Chúc Ương hỏi: “Nếu đêm hôm trước cô đã muốn tìm tôi giúp đỡ, vậy tại sao cô lại dọa tôi sợ?”
Nữ quỷ ngượng ngùng nói: “Xin người khác trước không phải nên treo khuôn mặt tươi cười mới lễ phép sao? Có lẽ nghẹn lâu quá không kiểm soát tốt, cười liền chảy máu.”
Và sau đó, hậu quả của nụ cười đó thì mọi người đều đã biết.
Chúc Ương bây giờ thậm chí còn cảm thấy từ khi vào trò chơi đến nay, khó khăn lớn nhất chính là hiểu được cái mạch não ngốc nghếch này.
Cô cũng không dám đào bới xem cô gái này ngốc đến mức nào nữa, chỉ sợ sẽ đào ra một cái hố to trong đầu cô.
Cho nên cô mất kiên nhẫn phất tay nói: “Được rồi, tôi cũng không trông mong cô có thể nghĩ ra biện pháp tử tế, sau này cô nghe tôi, tôi nói gì cô làm theo, hiểu chưa?”
Chúc Ương cho rằng sẽ cần phải đàm phán, dù vô dụng cũng phải dùng chút thủ đoạn để lừa con quỷ ngốc này. Không ngờ đối phương vừa nghe, lại sáng mắt lên và sảng khoái đồng ý.
“Được được được! Vậy tôi nghe cô, chỉ cần là chuyện trong căn nhà này cô cứ việc sai bảo, lúc cô rửa mặt tôi còn có thể đứng trong gương đưa ly đánh răng lấy khăn lông cho cô.”
Đó là cái thao tác rửa mặt thần tiên gì vậy? Người bình thường rửa mặt xong bỗng nhiên trong gương đưa ra một chiếc khăn lông không phải bị hù c.h.ế.t sao.
Tuy nhiên Chúc Ương lại cảm thấy người này hiếm khi có chút tầm nhìn, gật đầu nói: “Được, tránh những khách trọ ban đầu trong phòng này là được.”
Hai người họ cãi nhau một lúc lâu, chủ nhà bị dọa mất hồn vía đã hoàn hồn, nhân lúc họ nói chuyện liền định lén lút bò đi.
Nhưng chưa bò được hai bước, lưng Chúc Ương như mọc mắt, quay đầu lại liền một xẻng, mắt cá chân còn lại của hắn cũng nát bươm.
Chủ nhà kêu thảm thiết, Chúc Ương liền ném cái xẻng sang một bên, phân phó nữ quỷ nói: “Còn chờ gì nữa? Bây giờ chẳng phải là lúc cô đại thù đã báo rồi sao?”
“Đừng làm mấy cái trò hỏng hóc đó, bây giờ xác c.h.ế.t của cô được tìm thấy thì sức mạnh của cô hẳn cũng mạnh hơn rồi, hắn đối xử với cô thế nào thì cô cứ đối xử với hắn thế đó là được.”
Nữ quỷ nghe vậy nhìn về phía chủ nhà, ánh mắt vừa rồi đối mặt với Chúc Ương còn mềm yếu và ngốc nghếch giờ trở nên băng hàn độc ác.
Cô ấy c.h.ế.t khi mới 20 tuổi, trẻ trung xinh đẹp, gia đình hạnh phúc, học giỏi và không thiếu bạn thân.
Cô ấy vốn dĩ còn có một tương lai tươi đẹp phía trước, vậy mà lại vì tên ác ôn xấu xa này mà bị chôn vùi ở đây, linh hồn cũng vì cơ thể bị nhốt trong lớp xi măng kín mít mà chịu đựng mọi sự tra tấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-nu-vuong-het-choi-tai/65.html.]
Cô ấy hận, hận không thể khiến tên tra nam này băm xác vạn đoạn, nhưng cách mà cô Chúc nói lại tốt hơn, cái kiểu tra tấn trơ mắt không thể nhúc nhích đó, hãy để tên này tự mình nếm thử mùi vị đó đi.
Ngay sau đó, chủ nhà thấy bóng người trong gương biến mất, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt bên cạnh – vốn đã lộ ra vì tấm gương bong tróc – lại nhúc nhích.
Khuôn mặt đó bị xi măng đổ nặn, giống như một bức tượng đầu người trong phòng mỹ thuật, hình dáng khuôn mặt và ngũ quan thậm chí cả sợi tóc hiện lên một vẻ u ám, cứng nhắc nhưng sống động như thật.
Và khuôn mặt giống như tượng xi măng này, vậy mà từ từ cử động ngũ quan, lộ ra một nụ cười tươi tắn.
Nụ cười này còn đáng sợ hơn cả khi con quỷ xuất hiện trong gương vừa nãy, bởi vì cảnh trong gương luôn mang lại cho người ta cảm giác hư ảo, cái gọi là trăng trong gương hoa dưới nước, luôn mang một chút may mắn đó là giả.
Nhưng lớp xi măng bên cạnh gương lại là hiện thực thật đến không thể thật hơn, mà vật thật đã bị phong kín bao năm dường như lại sống lại.
Chủ nhà què cả hai chân, căn bản không đứng dậy nổi, trên người hắn nhiều thịt, cánh tay chống đỡ căn bản không bò được.
Nhưng hắn vẫn liều mạng bò ra ngoài.
Lúc này lớp xi măng truyền đến tiếng động khuấy đảo, cái tiếng bùn lầy khuấy tương dính đó rõ ràng truyền đến tai chủ nhà, dường như biến thành âm thanh kinh khủng nhất trên thế giới.
Lúc này hắn nhìn thấy t.h.i t.h.ể cô gái kia trực tiếp sống dậy, bò ra khỏi xi măng.
Phiêu Vũ Miên Miên
Lớp xi măng đã khô cứng nhiều năm lúc này đột nhiên trở nên mềm nhũn như bùn mới khuấy xong, theo động tác cô ấy bò ra còn chảy đầy đất.
Cô gái nhỏ trên mặt treo nụ cười, ngay cả hàm răng cũng bị xi măng bao phủ toàn bộ, quỷ dị lại dữ tợn.
“A ———, a ———, đừng tới đây, đừng tới đây a ———” Chủ nhà liền liều mạng bò về phía trước, vừa phẩy tay.
Nhưng cô gái nhỏ với thân hình mềm mại không xương như lươn bọc bùn lầy di chuyển theo đường cong chữ S quỷ dị, rất nhanh đã trượt đến trước mặt hắn.
“Ha ha ha!” Cô gái nhỏ với bàn tay dính đầy xi măng tương nắm lấy chân hắn, sau đó nhe ra một nụ cười dữ tợn: “Bắt được ông rồi.”
“A ———, buông tôi ra, buông tôi ra, tôi sai rồi, ngày mai tôi sẽ đi đồn cảnh sát tự thú, buông tôi ra, tha tôi đi, tôi không cần ô ô ô ~~”
Nhưng lực đạo giữ chặt hắn không hề chậm lại hay do dự chút nào, chủ nhà trong lúc giãy giụa bị kéo từng bước vào nơi mà cô gái nhỏ đã từng sống nhiều năm không thấy ánh mặt trời.
Sau đó, lớp xi măng chảy ra bên ngoài từ từ chảy ngược lại, trên bồn rửa mặt, trên sàn nhà, như có sự sống, như bị lật ngược vậy, theo quỹ đạo ban đầu lùi về trên tường.