“Ngọc vỡ chẳng nên hình kiếm,
Vàng nung há gọi là tâm?
Ai chính điện mà chém,
Gió thổi cũng nghi thầm.”
Tháng Giêng, triều đình mở xuân yến tại Điện Thiên Nguyên. Trống đồng vang rền, hương trầm quyện khói, tiếng chen chúc mái ngọc lầu son. trong lòng các đại thần, ai dám nuốt nổi một miếng thịt dê mà sang cạnh.
Chia rẽ rõ. Bên hữu là phe Lưu Phúc, gồm Thượng thư Bộ Binh Trần Chiếu, Kinh Triệu Doãn Hứa Vân Khanh, cùng phần lớn cấm vệ. Bên tả là phe Thái tử, đầu là Hữu Tư gián Thái Tể Tạ Huy, Đô Lý Phó Giám Lâm Mục và vài văn thần trung trực.
Còn ở giữa — phía bình phong khắc hình rồng chầu nguyệt — là Lý Ngọc Khanh, im lặng như pho tượng đá. Không áo gấm, quân lệnh, chỉ đội khăn lụa đen và khoác trường bào vải thô. từng ánh mắt liếc sang y đều dè chừng, bởi ai cũng : kẻ ngai là cầm bàn cờ.
Tối đó, khi yến tan, Thái tử Lý Thuyên đột nhiên rời tiệc, viện cớ đau đầu. thật , trong tay y đang nắm một bức huyết thư:
“Bạch Mộc môn, giờ Dần. Kẻ giữ kho Bắc Doanh sẽ tiếp nội gián. Phải tay khi lửa bén.”
Chưa kịp lệnh cho hành động, một mũi tên tẩm độc từ bóng tối xé gió xuyên qua cửa điện, cắm phập trụ đá lưng y. Cả cung Ngưng Tuyết náo loạn. Vệ binh đổ đến, vây kín khu hành lang phía tây.
Tên b.ắ.n thất bại — kẻ thích khách biến mất. mũi tên khắc một ký hiệu hình “Song Long chầu nhật”, vốn là kí hiệu cấm binh trung tín thời Thái Tổ. Một dấu hiệu... chỉ nội thị hoàng cung mới .
– “Có tay trong…” – Lý Thuyên run giọng.
Rạng sáng hôm , khi triều đình còn nguôi tin Thái tử ám sát, thì kho binh Bắc Doanh phát nổ. Hai tòa lầu trữ khí giới bốc cháy rực đỏ như lửa địa ngục. Mười sáu tên lính gác c.h.ế.t tại chỗ, mười hai mất tích.
Tin truyền tới điện Tư Thần, nơi Lưu Phúc đang thiết yến kín cùng Hộ vệ sứ. Y xong, chỉ nhếch mép:
– “Không cần điều tra. Chính là phản nghịch nổi đầu.”
– “Thưa Thái phó, nhưng dấu vết đột nhập—”
– “Không đột nhập mà cháy, chỉ một: nội ứng.”
Y rút trong tay áo một bản chiếu, đóng sẵn ấn ngọc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-vuong-chi-da/chuong-7-chieu-sat-trong-long-cung-ngoc.html.]
“Chiếu tru sát phản thần Lý Ngọc Khanh.”
Ngay trong chiều đó, chiếu trình lên Thượng hoàng – nhưng vì gật đầu như khi, Khánh Tông duyệt ngay, chỉ hỏi:
– “Khanh chắc y là phản tặc?”
Lưu Phúc đáp:
– “Lửa tắt, nhưng tro . Bao cái c.h.ế.t mấy tháng qua đều vô căn.”
Thượng hoàng nữa, chỉ lặng về ngọn đèn đang cháy án ngự: ngọn lửa nhỏ, nhưng yên giữa gió.
“Có kẻ học theo Quản Trọng cắt gân giặc mà giấu d.a.o áo. cũng như Tôn Vũ, ba trận đánh khiến đối phương mất ba phần thành.”
– “Ta tận tai Lý Ngọc Khanh.”
Cùng lúc , tại Trường Xuân cung, Ngọc Khanh đang luyện kiếm với một thanh trường kiếm gỗ. Từng nhát đánh rơi như búa, khiến gió quanh sân xé lên tiếng ù ù. Chân Viên bên, chắp tay hỏi:
– “Cháy . Tên cũng b.ắ.n . Lệnh tru sát cũng lên . Vậy kế tiếp?”
Ngọc Khanh dừng tay, mắt đổi:
– “Lưu Phúc tung chiếu sắt. Nay chỉ còn một nước.”
– “Phản?” – Chân Viên hỏi khẽ.
– “Không.” – Chàng đáp, đặt kiếm lên bàn.
– “Ta sẽ phản. Ta sẽ để phản.”
“Bàn cờ nay nhuộm sắc tang,
Kẻ chết, nhuốm vàng áo quan.
Lửa cháy khi tro còn ẩm,
c.h.é.m đầu, là lúc thắp nhang.”