Sau khi chắc chắn Tần Trí Viễn sẽ đến, ngay ngày hôm , Triệu Tú Hoa liền kéo Ôn Như Ý dọn dẹp sạch sẽ trong ngoài căn nhà chỉ rộng hơn mười mét vuông của họ. Dù nhà chút cũ kỹ, nhưng vốn luôn gọn gàng. Gia đình họ Ôn vốn kỹ tính, nên ngoài việc quét tước, họ còn lau chùi, sắp xếp thứ ngăn nắp.
Ôn Như Ý khỏi thán phục. Có những , dù ở trong cảnh nào, vẫn thể giữ những thói quen từ , và Triệu Tú Hoa chính là một như .
Hai con bận rộn dọn dẹp như thể đón Tết. Mọi trong khu tập thể đều thấy, còn ngỏ ý giúp một tay.
Dù gặp mặt rể tương lai, nhưng Triệu Tú Hoa cảm thấy quả là một tồi. Từ khi bà khoe về , trong khu dường như cũng nhiệt tình với gia đình bà hơn. bà kiểu đằng chân lân đằng đầu, nên đều khéo léo từ chối lòng của họ.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Đến ngày thứ ba, từ sáng sớm, Triệu Tú Hoa chợ mua đầy đủ thức ăn. Hôm nay, bà dự định một mâm cơm thịnh soạn, để mời Tần Trí Viễn, để biếu mấy gia đình trong khu luôn giúp đỡ họ.
Hai con tất bật cả buổi sáng. Thịt cần ướp ướp xong, thứ cần chuẩn cũng sẵn sàng, chỉ đợi đến là thể nổi lửa nấu nướng. họ chờ mãi, chờ đến tận bảy giờ tối, khi Ôn Minh Khang và Châu Mỹ Thanh về, chạy cổng ngóng mấy vòng, vẫn thấy bóng dáng Tần Trí Viễn .
Ôn Thần An đói bụng, ăn lót .
Triệu Tú Hoa bắt đầu sốt ruột, chút hối hận vì chuẩn rình rang như . Bà Ôn Như Ý, lo lắng hỏi: “Hay là đến nữa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-47-khong-den.html.]
Ôn Như Ý vẫn tin chắc Tần Trí Viễn sẽ đến: “Mẹ, nhất định sẽ đến mà. Trời vẫn còn sáng đấy thôi.”
Mùa ngày dài, lúc trời quả thực vẫn còn hửng sáng.
mấy hàng xóm hóng chuyện thì kiên nhẫn nữa, họ hỏi Triệu Tú Hoa: “Đồng chí quân nhân nhà cô bao giờ mới đến thế? Không bảo hai ngày ? Là hôm nay đúng ?”
Triệu Tú Hoa gật đầu: “Phải, chắc là đường việc đột xuất nên trễ. Giá mà ở đây điện thoại thì mấy.”
Nghe , họ cũng ngại hỏi thêm nữa, đành cho rằng đồng chí quân nhân đó việc bận giữa đường.
Bà Trương Thái Lan chuyện thì thầm trong bụng. Việc gì mà trễ giờ, chừng là do nhà họ Ôn bịa chuyện, gì đồng chí quân nhân nào. Mấy ngày nay còn bày đặt dọn dẹp rình rang, giờ tới, đúng là trò cho thiên hạ.
bà dám thẳng mặt nhà họ Ôn. Bà chỉ bưng bát cháo loãng bàn đá đầu ngõ hóng chuyện. Đợi nhắc đến yêu quân nhân của Ôn Như Ý, bà liền cố ý xen : “Đồng chí quân nhân thì thật đấy, nhưng với thành phần nhà họ Ôn như , thế nào cũng khó lắm.”
Mọi bà cũng thấy lý: “ thế, còn qua vòng thẩm tra lý lịch nữa. Lỡ qua , chẳng hai đứa nó hỏng chuyện ?”
“Thế khi nào hôm nay đồng chí quân nhân đến thật ?”