Hạ Chí Cương thật sự ngờ . Ban đầu, Ôn Như Ý chỉ cứu con trai , bây giờ còn kiếm tiền cho công xưởng của họ. Xem , quyết định loại bỏ khó khăn để hợp tác với quân đội đúng là thiệt chút nào! Sự hợp tác thật sự đáng giá!
Phương Tiền Tiến ở đầu dây bên lập tức : “Anh xem đồng chí Ôn Như Ý biểu hiện như , là điều cô đến xưởng chính chúng , chuyên phụ trách mảng .”
Hạ Chí Cương liền ngây : “Anh điều động công tác ?”
“Phải.”
Phương Tiền Tiến cảm thấy một như Ôn Như Ý nên chỉ ở nhà máy mới, nên điều cô đến xưởng chính. Cũng nên chỉ quản lý vài công nhân, mà nên phụ trách mảng xuất khẩu, như thể phát huy nhiều tác dụng hơn. “ cảm thấy cô năng lực .”
Lúc Hạ Chí Cương năng lực của Ôn Như Ý, nhưng bây giờ thì . nếu thật sự điều cô đến xưởng chính, lẽ cô sẽ . Dù thì đơn vị cũng phân xưởng, chồng cô cũng ở đơn vị, bây giờ cô đang mang thai, thể chịu đến xưởng chính việc chứ?
chức vụ của cô đúng là cần đổi. Chỉ phối hợp với bộ phận nghiên cứu và phát triển, giám sát công nhân, cứ như đang việc vặt , quá xứng với cô.
Dù , phân xưởng bây giờ vẫn còn nhiều chức vụ quản lý sắp xếp , đặc biệt là chức phó xưởng trưởng. Ban đầu, nhất thời nên chọn của của quân đội cho vị trí thì hơn. Bây giờ, quyết định.
Vì thế, đợi Ôn Như Ý từ Dương Thành về xưởng chính báo cáo tổng kết, Hạ Chí Cương hỏi thẳng cô: “Cô đảm nhiệm chức phó xưởng trưởng của phân xưởng ?”
Ôn Như Ý câu đột ngột của cho ngây : “Phó xưởng trưởng ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-150-dieu-chuyen.html.]
Hạ Chí Cương gật đầu: “Chính là cùng với đồng chí Trần phụ trách quản lý phân xưởng của chúng , cô sẽ chuyên phụ trách mảng xuất khẩu. Cô hứng thú ?”
Ôn Như Ý nghĩ đến việc xưởng chính sẽ thưởng cho cô, nhưng ngờ tín nhiệm cô như , giao cho cô chức phó xưởng trưởng. Đột nhiên cô mừng thầm trong lòng. Đương nhiên là cô hứng thú, nhưng Trần Kim ở đó, giữa họ nhất định sẽ ít xung đột.
Sau khi suy nghĩ một lát, cô từ từ : “ vui vì xưởng chính tín nhiệm . đồng chí Trần Kim thể một vài hiểu lầm với , nên cảm thấy chúng việc với thể sẽ xung đột. Nếu thật sự xảy xung đột, rốt cuộc ý kiến của ai ạ?”
Lời của cô bày tỏ rõ thái độ. Hạ Chí Cương . Gần đây cũng cảm nhận , con Trần Kim chút hẹp hòi, tầm xa. Ban đầu chọn xưởng trưởng của xưởng mới đúng là chút vội vàng. Có lẽ chỉ thích hợp ở xưởng thôi.
, lúc đó cho thời gian quan sát là nửa năm. Xưởng chính cũng trực tiếp văn bản bổ nhiệm, cũng là cân nhắc đến việc điều về .
Anh khẽ gật đầu, : “Cô yên tâm. Cô cứ lo chức phó xưởng trưởng , phụ trách việc sản xuất ở xưởng. Sau sẽ sắp xếp cho đồng chí Trần Kim phụ trách những mảng khác.”
Ôn Như Ý sẽ sắp xếp Trần Kim việc gì, nhưng bây giờ câu của , cô yên tâm. Ít nhất thể thấy rằng, nếu giữa hai mâu thuẫn, Hạ Chí Cương sẽ thiên vị Trần Kim.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Cô cũng gì hài lòng, gật đầu : “Cảm ơn phó xưởng trưởng Hạ, nhất định sẽ nỗ lực công việc của xưởng mới chúng !”
Làm báo cáo xong, Ôn Như Ý theo xe về đơn vị. Họ về xưởng , xuống xe cô thấy Tần Trí Viễn đang ở cổng xưởng đợi .
Hơn nửa tháng gặp, Tần Trí Viễn cảm thấy sắp mắc bệnh tương tư. Lúc thấy cô xuống xe, lập tức lao tới. Nếu ở đây ai, nhất định sẽ ôm cô thật chặt và hôn cô.