Người đàn ông lời của chọc giận: “Này đồng chí, khuyên bớt những lời vô ích . Nếu chứng cứ, chúng chẳng đến đây. Nếu các tật giật thì để chúng lục soát. Nếu , lát nữa của chúng đến đông đủ, xông hư hỏng đồ đạc thì khó coi lắm đấy!”
Tần Trí Viễn tiến lên một bước, che Ôn Như Ý lưng : “Muốn lục soát nhà thì mời ông lấy chứng cứ .”
Sắc mặt đàn ông lạnh băng, ông chỉ tay mặt : “ hỏi cuối, tránh ? Không tránh thì bây giờ xông !”
Tần Trí Viễn chằm chằm ngón tay của ông , giễu: “Khẩu khí lớn thật. Nếu hôm nay ông lấy chứng cứ , sẽ tránh. Ông cứ thử tiến lên xem?”
Trước mặt bao nhiêu , đàn ông bỗng cảm thấy mất mặt, liền nổi giận. Ông Hà Thắng Lợi và hai của đội duy trì trật tự: “Mọi , lục soát cho !”
Ông dứt lời, Tần Trí Viễn lập tức tay, tóm lấy ngón tay đang chỉ của ông , nhanh như chớp bẻ quặt cả cánh tay ông lưng: “Ông chứng cứ mà dám thử xem, bẻ gãy tay ông đấy.”
Hành động bất ngờ của khiến kịp phản ứng. Người đàn ông khống chế, đau đến mức cong cả , miệng ngừng kêu “ai ya ai ya”.
Hà Thắng Lợi bên cạnh cũng há hốc mồm, vội xông tới kéo tay Tần Trí Viễn: “Cậu gì thế, mau buông tay !”
Chút sức lực đó đối với Tần Trí Viễn chỉ như gãi ngứa. Anh siết chặt cánh tay đàn ông hơn: “Các cứ bước thêm một bước nữa thử xem!”
Cánh tay đàn ông bẻ lên cao hơn, ông đau đớn la hét, nhưng vẫn cố hét lên: “Khoan , đừng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-59-luc-soat.html.]
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Hà Thắng Lợi và hai đều sững sờ. Họ ngờ dám chống đối của Ủy ban Cách mạng như . Hà Thắng Lợi nhặt chiếc cặp công văn rơi lúc nãy lên, khuyên giải: “Anh bạn, đừng kích động. Chống đối Ủy ban Cách mạng kết cục .”
Lúc , những đang dọn dẹp bên trong cũng . Thấy trong đám đông cả của đội duy trì trật tự, Triệu Tú Hoa chút hoảng sợ. Ôn Minh Khang nhíu mày, vội hỏi: “Như Ý, chuyện gì ?”
Hà Thắng Lợi thấy nhà họ Ôn đông đủ, liền lớn tiếng mắng: “Các mù hết ? Tình hình mắt là nhà các đang hành hung phó chủ nhiệm Tô Hữu Khánh của Ủy ban Cách mạng chúng . Mau bảo buông tay , nếu lát nữa chúng khách khí .”
Ông cố tình nhấn mạnh mấy chữ “phó chủ nhiệm Tô Hữu Khánh”. Ôn Như Ý cũng nhanh chóng giải thích: “Họ em là phần tử phản cách mạng, nhưng chứng cứ mà đòi xông lục soát nhà. Bọn em cho, nên mới khống chế ông .”
Mạc Kiệt Phong thì mặt nóng bừng. Ông còn kịp lên tiếng, Khương Nguyệt Anh ông hỏi: “Chủ nhiệm Mạc, ông xem thử xem, Ủy ban Cách mạng phường của các ông việc là đúng quy trình ?”
Nghe thấy ba từ “chủ nhiệm Mạc”, Tô Hữu Khánh đang đau đến vã mồ hôi cũng quan tâm đến đau đớn nữa. Ông lập tức ngước mắt sang. Người phụ nữ chuyện ăn mặc giản dị, tóc tai gọn gàng, nhưng trông quen mặt. Nhất thời ông nhớ là ai. đàn ông bên cạnh bà thì ai khác, chính là chủ nhiệm Mạc Kiệt Phong của bộ chính trị Ủy ban Cách mạng khu, là lãnh đạo cấp trực tiếp của họ!
Đồng tử ông co : “Chủ nhiệm... Mạc, ông ở đây?”
Hà Thắng Lợi , lúc cũng để ý đến đàn ông bên cạnh phụ nữ , ngây hỏi: “Chủ nhiệm Mạc, ông ở cùng với họ?”
Sắc mặt Mạc Kiệt Phong đen như đ.í.t nồi. Ông mấy bọn họ, gằn giọng: “Tại thể ở đây? Tô Hữu Khánh, còn hỏi, tại các ở đây?”
Tô Hữu Khánh vội vàng đáp: “Thưa chủ nhiệm, chúng nhận thư tố cáo của quần chúng, Ôn Như Ý là phần tử phản cách mạng, nên mới đến đây.”
Hà Thắng Lợi cũng gật đầu: “ , chúng nhận thư tố cáo nên đến, nhưng họ hợp tác!”