Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Tôi Là Thiên Tài Giả Ngốc - 1

Cập nhật lúc: 2025-05-10 04:30:25
Lượt xem: 114

Chương 1: Hôn nhân hợp đồng – người thừa kế và con dâu thế thân

Tiếng nhạc xập xình chát chúa xé toạc không gian tĩnh mịch của quán bar hạng sang. Hứa Nhiên ngồi co ro trong góc tối, ly rượu vang đỏ sóng sánh trên tay, nhưng cô chẳng buồn nhấp một ngụm. Ánh đèn neon lập lòe hắt lên gương mặt thanh tú, để lộ vẻ mệt mỏi và bất lực. Hôm nay, cô nhận được tin nhắn chia tay từ bạn trai ba năm – Trương Minh. Lý do, ngắn gọn và tàn nhẫn như một nhát dao: "Anh cần một người vợ có thể giúp sự nghiệp của anh."

Hứa Nhiên cười chua xót. Giúp sự nghiệp? Cô đã từng nghĩ mình là người đó. Cô, Hứa Nhiên, thiên tài công nghệ, người từng đoạt giải thưởng quốc tế về AI, vậy mà giờ đây, trong mắt Trương Minh, cô chỉ là một gánh nặng.

Điện thoại rung lên. Cô liếc nhìn, là mẹ. Cô hít sâu một hơi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh nhất có thể.

"Mẹ à..."

"Nhiên Nhiên, con đã suy nghĩ kỹ chưa? Đây là cơ hội duy nhất để cứu công ty." Giọng mẹ cô nghẹn ngào, xen lẫn sự van nài.

Hứa Nhiên cắn môi. "Mẹ... ngoài cách này ra, không còn cách nào khác sao?"

"Không còn cách nào khác cả. Cố gia... chỉ đồng ý giúp chúng ta nếu con đồng ý kết hôn với Cố Dạ Thâm."

Cố Dạ Thâm. Ba chữ đó như một tảng đá đè nặng lên trái tim cô. Cố Dạ Thâm – người thừa kế duy nhất của tập đoàn Cố Thị hùng mạnh, một người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn và nổi tiếng với chứng mất ngủ kinh niên. Anh ta là một con quái vật trong giới kinh doanh, một người mà chỉ cần nhắc đến tên thôi cũng đủ khiến người khác run sợ.

Nhưng cô còn lựa chọn nào khác? Gia đình cô đang trên bờ vực phá sản, tất cả những gì cha mẹ cô vất vả gây dựng suốt bao năm qua sắp tan thành mây khói. Cô không thể trơ mắt nhìn họ mất tất cả.

"Con... con đồng ý." Cô nói, giọng run rẩy.

"Nhiên Nhiên, con ngoan lắm. Mẹ xin lỗi, mẹ biết con phải chịu thiệt thòi..." Mẹ cô khóc nấc lên.

Hứa Nhiên im lặng. Cô biết mẹ cô đang cảm thấy thế nào. Nhưng sự thật là, cô cũng đang cảm thấy vô cùng tồi tệ.

 

Ba ngày sau, Hứa Nhiên khoác lên mình bộ váy cưới trắng tinh khôi, đứng trước cửa phòng chờ. Cô nhìn mình trong gương, gương mặt trang điểm kỹ lưỡng che đi phần nào sự mệt mỏi và lo lắng. Cô không biết cuộc sống sau này của mình sẽ ra sao. Cô chỉ biết rằng, từ giờ phút này trở đi, cô sẽ là vợ của Cố Dạ Thâm.

Cánh cửa phòng mở ra, một người đàn ông cao lớn bước vào. Anh ta mặc một bộ vest đen lịch lãm, gương mặt góc cạnh, đường nét sắc sảo, đôi mắt đen sâu thẳm, toát ra vẻ lạnh lùng và xa cách. Anh ta chính là Cố Dạ Thâm.

Anh ta không nhìn cô, chỉ lạnh lùng nói: "Hợp đồng đã được chuẩn bị. Sau khi kết thúc hôn lễ, luật sư của tôi sẽ đưa cho cô."

Hứa Nhiên gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết, cuộc hôn nhân này chỉ là một giao dịch, một sự trao đổi. Cô không mong đợi gì hơn.

Lễ cưới diễn ra chóng vánh. Hứa Nhiên và Cố Dạ Thâm trao nhau nhẫn cưới, ký vào giấy chứng nhận kết hôn. Không có nụ cười, không có lời chúc phúc, chỉ có sự lạnh lẽo và xa cách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-toi-la-thien-tai-gia-ngoc/1.html.]

Đêm tân hôn, Hứa Nhiên ngồi một mình trong căn phòng rộng lớn của biệt thự Cố Gia. Căn phòng được trang trí lộng lẫy, nhưng lại mang đến cho cô cảm giác trống trải và cô đơn.

Cánh cửa phòng mở ra, Cố Dạ Thâm bước vào. Anh ta cởi áo vest, nới lỏng cà vạt, vẻ mặt mệt mỏi.

"Cô ngủ trên giường, tôi ngủ trên sofa." Anh ta nói, giọng lạnh lùng.

Hứa Nhiên gật đầu. "Được."

Cố Dạ Thâm đi về phía sofa, nằm xuống. Anh ta nhắm mắt lại, nhưng Hứa Nhiên biết, anh ta không ngủ được.

Cô nhìn anh ta, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác thương xót. Cô biết về chứng mất ngủ của anh ta, biết anh ta đã phải chịu đựng nó suốt mười năm.

"Anh... anh có muốn tôi kể chuyện cho anh nghe không?" Cô hỏi, giọng nhỏ nhẹ.

Cố Dạ Thâm mở mắt, nhìn cô với vẻ nghi ngờ. "Kể chuyện?"

"Ừm... tôi biết kể chuyện Doraemon. Hồi nhỏ tôi rất thích đọc truyện này."

Cố Dạ Thâm nhíu mày. Doraemon? Một câu chuyện trẻ con như vậy có thể giúp anh ta ngủ được sao? Nhưng không hiểu sao, anh ta lại không từ chối.

"Cô cứ thử xem."

Hứa Nhiên hít sâu một hơi, bắt đầu kể chuyện về chú mèo máy Doraemon và cậu bé hậu đậu Nobita. Cô kể bằng giọng điệu nhẹ nhàng, chậm rãi, cố gắng diễn tả những tình tiết hài hước và thú vị trong câu chuyện.

Cố Dạ Thâm nằm im, lắng nghe. Ban đầu, anh ta cảm thấy câu chuyện thật ngớ ngẩn và vô vị. Nhưng dần dần, giọng nói của Hứa Nhiên khiến anh ta cảm thấy thư thái và dễ chịu. Anh ta cảm thấy mí mắt mình trĩu nặng, đầu óc dần dần chìm vào giấc ngủ.

Hứa Nhiên vẫn tiếp tục kể chuyện. Cô không biết Cố Dạ Thâm đã ngủ hay chưa. Cô chỉ biết rằng, khi cô dừng lại, căn phòng đã chìm vào im lặng.

Cô nhìn Cố Dạ Thâm, thấy anh ta đang ngủ say. Gương mặt anh ta không còn vẻ lạnh lùng và căng thẳng như thường ngày, thay vào đó là sự bình yên và thư thái.

Cô nhẹ nhàng đắp chăn cho anh ta, rồi tắt đèn, đi lên giường ngủ.

Đêm đó, Hứa Nhiên ngủ rất ngon. Cô không biết rằng, Cố Dạ Thâm đã ngủ một mạch tám tiếng, một điều mà anh ta chưa từng làm được trong suốt mười năm qua.

Sáng hôm sau, khi Hứa Nhiên tỉnh dậy, Cố Dạ Thâm đã đi làm. Cô nhìn chiếc sofa trống trải, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả. Có lẽ, cuộc hôn nhân hợp đồng này sẽ không tệ như cô nghĩ. Có lẽ, cô có thể giúp anh ta vượt qua chứng mất ngủ. Và có lẽ, cô cũng có thể tìm thấy một chút hạnh phúc trong cuộc sống mới này.

 

Loading...