Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vô Hạn Lưu: Trò Chơi Săn Giết Thần - Chương 47: Đua Xe Tử Vong (24)

Cập nhật lúc: 2025-05-19 15:53:46
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ đều biết Lục Tại Xuyên đã để mắt tới Bùi Dật, hai người muốn lập đội để tham gia các phó bản tiếp theo, thế nên nhất định phải loại bỏ kiểu người này. Bọn họ không tiếc hy sinh một thành viên, bắt buộc phải để Bùi Dật bị loại trước.

Đồng đội khác của Lục Tại Xuyên - biệt danh Đồng Hồ bị phân vào khu khác. Ban đầu còn tưởng là tin tốt, ai ngờ giờ anh lại tìm được một đồng đội khác, lại còn mạnh như vậy.

“Vâng.”

Vì vậy, khi Bùi Dật đến tìm Lương Tình, Lương Tình nói thẳng: “Được, tôi biết rồi.”

Bùi Dật thầm nghĩ, cậu còn chưa nói gì mà. Anh ta biết cái gì? Biết cái gì chứ, nhưng người ta đã nói vậy rồi.

Thôi được.

Mọi người đều đang bàn luận làm thế nào để giành được nhiều điểm tích lũy hơn, nhưng hai người nhóm Bùi Dật cứ đứng trơ ra, cậu nghĩ chẳng thà chung nhóm Lục Tại Xuyên còn hơn, bởi ít ra họ có thể nói chuyện, còn Bùi Dật với ông anh này thì chắc chỉ có thể trừng mắt nhìn nhau.

Cuối cùng, Bùi Dật cố gắng bắt chuyện: “Anh Tình? Tên anh là tình nào vậy?”

“Tình trong tình nhân.” Lương Tình vừa nói vừa chạm vào vòng tay, hướng về phía màn hình bắt đầu phát sóng trực tiếp.

“Hello, mọi người, đúng rồi, ừm, tôi sắp bắt đầu phát trực tiếp rồi đây, hì hì… Cám ơn mọi người đã yêu thích, ôi chao, đừng tặng hoa nữa, đừng tốn kém mà.”

“Bộ đồ này của tôi đẹp chứ, hì hì… Cám ơn nha, người ta ngại quá đi.”

Bùi Dật đứng bên cạnh xem mà muốn nổ tung. Phong cách phát trực tiếp này… Bùi Dật không thấy được giao diện phát trực tiếp của anh ta, nhưng cũng đã tưởng tượng ra người hâm mộ sẽ nói gì.

Bùi Dật cũng không nhịn được đăng nhập vào màn hình của mình, xem bảng xếp hạng phát sóng trực tiếp.

Trời đất! Độ hot của buổi phát trực tiếp của Lương Tình lọt vào top 10! Nhưng tổng điểm tích lũy của anh ta chỉ hơn một nghìn, những người dưới anh ta đều là các đại lão có điểm tích lũy hơn ba nghìn. Có thể thấy bảng xếp hạng phát sóng trực tiếp hoàn toàn không liên quan gì đến thực lực.

Bùi Dật lặng lẽ quay lại giao diện phát sóng trực tiếp của mình, đúng là thảm hại.

Sau sự việc tối qua, Bùi Dật đã mất đi chút lợi thế cuối cùng, lượt xem trực tuyến chỉ khoảng hai trăm người, còn lại cũng lác đác vài người. Mọi người bỏ đi hết rồi sao?

Thôi bỏ đi, Bùi Dật cũng lười gọi nữa. Tiểu Nãi Cẩu phố Thanh Thủy cũng không online, nhưng có để lại một dòng bình luận.

“Cố lên! Tôi tin tưởng cậu!”

Bùi Dật gật đầu, thầm nói: “Cảm ơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-tro-choi-san-giet-than/chuong-47-dua-xe-tu-vong-24.html.]

[Trò chơi bắt đầu sau mười giây, người chơi tự quyết định ai sẽ lái xe trước.]

Bùi Dật suy nghĩ, hệ thống chỉ nói hai người lái chứ không nói phải lái như thế nào, có một số giải đua sức bền sẽ quy định thời gian của tay đua chính, nhưng hệ thống không hề nhắc đến. Có nghĩa là bọn họ có thể tự do kết hợp, phát huy tối đa.

Bùi Dật nghĩ cứ đổi qua đổi lại cũng mất thời gian, chỉ có mười hai tiếng đồng hồ. Hơn nữa, ai biết gã này sẽ giở trò gì, nếu anh ta thật sự muốn giở trò, vậy cứ để anh ta làm một lần cho xong, quãng đường còn lại Bùi Dật sẽ chạy, chạy được bao nhiêu thì chạy.

Bùi Dật nói ý này với Lương Tình. Lương Tình lại phát huy bản chất ẻo lả của mình, giả vờ giả vịt nói: “Được thôi, nhưng tôi không chắc sẽ chạy tốt đâu. Hôm nay tôi hơi mệt, thời tiết lại nóng nữa. Để tôi cố gắng vậy, mệt rồi sẽ cho cậu lái.”

“Anh cứ cho một khoảng thời gian cụ thể đi.”

Nếu gã này cố tình chơi cậu thì sao, vậy chẳng phải cậu sẽ toi đời à?

Lương Tình hơi mất kiên nhẫn: “Tôi lại đi cố tình chơi cậu à? Đến lúc đó chắc chắn sẽ nhường cho cậu, dù có lâu hơn nữa thì người ta cũng không chịu nổi.”

Bùi Dật: “…” Đừng nói chuyện kiểu đó nữa, tôi muốn nôn. Không hiểu sao Bùi Dật đã có dự cảm lạnh sống lưng rồi.

Bọn họ thảo luận xong, bên kia trò chơi đã bắt đầu. Phong cách của vòng chung kết rất giống với trò chơi đua xe tốc độ, là đường cao tốc trải nhựa, uốn lượn nhấp nhô, ven đường là phong cảnh hùng vĩ.

Đây là một con đường dài 15 km. Thời gian đua từ 6 giờ tối đến 6 giờ sáng hôm sau. Khó khăn ở đâu, khó khăn ở chỗ đường đêm, lái xe đêm. Tất cả đều là ẩn số.

Đua xe là một hoạt động tập thể, cần có sự phối hợp của đội ngũ chuyên nghiệp. Các tay đua chuyên nghiệp phải nắm rõ từng bộ phận của xe trong lòng bàn tay. Chỉ cần có một chi tiết sai sót sẽ phải trả giá bằng mạng sống.

Nhưng tất cả những điều này Bùi Dật đều không biết. Cậu có thể tin tưởng những NPC đó sao? Có thể tin tưởng hệ thống sao?

Nếu như tất cả công việc thay lốp xe đều giống nhau, đều chính xác như trò chơi điện tử, người chơi chỉ cần trải nghiệm tốc độ và cốt truyện, đua xe điên cuồng. Vậy thì điểm giới hạn của nó ở đâu? Giới hạn của nó lại ở đâu?

Bùi Dật ngẩng đầu lên, thấy ở vạch xuất phát có đặt một tấm biển lớn, trên đó viết: “Đua xe: Trò chơi của những người dũng cảm”.

Bùi Dật chợt hiểu ra ý nghĩa của câu nói này. Trong tình trạng không hiểu biết gì, giao mạng sống cho JC. Trong điều kiện mà nó đặt ra, thử thách bản thân, đua xe với mạng sống không thành công thì thành nhân.

Nếu thật sự sẽ chết, như ông chủ nhà Tô Quang của Bùi Dật nói, khả năng cao nhất là cơ thể bị hoại tử, nhẹ thì bị chấn động não, nặng thì bị liệt não. Vậy thì điểm mấu chốt ở đây là gì? Trong phó bản HL, bị quỷ quái g.i.ế.c c.h.ế.t thì cái giá phải trả là gì? Tại sao lão sếp béo kia của Bùi Dật không còn tin tức gì nữa, mà Trần Mặc lại không sao cả?

Tại sao có nhiều người chơi biến mất trên bảng xếp hạng như vậy? Có lẽ họ đều đã mất mạng vì trò chơi, ai mà biết được, thậm chí có thể đã trở thành NPC chỉ biết chơi game.

Bùi Dật nghĩ nhiều như vậy là vì cậu đang suy nghĩ cậu phải trả giá bao nhiêu trong những trận đấu tiếp theo mới có thể giành chiến thắng, ít nhất thì trước tiên phải giành được tư cách tham gia S1.

 

Loading...