Nguy cơ qua , Tần Trí Viễn thở phào nhẹ nhõm. Thật cũng hiểu, lúc tính cách đáng ghét như , vẫn mai mối cho , đúng là khó hiểu.
Sau khi đun nước xong, Tần Trí Viễn pha nước nóng cho Ôn Như Ý. Cô về phòng lấy đồ ngủ, lúc phòng vệ sinh, đàn ông gọi cô một tiếng. Cô đầu : “Sao thế?”
Tần Trí Viễn cô, mím môi: “Em cứ yên tâm tắm rửa, gì thì gọi .”
Ôn Như Ý cứ tưởng định tắm cùng, khóe môi cô cong lên: “Anh tắm cùng ?”
Rõ ràng ngờ cô sẽ hỏi , Tần Trí Viễn trợn to mắt, nghĩ đến cảnh hai cùng ở trong phòng vệ sinh, lòng đột nhiên kích động: “Có, ?”
Ôn Như Ý mỉm , đó bỗng thu nụ , nghiêm mặt lườm một cái: “Không .”
Nói xong, cô trong.
Tần Trí Viễn: “... T-T”
Không còn hỏi!
Có lẽ chính câu “tắm chung” của Ôn Như Ý khơi dậy ham trong . Tần Trí Viễn đột nhiên cảm thấy cô tắm quá chậm. Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm giống như một liều thuốc độc, khiến khó chịu.
Trong thời gian chờ đợi, trong phòng khách hơn mười phút. Anh phòng lấy quần áo, đun thêm nước. Kết quả phòng khách, gần hai mươi phút trôi qua mà cô vẫn tắm xong.
Phụ nữ tắm đều lâu như ?
Lưng của còn đau nữa, nhất định chứng minh bản , càng nhanh càng .
Anh hít sâu một , gọi vọng về phía cửa phòng tắm: “Em vẫn tắm xong ?”
So với sự kích động và thiếu kiên nhẫn của Tần Trí Viễn, Ôn Như Ý bình tĩnh hơn nhiều. Nghe hỏi, cô cũng nhàn nhạt trả lời: “Xong .”
Cô dứt lời một lúc, cánh cửa từ bên trong mở . Tần Trí Viễn thấy vợ mặc chiếc áo sơ mi của , vẫn dài qua mông, để lộ đôi chân thon dài.
Anh mà cảm giác sắp chảy m.á.u mũi. phát hiện một vấn đề: “Sao em mặc quần?”
Ôn Như Ý khẽ nhún vai, : “Dù thì lát nữa cũng cởi thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-90-khong-duoc-sao-con-hoi.html.]
Tần Trí Viễn: “...”
Thật là c.h.ế.t .
Anh trái một cái, vội vàng đóng cửa sổ phòng khách , đó mới : “Được , em về phòng .”
Nói xong, vội xách nước phòng tắm. Ôn Như Ý dáng vẻ chút chạy trối c.h.ế.t của , khóe môi cô âm thầm cong lên. Cô vội về phòng mặc quần .
Thời tiết lúc vẫn còn nóng, chút oi bức. Cô mở cửa sổ phòng , giường lau tóc. Không lâu , Tần Trí Viễn tắm xong.
Ôn Như Ý: “Nhanh tắm xong ?”
Cô tính thử, phòng tắm chắc chỉ mới 3 phút...
Tần Trí Viễn khẽ nhướng mày: “Đàn ông bọn đương nhiên tắm nhanh , cũng tóc dài.”
Nói xong, tiến tới, nhận lấy chiếc khăn lông trong tay cô, xuống lau tóc cho cô. Anh xuống, đột nhiên tiếng “răng rắc” vang lên.
Ôn Như Ý : “Lúc chiều em thấy chiếc giường , em cảm thấy chúng đổi nó .”
Tần Trí Viễn khẽ nuốt nước bọt, “ừm” một tiếng: “Ngày mai tìm trưởng tư vụ, bảo họ sắp xếp một chiếc giường khác cho chúng . Tối nay tạm nhé?”
Bây giờ cũng chỉ thể như . Ôn Như Ý gì thêm. Một lúc , tóc cô cũng khô kha khá, Tần Trí Viễn treo khăn lông lên.
Hai bốn mắt , khí trầm lắng một hồi. Tần Trí Viễn Ôn Như Ý giường, mái tóc đen mượt xõa vai, cho khuôn mặt trắng trẻo của cô càng thêm dịu dàng, đôi mắt đen láy lấp lánh như chứa đựng một dòng suối, lay động lòng .
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Yết hầu của Tần Trí Viễn lăn lăn: “Vậy chúng ngủ nhé?”
Ôn Như Ý gật đầu. Tần Trí Viễn trực tiếp tiến tới tắt đèn. Anh xuống, chiếc giường kêu “răng rắc” một nữa.
Ôn Như Ý ngừng một lúc : “Chiếc giường .”
Tần Trí Viễn cũng chiếc giường , nhưng lúc , gì còn tâm tư quản nó. Anh chỉ kéo phụ nữ lòng, hôn cô.
Lần , còn kích động hơn cả đêm động phòng. Thời khắc chứng minh của đến. Với đôi bàn tay run rẩy, cởi bỏ hết những lớp quần áo cản trở, giống như một đứa trẻ đang giật kẹo.