Đây là đầu tiên Lý Linh chủ động chuyện với Ôn Như Ý kể từ chuyện . Ôn Như Ý đương nhiên bà ý , nên cô chỉ lạnh nhạt đáp: “Nhà máy đương nhiên sẽ thành lập. Bác quan sát mấy ngày nay, chẳng lẽ chỉ quan sát mà thấy nhà kho của chúng vẫn đang sửa sang ?”
Mặc dù Hạ Chí Cương vẫn trả lời, nhưng nhà kho của họ vẫn đang sửa chữa, lẽ hai ngày nay cũng kha khá .
Lý Linh chuyện phân xưởng của cô tám mươi phần trăm là hy vọng . Tâm trạng bà , cũng để ý đến thái độ thờ ơ của cô. “Haizz, còn tưởng cô thể tiết kiệm chút chi phí cho đơn vị nữa đấy. Xem thành công ? Là do nghĩ nhiều quá.”
Hứ, chỉ là đồ bỏ thích vẻ đây, cái gì cũng thành! Xem cô còn đắc ý nữa !
Ôn Như Ý cũng lười bộ mặt đó của bà , thẳng về phòng. Buổi tối, Tần Trí Viễn về, cô nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định để chồng ngày mai gọi điện thoại cho Hạ Chí Cương.
Hai ngày , Tần Trí Viễn cũng cùng Hạ Chí Cương. Anh cảm thấy chuyện phân xưởng hy vọng, chỉ là cần thêm thời gian để suy nghĩ. Anh gật đầu : “Được, sáng sớm mai sẽ gọi điện hỏi.”
Nói xong, ôm lấy phụ nữ, chạm nhẹ cơ thể cô, cẩn thận hỏi: “Cái đó của em hết ? Tối nay chúng thể ‘cái đó’ ?”
Ôn Như Ý , bật thành tiếng: “Cái gì mà ‘cái đó, cái ’, em hiểu.”
Tần Trí Viễn chạm nhẹ cô: “Chính là ‘cái đó’ đó, cái mà thể tạo em bé, cái chuyện mà em vui cũng vui .”
Ôn Như Ý nhịn đến đỏ cả mặt, dáng vẻ khá đáng thương. Cô cũng định trêu chọc nữa: “Ngày mai . Hôm nay cơ bản là hết , nhưng em sợ sạch, dễ mắc bệnh.”
Tần Trí Viễn hít sâu một . Được, nhịn . Dù cũng nhịn lâu như , nhịn thêm một ngày cũng ! Mình là chiến sĩ ý chí sắt đá mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-114-cham-choc.html.]
Bây giờ lưng khỏe, kỳ kinh nguyệt của cô cũng hết, giường là giường mới, bất cứ ai, bất cứ chuyện gì thể ngăn cản . Cuối cùng, tối mai cũng sẽ trở thành một đàn ông thực thụ!
Đương nhiên, tối hôm nay nhịn khổ sở, cuối cùng vẫn tự tắm nước lạnh mới qua đêm.
Mặc dù sáng hôm thức dậy, quầng thâm ở mắt nghiêm trọng, nhưng nghĩ đến tối nay thể chào đón thời khắc đỉnh cao của , tâm trạng vẫn .
Buổi sáng khi tập thể dục xong, gọi điện thoại cho Hạ Chí Cương. lẽ còn sớm nên ai bắt máy. Sau đó, đoàn gọi họ họp. Đợi đến khi tan họp, chuẩn lao khỏi văn phòng thì ngờ Chương Quốc Hiền gọi , với : “Cậu kết hôn cũng hơn nửa tháng nhỉ?”
Tần Trí Viễn gật đầu: “Tính từ lúc đăng ký kết hôn thì hơn nửa tháng .”
Chương Quốc Hiền : “ thấy vợ hình như cũng thích ứng với cuộc sống đảo , tiếp xúc với các chị em khác cũng khá vui vẻ.”
Tần Trí Viễn gật đầu, hiểu tại ông những điều : “Đoàn trưởng, ông việc gì thì cứ thẳng, lát nữa còn việc .”
Chương Quốc Hiền nhướng mày, thẳng: “Nếu vợ thích ứng với cuộc sống ở đây , thì nhiệm vụ biển chiều nay, do dẫn đội nhé.”
“Cái gì?” Tần Trí Viễn trực tiếp trợn tròn mắt: “Chiều nay sắp xếp biển ?”
Chương Quốc Hiền thấy biểu cảm của như , nhíu mày hỏi: “Làm , biểu cảm của hình như sẵn lòng phục tùng sự sắp xếp cho lắm nhỉ?”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Tần Trí Viễn chút mơ hồ, vô thức đáp : “Không , vui lòng, đương nhiên là phục tùng sự sắp xếp.”
Chương Quốc Hiền thấy đồng ý nhanh như , cũng sự bất thường của . “Vậy là . Lúc nghỉ phép nửa tháng, đó nghỉ phép kết hôn, về đảo sắp xếp cho nửa tháng ở bên vợ. cũng đủ chu đáo đúng ? Cậu mà còn thực hiện nhiệm vụ, sợ những khác sẽ ý kiến đấy.”