Vợ Tôi Là Thiên Tài Giả Ngốc - 2
Cập nhật lúc: 2025-05-10 04:30:38
Lượt xem: 115
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 2: Tổng tài mất ngủ – vợ là thuốc ngủ thần kỳ
Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe cửa sổ, đánh thức Hứa Nhiên khỏi giấc ngủ say. Cô dụi mắt, ngồi dậy và nhận ra mình đang ở trong căn phòng xa lạ. Những ký ức đêm qua ùa về, khiến cô khẽ mỉm cười. Có vẻ như đêm qua Cố Dạ Thâm đã thực sự ngủ ngon.
Cô bước xuống giường, chỉnh trang lại quần áo và đi xuống bếp. Cô quyết định sẽ chuẩn bị bữa sáng cho Cố Dạ Thâm, coi như là một lời cảm ơn vì đã cho cô một nơi trú chân.
Cô mở tủ lạnh, ngạc nhiên khi thấy nó trống trơn. Trong tủ chỉ có vài chai nước lọc và một hộp sữa hết hạn. Cô nhíu mày. Xem ra, Cố Dạ Thâm không có thói quen ăn sáng ở nhà.
Cô quyết định sẽ ra ngoài mua đồ ăn. Cô lấy ví tiền, rời khỏi biệt thự và đi đến siêu thị gần đó. Cô mua một ít trứng, sữa, bánh mì và rau củ. Cô nghĩ rằng, một bữa sáng đơn giản nhưng đầy đủ dinh dưỡng sẽ tốt cho sức khỏe của anh ta.
Khi cô trở về biệt thự, đã gần tám giờ sáng. Cô nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị bữa sáng. Cô chiên trứng ốp la, làm bánh mì sandwich và pha một ly sữa nóng.
Đúng lúc đó, Cố Dạ Thâm bước xuống nhà. Anh ta mặc một bộ vest chỉnh tề, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thường ngày. Anh ta liếc nhìn Hứa Nhiên, rồi dừng lại trước bàn ăn.
"Cô đang làm gì?" Anh ta hỏi, giọng không chút cảm xúc.
"Tôi đang chuẩn bị bữa sáng cho anh." Hứa Nhiên đáp, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
Cố Dạ Thâm nhíu mày. "Tôi không có thói quen ăn sáng."
"Nhưng ăn sáng rất quan trọng. Nó giúp anh có năng lượng để làm việc cả ngày." Hứa Nhiên nói, cố gắng thuyết phục anh ta.
Cố Dạ Thâm im lặng một lúc, rồi kéo ghế ngồi xuống. Anh ta cầm lấy một lát bánh mì sandwich, cắn một miếng.
"Cũng không tệ." Anh ta nói, giọng vẫn lạnh lùng.
Hứa Nhiên mỉm cười. "Tôi biết mà. Tôi nấu ăn rất ngon đấy."
Cố Dạ Thâm không nói gì, chỉ tiếp tục ăn. Anh ta ăn hết hai lát bánh mì sandwich và uống hết một ly sữa.
"Cảm ơn." Anh ta nói sau khi ăn xong.
"Không có gì." Hứa Nhiên đáp, lòng vui thầm.
Sau khi ăn sáng xong, Cố Dạ Thâm đi làm. Hứa Nhiên dọn dẹp bàn ăn, rồi bắt đầu suy nghĩ về những gì mình sẽ làm trong ngày hôm nay. Cô không có việc gì để làm ở đây cả. Cô không quen biết ai, cũng không có sở thích gì đặc biệt. Cô cảm thấy mình như một con chim bị nhốt trong lồng.
Cô quyết định sẽ tìm một việc gì đó để làm, để g.i.ế.c thời gian và để cảm thấy mình có ích. Cô có thể tìm một công việc part-time, hoặc tham gia một khóa học nào đó.
Những ngày sau đó, Hứa Nhiên vẫn tiếp tục chuẩn bị bữa sáng cho Cố Dạ Thâm. Cô cũng bắt đầu tìm hiểu về thói quen và sở thích của anh ta. Cô biết anh ta thích uống cà phê đen, thích đọc sách về kinh tế và thích nghe nhạc cổ điển.
Vào buổi tối, cô vẫn kể chuyện Doraemon cho anh ta nghe. Và mỗi đêm, anh ta đều ngủ rất ngon.
Cố Dạ Thâm bắt đầu cảm thấy có sự thay đổi trong cuộc sống của mình. Anh ta vẫn lạnh lùng và xa cách, nhưng anh ta bắt đầu để ý đến Hứa Nhiên nhiều hơn. Anh ta để ý đến những bữa sáng cô chuẩn bị, đến những câu chuyện cô kể và đến cả những nụ cười của cô.
Một buổi tối, sau khi nghe Hứa Nhiên kể chuyện xong, Cố Dạ Thâm đột nhiên lên tiếng: "Cô có thể... kể thêm một chút được không?"
Hứa Nhiên ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên anh ta chủ động yêu cầu cô kể chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-toi-la-thien-tai-gia-ngoc/2.html.]
"Anh muốn nghe chuyện gì?" Cô hỏi.
"Chuyện gì cũng được." Anh ta đáp, giọng khàn khàn.
Hứa Nhiên mỉm cười. Cô bắt đầu kể những câu chuyện khác, những câu chuyện về tuổi thơ của cô, về những ước mơ và hoài bão của cô.
Cố Dạ Thâm lắng nghe một cách chăm chú. Anh ta cảm thấy mình đang dần hiểu hơn về cô gái này. Cô không chỉ là một người vợ hợp đồng, mà còn là một người có tâm hồn đẹp và một trái tim nhân hậu.
"Cô... có ước mơ gì không?" Anh ta hỏi sau khi cô kể xong.
Hứa Nhiên im lặng một lúc, rồi nói: "Tôi muốn tạo ra một hệ thống AI có thể giúp đỡ mọi người, có thể giải quyết những vấn đề khó khăn trong cuộc sống."
Cố Dạ Thâm ngạc nhiên. Anh ta không ngờ rằng cô lại có một ước mơ lớn lao như vậy.
"Cô... có thể làm được." Anh ta nói, giọng chân thành.
Hứa Nhiên mỉm cười. "Tôi hy vọng là vậy."
Đêm đó, Cố Dạ Thâm không ngủ trên sofa. Anh ta lên giường, nằm cạnh Hứa Nhiên. Anh ta không ôm cô, cũng không nói gì. Nhưng Hứa Nhiên cảm thấy ấm áp và an tâm.
Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa Hứa Nhiên và Cố Dạ Thâm dần trở nên thân thiết hơn. Họ vẫn là vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng họ bắt đầu quan tâm và chăm sóc lẫn nhau.
Một buổi tối, Cố Dạ Thâm đi làm về muộn. Anh ta bước vào nhà, thấy Hứa Nhiên đang ngồi đợi anh ta.
"Anh về rồi đấy à? Anh có mệt không?" Cô hỏi, giọng lo lắng.
Cố Dạ Thâm lắc đầu. "Không sao. Cô ngủ trước đi."
"Tôi đợi anh ăn tối." Hứa Nhiên đáp.
Cố Dạ Thâm ngạc nhiên. Anh ta không ngờ rằng cô lại đợi anh ta ăn tối.
"Tôi... tôi đã ăn rồi." Anh ta nói dối. Anh ta không muốn làm phiền cô.
"Vậy à? Vậy tôi đi ngủ đây." Hứa Nhiên nói, giọng có chút thất vọng.
Cố Dạ Thâm nhìn theo bóng lưng cô, cảm thấy hối hận. Anh ta biết rằng mình đã làm cô buồn.
Anh ta đi vào bếp, mở tủ lạnh và thấy một hộp cơm đã được chuẩn bị sẵn. Anh ta mở hộp cơm ra, thấy bên trong có cơm trắng, thịt kho tàu và rau luộc. Anh ta biết rằng đây là món ăn mà anh ta thích nhất.
Anh ta cầm lấy hộp cơm, ngồi xuống bàn ăn và bắt đầu ăn. Anh ta cảm thấy ấm áp và hạnh phúc. Anh ta biết rằng, cô đã thực sự quan tâm đến anh ta.
Sau khi ăn xong, anh ta đi lên phòng ngủ. Anh ta thấy Hứa Nhiên đã ngủ say. Anh ta nhẹ nhàng đắp chăn cho cô, rồi nằm xuống bên cạnh cô.
Anh ta nhìn cô, ngắm nhìn gương mặt thanh tú của cô. Anh ta cảm thấy trái tim mình rung động. Anh ta không biết từ bao giờ, cô đã trở nên quan trọng đối với anh ta như vậy.
Anh ta nhẹ nhàng hôn lên trán cô, rồi nhắm mắt lại. Đêm đó, anh ta ngủ rất ngon. Anh ta biết rằng, cô chính là liều thuốc ngủ thần kỳ của anh ta.