Trước đây nhà họ Ôn kinh doanh với phạm vi rộng, ngành thực phẩm cũng tham gia. Tần Trí Viễn cô xong cũng nghi ngờ gì, chỉ nhướng mày : “Được, ngày mai chuyện với chính ủy. Đợi em hỏi rõ ràng sẽ báo cáo tình hình tiếp theo.”
Ôn Như Ý thấy đồng ý nhanh như , trong lòng vui mừng, cô ngã lòng , hôn lên má hai cái: “Nếu chuyện thành công, em sẽ ghi công lớn cho !”
Cú ngã ngã vấn đề. Tần Trí Viễn chạm cơ thể mềm mại của cô, như sắp sung huyết. Anh ôm chặt phụ nữ trong lòng, lực cánh tay siết từng chút một. Anh nuốt nước bọt, hỏi: “Cái đó của em khi nào mới hết ?”
Ôn Như Ý ban đầu hiểu gì, cho đến khi cảm thấy thứ gì đó cứng cứng đang cấn , cô mới phản ứng . Cô lập tức đẩy , lườm một cái: “Anh đừng nghĩ lung tung. Hôm nay em mệt c.h.ế.t , tay vẫn còn nhức mỏi đây . Anh nhịn thêm hai ngày nữa .”
Tần Trí Viễn cô, sắc mặt ngày càng đỏ: “Thế... lỡ nhịn thì ?”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Ôn Như Ý ngay sẽ , cô bĩu môi hừ một tiếng: “Vậy thì tắm nước lạnh , trấn tĩnh .”
Tần Trí Viễn gì, chỉ chằm chằm đôi môi đỏ mọng của cô. Trong đầu đột nhiên nảy một ý nghĩ táo bạo. Ôn Như Ý chằm chằm, đột nhiên cũng phản ứng , lập tức đạp một cái: “Này, là đồ lưu manh, mau tránh xa em .”
Tần Trí Viễn nắm lấy bàn chân trắng nõn của cô, nhẹ một tiếng: “Đang yên đang lành em mắng ?”
Ôn Như Ý kéo chân , nghiến răng : “Anh đừng giả vờ vô tội. Đừng nghĩ em đang nghĩ gì.”
Tần Trí Viễn kéo cô , một tay khóa chặt cô trong lòng: “Vậy em thử xem, bây giờ đang nghĩ gì?”
Ôn Như Ý ngẩng mặt lên , ngửi thở lạnh thấu xương, cảm nhận cơ thể nóng như lửa đốt của , cô cảm thấy nếu cứ dán thế , thật sự sẽ gặp họa!
Cô chớp chớp mắt: “Anh đang nghĩ gì em , nhưng em nhớ , em vẫn đánh răng. Tối nay ăn nhiều đồ cay quá, bây giờ miệng em cay xè.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-108-tran-tinh-lai.html.]
Khóe môi Tần Trí Viễn giật giật. Còn , thì cái gì cũng hiểu, đúng là một tiểu sắc nữ. “Anh tin!”
Ôn Như Ý chu môi với : “Không tin thì hôn thử xem.”
Tần Trí Viễn hôn cô ngay lập tức. Cũng lời của cô tác dụng , lúc cảm thấy miệng hình như cũng cay thật. Anh khẽ lườm phụ nữ: “Em đánh răng thật ? Không tắm ?”
Ôn Như Ý giãy khỏi , thu dọn xấp báo, híp mắt : “Đương nhiên là giả , ai tắm mà đánh răng? mà miệng em vẫn cay!”
Tần Trí Viễn nghiến răng, trong lòng chút khó chịu, nhưng cuối cùng vẫn dẹp những suy nghĩ đen tối đó. “Vậy em nấu ăn bỏ ít ớt thôi.”
Ôn Như Ý liền nhớ chuyện lúc nãy gác : “Nấu cái gì mà nấu? Trước khi cưới chúng rõ ? Anh giặt quần áo, nấu cơm, việc nhà. Sau em cũng là việc lớn, thể ngày nào cũng hầu hạ . Cho nên, nếu chúng thời gian rảnh thì đều ăn ở căng tin.”
Tần Trí Viễn vui lẩm bẩm: “Làm gì đàn ông nào ngày nào cũng ăn cơm căng tin, đồn ngoài cho ?”
Ôn Như Ý thấy định nuốt lời, lập tức chống nạnh : “Ai kết hôn thì thể ăn cơm căng tin? Chúng mới cưới nửa tháng đấy, bây giờ nuốt lời ?”
Tần Trí Viễn lập tức nín thở, vội : “Anh .”
Ôn Như Ý đưa tay chọc chọc n.g.ự.c : “Vậy thì xong còn gì. Đại trượng phu hành động quang minh chính đại, là giữ lời, nếu dễ mất vợ đấy.”
Nói xong, cô trực tiếp kéo dây đèn đầu giường: “Tắt đèn, ngủ!”
Tần Trí Viễn: “...”
Tối nay thật sự là hời một chút nào.