Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vô Hạn Lưu: Trò Chơi Săn Giết Thần - Chương 49: Đua Xe Tử Vong (26)

Cập nhật lúc: 2025-05-19 15:55:24
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Tại Xuyên nói: "Tôi không thể tiết lộ quá nhiều, sẽ bị hệ thống phát hiện. Cậu cố lên."

"Cảm ơn."

Bùi Dật nhìn anh với vẻ ngờ vực, đang yên đang lành lại cổ vũ cậu cố lên, chắc chắn có vấn đề. Mãi đến khi tám đội phía trước lần lượt rời đi, chỉ còn Lương Tình của đội Bùi Dật vẫn chưa đến, Bùi Dật mới hiểu vấn đề nằm ở đâu.

Hèn gì nhiều khán giả JC lại cố tình vào xem buổi phát trực tiếp của Bùi Dật để hóng trò hay.

Chênh lệch lớn đến mức nào? Đợi đến khi những đội khác đã chạy được ba tiếng, Lương Tình mới đến muộn, Bùi Dật còn biết nói gì nữa. Tên này đang nhắm vào cậu.

Bùi Dật thay đồ đua xe xong đi ra, trên tay cũng ôm một chiếc mũ bảo hiểm, thấy Lục Tại Xuyên vẫn còn đứng đó, cậu ngẩn người: "Vẫn chưa đi sao?" Hóa ra câu nói "cố lên" vừa nãy là lời an ủi.

"Dù không có S1, tham gia phó bản thường cũng có thể từ từ phát triển, chỉ là chậm một chút."

"Chậm bao nhiêu?" Bùi Dật hỏi.

Lần này đến lượt Lục Tại Xuyên ngẩn người, anh chưa từng trải qua, làm sao mà biết được?

Bùi Dật cười khẽ: "Anh biết ý nghĩa của vòng phân hạng trong đua xe không? Nó quyết định vị trí xuất phát trong vòng đua chính thức, vị trí xuất phát đầu tiên. Đối với một tay đua chuyên nghiệp, chênh lệch thời gian hoàn thành một vòng đua một giây đã là khác một trời một vực. Khởi đầu rất quan trọng đối với một tay đua, đó là bước đầu tiên để nhanh chóng tạo ra khoảng cách. Khởi đầu chậm, sau này muốn đuổi kịp, ngoài việc liều mạng nỗ lực ra thì không còn cách nào khác. Vì vậy, tôi chỉ có thể liều một phen."

Lục Tại Xuyên: "Nhưng đường đêm khó đi, cậu vẫn nên chạy ổn định một chút."

"Ừm."

Bùi Dật quay người định đi, Lục Tại Xuyên nói: "Bùi Dật."

Cậu quay đầu lại.

"Tôi thật lòng muốn mời cậu làm đồng đội của tôi. Hy vọng cậu có thể sống sót trở về, thua cũng không sao, năm sau lại chiến S1."

Sao nghe câu này lại có cảm giác chia ly vậy chứ.

"Cảm ơn." Nói xong, Bùi Dật đi về phía cửa. Lúc bàn giao với Lương Tình, tên đó xuống xe vẫn còn đang tám chuyện trong buổi phát trực tiếp.

"Này, anh bạn." Bùi Dật vỗ vai anh ta.

"Hả?" Lương Tình quay đầu lại.

Cậu tung một cú đ.ấ.m vào thẳng mặt Lương Tình.

Tiếng còi báo động vang lên trên không trung: [Cảnh cáo, người chơi Bùi Dật, người chơi Bùi Dật không được đánh người chơi, không được đánh người chơi!]

Cú đ.ấ.m này cực kỳ mạnh. Lương Tình cao gần hai mét, vạm vỡ như con bò mộng, vậy mà bị đánh lùi mười mấy bước.

Lục Tại Xuyên vừa ngồi xuống, nghe thấy tiếng động phía trước, anh vội vàng đứng dậy nhìn, thì thấy hai người đang vật lộn với nhau, Bùi Dật đang đè anh ta xuống đất, gỡ tai nghe của anh ta ra, mắng: "Mẹ kiếp, người ta 200 km/giờ, còn mày chạy 80 km/giờ, đùa tao à? Mày không muốn điểm tích lũy, nhưng tao muốn. Mày nói xem mày có phải là người không, hả?"

Lương Tình trông thì vạm vỡ nhưng thực chất chỉ là tên nhát gan, còn Bùi Dật đã được huấn luyện, thế nên anh ta nào còn sức đánh trả, vội vàng cầu xin: "Không phải người, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa."

"Nói to lên!"

"Không phải người."

"Mày cố ý đúng không? Nói."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-49-dua-xe-tu-vong-26.html.]

"Phải, tôi sai rồi. Anh Bùi, xin anh, tha cho tôi đi."

"Tốt lắm, món nợ này chưa xong đâu, nếu tao không đuổi kịp bọn họ, mày cứ chờ c.h.ế.t đi. Mày c.h.ế.t với tao!"

Lúc này các nhân viên cũng xông lên.

"Bùi Dật!"

Lục Tại Xuyên vội vàng chạy đến kéo Bùi Dật đi, vất vả lắm mới kéo được Bùi Dật ra, anh nói với vẻ bất lực: "Cậu có biết đánh người sẽ bị trừ điểm tích lũy không?"

"Trừ thì trừ, đâu phải không cho họ trừ." Dù sao cũng bị loại rồi. Hơn nữa Bùi Dật còn mười bốn điểm tích lũy. Tuy làm vậy không tốt lắm, nhưng cậu chính là loại người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Lục Tại Xuyên tức giận: "Người như cậu thật sự không phù hợp làm đồng đội."

Bùi Dật cười khẩy: "Vậy thì anh tìm người khác đi." Sau đó cậu đội mũ bảo hiểm, quay người đi lái xe. Chậm mất hơn hai tiếng, đánh nhau lại mất thêm hai mươi phút. Còn lại hơn ba tiếng, kém người dẫn đầu ít nhất một nghìn km.

Bùi Dật ngồi lên xe, thắt dây an toàn, cậu nghe thấy âm thanh của hệ thống: [Người chơi Bùi Dật đánh người chơi khác, trừ hai điểm tích lũy. Tổng điểm tích lũy hiện tại là mười bốn điểm.]

Bùi Dật tức giận đập mạnh vào vô lăng vài cái, chỉ nghe thấy tiếng bíp bíp, trong tiếng còi xe inh ỏi, chiếc xe của Bùi Dật như thanh kiếm đen lao vào màn sương mù dày đặc.

Sau khi Bùi Dật rời đi, Lương Tình khạc nhổ một tiếng: "Cái thứ gì vậy, ông đây sẽ khiến mày thua thảm hại, đồ rác rưởi, vậy mà cũng đòi xứng vào S1!" Nói xong, anh ta định cúi xuống nhặt tai nghe của mình thì thấy một đôi chân dài bước tới giẫm lên tai nghe.

Lương Tình định nổi giận, vừa ngẩng đầu lên lại thấy gương mặt lạnh lùng im lặng của Lục Tại Xuyên, anh ta nuốt nước bọt: "Lục... Lục Thần."

Lục Tại Xuyên cười khẩy một tiếng, quay người bỏ đi, sau lại nghe thấy Lương Tình nói: "Lục Thần, Bùi Dật đó cũng xứng làm đồng đội với anh sao?"

Lục Tại Xuyên quay đầu lại cười khẩy: "Vậy chẳng lẽ là mày, 80 km/giờ?"

"Tôi đây là... Haiz. Tôi có thể chạy trên 150 km/giờ, nếu Lục Thần muốn." Chỉ cần Lục Tại Xuyên nói một câu, anh ta sẽ từ bỏ đội trưởng hiện tại ngay lập tức, đi theo Lục Tại Xuyên.

Lục Tại Xuyên nhìn anh ta với vẻ châm biếm: "Mày không xứng."

Nói xong, anh xoay người rời đi.

Lương Tình lẩm bẩm: "Tôi không xứng, chẳng lẽ tên nhóc Bùi Dật kia xứng?" Anh ta mở buổi phát trực tiếp, vào phòng phát trực tiếp của Bùi Dật. Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, màn hình tràn ngập bình luận, tất cả đều là dấu chấm than.

Lương Tình nhìn kỹ bảng đồng hồ đo lường của Bùi Dật, kim đồng hồ chỉ tốc độ màu đỏ đã vọt lên 250 km/giờ, và vẫn đang tiếp tục tăng tốc.

Quãng đường còn lại 1000km, cho dù là 250 km/giờ, dự tính cũng phải cần bốn tiếng, không đuổi kịp được.

Hơn nữa chẳng phải lúc nào đường đi cũng thuận buồm xuôi gió, thỉnh thoảng còn có chướng ngại vật, người chơi phải né tránh, thời tiết cũng không tốt, thậm chí đôi khi những người chơi khác cũng sẽ chơi xấu. Điểm tích lũy khi hoàn thành chặng đua chỉ có năm điểm, điều này có nghĩa là chỉ có năm người đầu tiên mới có điểm.

Đây không phải là trò chơi điện tử, mà là thực tế. Một khi xảy ra tai nạn, ai biết được có thật sự mất mạng hay không, không ai dám cá cược.

Nhưng Lương Tình mở to mắt, quả thực, đã lên tới 250 km/giờ, chiếc xe chạy như chớp giật, lao vun vút trên con đường tĩnh mịch.

Người khác cần hai vòng, cậu chỉ cần một vòng đã làm được. Đua xe, người nghiệp dư và chuyên nghiệp thực sự khác nhau một trời một vực.

Một lần phanh chỉ lệch 0.4 giây, nhưng mười lần phanh thì sao, hai mươi mấy lần phanh thì sao? Ngoài ra còn có đủ loại tình huống cần xử lý, đây không chỉ là vấn đề tốc độ nhanh chậm, mà còn là kỹ thuật lái xe, kỹ thuật lái xe chuyên nghiệp nhất.

Người đàn ông đội mũ bảo hiểm chỉ để lộ ra đôi mắt, bình tĩnh, tập trung, trong mắt là sát khí bừng bừng. Giống như một con sói khát máu, khiến người ta vô thức nghĩ… Người này hình như, thật sự đang liều mạng...

 

Loading...