng nịnh.

“Cha, cha còn nhớ con là con gái bảo bối của Cha sao? Con tưởng cha đã quên con rồi.” Hạ Sính Đình giả vờ có chút ghen tị.

“Nha đầu ngốc này, con đang nói gì vậy, sao ta có thể quên con gái cưng của ta chứ.” Hạ Nhân Ngọc lắc đầu.

“Hồi nãy còn nhận nhầm con với người khác, cha xem có phải là quên rồi không.”Hạ Sính Đình bắt đầu nũng nịu. Trong phủ này, cô là hòn ngọc quý trên tay cả nhà. Trước mặt người ngoài, cô là Đại tiểu thư ôn hoà, hiền hậu, thục đức, trước mặt hạ nhân trong phủ, cô là chủ tử thập phần uy nghiêm, nhưng trước mặt cha mẹ ông bà, cô mãi là tiểu cô nương nũng nịu luôn luôn được chiều chuộng. Đây cũng là lí do tại sao qua nhiều năm như vậy, cô vẫn được cả nhà yêu thương, vẫn là tiểu thư xuất sắc nhất Hộ Quốc Công phủ. Không phải chỉ vì cô là Đại tiểu thư, mà vì cô biết cách làm nũng, biết cách làm người ta muốn che chở.

“Ừ, lúc nãy Xuân Phong đến tìm ta bàn chút chuyện, ta tưởng con bé quay lại hỏi gì, không biết là con đến.” Hạ Nhân Ngọc ngồi xuống, cầm chén trà lên uống một ngụm.

“Cha à, sắp đến ngày Xuân phân rồi, con tổ chức một buổi bữa tiệc thưởng hoa được không?” Hạ Sính Đình cũng không tiếp tục dây dưa nữa, trực tiếp nói vào vấn đề của mình. Tất nhiên thưởng hoa hội chỉ là bữa tiệc của những người phụ nữ, nhưng không tránh khỏi một số người sẽ dùng nó như một cách móc nối quan hệ. Vì vậy thường thì nhóm nữ quyến chịu trách nhiệm tổ chức sẽ báo cáo với gia chủ trước. Hiện tại lão Quốc công đã không tham gia những chuyện này, chỉ thích luyện võ và vui vầy cùng con cháu, nên tất nhiên Hạ Sính Đình sẽ phải hỏi ý kiến Hạ Nhân Ngọc.

“Việc này…Sính Đình, con cũng biết rồi đấy, mấy năm nay bà nội bệnh nặng, tiêu tốn không ít tiền bác trong phủ. Hơn nữa, hoạt động kinh doanh của mấy sản nghiệp trong nhà mấy năm nay cũng ngày càng tệ, chỉ có thể miễn cưỡng trang trải chi phí trong phủ. Con xem . . .” Hạ Nhân Ngọc có chút khó xử nhìn con gái. Tổ chức một hội thưởng hoa đơn giản cũng tiêu tốn cả mấy nghìn lượng bạc, bằng với tiền chi tiêu của cả phủ trong mấy tháng rồi. Hạ Nhân Ngọc cũng không nói hết những suy nghĩ cho con gái nghe, hiện tại địa vị Hộ Quốc Công phủ cũng đang khá cao, cũng đang khá được lòng dân. Trong tình cảnh Xương Bình Vương đang rục rịch hành động, nếu tổ chức những buổi tiệc nhạy cảm như vậy, vào miệng người có dụng tâm lại dễ bị bẻ cong. Vì vậy, ông chỉ có thể uỷ khuất con gái mà thôi.

“Cha, hiện tại phủ chúng ta đã túng quẫn đến mức đó rồi sao?” Hạ Sính Đình có chút không thể tin nổi. Đường đường là một Hộ Quốc Công phủ, thế mà vài ngàn lượng bạc để tổ chức một bữa tiệc cũng không có? Chuyện này nói ra thực sự sẽ không ai tin được. Kỳ thật Hạ Nhân Ngọc cũng không nói dối, ai bảo họ mấy đời thanh liêm, không nhận hối lộ, không màng tư lợi, kinh tế trong phủ đều dựa vào mấy cửa hàng, thôn trang dưới trướng cộng thêm chút bổng lộc chống đỡ mà thôi. Lão phu nhân là người giỏi kinh doanh, chèo chống, dưới thời bà, sản nghiệp kinh doanh đều rất khả quan. Nhưng hiện tại bà ốm nặng, phu nhân của ông cũng không quá giỏi về mặt này, kinh doanh ngày càng sa sút, lợi nhuận về tay ngày càng ít ỏi.  hơn nữa, ông lại vừa đáp ứng đưa cho Xuân Phong 1500 lượng bạc, tiền trong tay đã ít nay càng ít hơn, làm sao còn đủ tổ chức tiệc nữa.

“Ừ, lợi nhuận từ mấy cửa hàng càng ngày càng giảm, cho nên. . .” Hạ Nhân Ngọc có chút rầu rĩ nói.

Loading...