Tần Trí Viễn mừng thầm trong lòng. Anh lấy thêm hai cái nữa nhét túi, đó mới theo cô ngoài. Ra đến nơi, hỏi cô: “Chúng cần chụp ảnh ?”
Ôn Như Ý gật đầu: “Cần chứ.”
Đây là đầu tiên cô kết hôn, lẽ cũng là duy nhất, nhất định chụp ảnh đàng hoàng để kỷ niệm.
Hai đến hiệu ảnh. Lúc gần trưa, phía chỉ một cặp đôi đang xếp hàng, nên họ đợi lâu.
Chụp ảnh thời cũng ảnh màu, chỉ là đắt hơn ảnh trắng đen nhiều. Hai chọn chụp ảnh màu, chọn hai tư thế và khác . Nghĩ đến cha , Ôn Vệ Quốc, Ôn Như Ý rửa thêm nhiều tấm nữa, để lúc đó gửi cho ông một bức, báo cho ông con gái ông lấy chồng!
Ngày mai là đám cưới, vẫn còn nhiều việc . Sau khi chụp ảnh xong, hai ăn cơm về nhà họ Ôn. Tần Trí Viễn cũng dám lãng phí thời gian, đưa Ôn Như Ý về đến nhà xong, cũng về thẳng nhà .
Ôn Như Ý đưa giấy chứng nhận kết hôn cho Triệu Tú Hoa xem. Bà sờ sờ, ngắm nghía cẩn thận, cuối cùng cũng tin đây là thật. Bà kìm mà cảm thán: “Tốt quá , cuối cùng con cũng kết hôn. Sau sống với Tiểu Tần, chuyện gì cũng bàn bạc đàng hoàng, nóng nảy cãi vã.”
Ôn Như Ý gật đầu. Nhớ chuyện chụp ảnh, cô với : “Phải vài ngày nữa ảnh mới rửa xong, lẽ tụi con đợi , về đảo . Đến lúc đó gửi qua giúp tụi con, tiện thể gửi mấy tấm cho cha nữa.”
Triệu Tú Hoa ngẩn . Mấy năm nay bà hề liên lạc với chồng, chỉ sợ gây thêm phiền phức. “Có thể gửi ?”
Ôn Như Ý : “Con hỏi Trí Viễn , thể gửi , bảo cần quá lo lắng, thư từ bình thường qua cả.”
Hơn nữa, bây giờ là năm 1974, tình hình nới lỏng hơn một chút, họ cần sống trong lo sợ như nữa. Qua hai năm nữa sẽ thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-71-co-the-gui-khong.html.]
Mắt Triệu Tú Hoa đỏ, bà gật đầu.
Ngày hôm là đám cưới, việc thể qua loa. Buổi chiều, Triệu Tú Hoa ngoài tìm một bà thím gia đình hạnh phúc (thím phúc) và một cô gái đưa dâu. Về nhà, bà bắt đầu sắp xếp của hồi môn để mai mang theo, dặn dò Ôn Như Ý một vài lễ nghi và những điều cần lưu ý trong hôn lễ.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Ôn Như Ý từng kết hôn nên chăm chú. Hai con chuyện đến tối, khi Ôn Minh Khang và Châu Mỹ Thanh dẫn con về, họ mới dừng .
Ăn cơm tối xong, Triệu Tú Hoa để Ôn Như Ý việc nữa. Cô bèn về phòng, thu dọn đồ dùng cá nhân cần mang ngày mai. Không lâu , Châu Mỹ Thanh bước , đưa cho cô hai phong bao lì xì: “Đây là tấm lòng của chị và trai em. Tuy nhiều, nhưng em cứ cầm lấy phòng .”
Ôn Như Ý cũng từ chối, nhận lấy ngay: “Em cảm ơn chị dâu.”
Châu Mỹ Thanh quanh phòng cô một lượt, gọn gàng ngăn nắp, còn chút hương thơm. Cô xuống giường: “Em thu dọn đủ đồ ?”
Ôn Như Ý gật đầu. Châu Mỹ Thanh , nhưng nụ chút ngượng ngùng. Ôn Như Ý cảm thấy lạ, bèn hỏi: “Chị dâu, chị chuyện với em ?”
Châu Mỹ Thanh đúng là chuyện . Vốn dĩ những lời nên để Triệu Tú Hoa , dù hai con cũng thiết hơn. Triệu Tú Hoa cảm thấy lớn tuổi, những vấn đề riêng tư nên để trẻ tuổi trao đổi với , nên Châu Mỹ Thanh đành đến.
Phòng cách âm , cô hiệu cho Ôn Như Ý gần, ghé tai cô nhỏ: “Mẹ dặn, lúc hai đứa ngủ với thì để ý một chút. Nếu như ‘cái đó’ của , em cũng đừng giấu gia đình. Chúng nên thì , đàn ông ba chân còn nhiều lắm.”
Ôn Như Ý chị dâu thì ngẩn , đó bật thành tiếng: “Chỉ là chuyện thôi ạ?”
Châu Mỹ Thanh huých nhẹ cô một cái: “Em cái gì, chị đang nghiêm túc đấy. Chuyện chị để ý từ lúc em với xem mắt .”