Vô Hạn Lưu: Nữ Vương Hét Chói Tai - 63
Cập nhật lúc: 2025-06-29 17:38:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Và vị trí này, nếu tháo bỏ tấm gương, thì tương đương với mỗi khi có người đứng ở vòi nước đầu tiên bên trái rửa mặt xong soi gương.
Sẽ có một cô gái bị hồ vào tường, c.h.ế.t không nhắm mắt, trực tiếp đối mặt với bạn.
Trùng hợp thay, vòi nước này lại chính là cái mà Chúc Ương vẫn thường dùng.
Trên mặt cô hiện lên một sự khó chịu, mà đúng lúc này, cô nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến từ phía sau.
Đối phương tuy cố gắng hết sức đi nhẹ nhàng, nhưng bất đắc dĩ sàn gỗ thực sự không hợp tác.
Chúc Ương quay đầu lại, liền thấy chủ nhà cầm cái xẻng ban ngày, vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm mình.
Chủ nhà từng bước đi tới, l.i.ế.m liếm môi, hắc hắc cười dữ tợn vài tiếng.
“Tao đã cảm thấy con nhỏ này của mày không bình thường, suốt ngày cái mồm thọc mạch gây chuyện, cả cái nhà này vốn dĩ đang yên ổn, từ khi bọn mày chuyển vào thì mọi người đều bắt đầu gặp xui xẻo.”
“Hóa ra mày giả ngây giả dại là vì cái này sao?” Giọng chủ nhà đột nhiên trở nên âm độc: “Thật đúng là coi thường mày rồi, tưởng chỉ là con nhóc không biết trời cao đất dày, cảnh sát còn chưa tìm được mà mày lại tìm ra được.”
“Khó trách cả ngày sai tao chỗ này chỗ kia, nói một câu là làm một câu, lúc thì đánh gián lúc thì tổng vệ sinh, hóa ra là để cho hai con ch.ó săn của mày đi khắp nơi dò la tin tức.”
Chúc Ương nhìn cái xẻng sắt trong tay hắn, cái xẻng sắt đó không giống như được sử dụng thường xuyên, đầu xẻng rất dày, bên trên còn dính một lớp xi măng dày đặc có vẻ đã lâu.
Cô khẽ cười một tiếng nói: “Cái xẻng này, chắc không phải lần trước dùng là để phong kín cô gái này chứ?”
Miệng mũi lão chủ nhà hơi run rẩy, đúng kiểu kẻ ác đã nổi sát tâm.
Hắn hơi nâng cái xẻng lên: “Yên tâm, lát nữa chôn mày cũng dùng cái này, nếu đã thích bênh vực kẻ yếu như vậy, thì đi theo con nhỏ lúc trước làm bạn đi.”
“Tốt nhất là mày cứ kêu đi, kêu to lên xem có ai đến giúp mày không.” Cái xẻng trong tay chủ nhà càng giơ càng cao:
“Tối qua lão tử đụng phải tà ma nên hôm nay liền đặc biệt đi đào mộ vợ tao, càng nghĩ càng không đúng, cho nên buổi tối đổ thêm chút gia vị vào máy lọc nước, mày có kêu rách trời cũng không làm họ tỉnh dậy đâu.”
“Mấy con ch.ó săn của mày chính là những người có võ công thật sự, tao không phải cẩn thận một chút sao?”
Nói rồi ánh mắt nhìn Chúc Ương trở nên dâm tà, trên khuôn mặt to bè đáng khinh đó, thậm chí còn làm động tác l.i.ế.m lưỡi: “Hắc hắc! Tao còn chưa từng trải qua tiểu thư thiên kim nhà giàu bao giờ, chắc hẳn mùi vị không tầm thường đâu.”
“Mày tốt nhất cũng đừng có trốn lung tung, nếu không cái xẻng này bổ xuống, đầu óc mày sẽ bẹp dí rất đáng tiếc.”
Nói rồi hắn vung cái xẻng xuống, tạo ra một luồng gió mạnh mẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-nu-vuong-het-choi-tai/63.html.]
Tuy nhiên, đầu xẻng không hề như dự kiến đập trúng đầu cô tiểu thư trông có vẻ yếu ớt, ngay cả một xô nước cũng không nhấc nổi, mà mua vài bộ quần áo cũng phải có người xách túi hộ.
Ngược lại, tay cô ấy không biết từ lúc nào đã động đậy, chờ đến khi chủ nhà kịp định thần lại thì cái xẻng đã bị cô ấy nắm chặt trong tay, chặn lại đường đi.
Không những thế, chủ nhà cảm thấy tay mình lúc này lại bị chấn đến tê dại, hắn không tin tà kéo kéo, vậy mà kinh hoàng phát hiện cái xẻng sắt vẫn nằm yên trong tay cô ấy, không hề suy suyển.
Chủ nhà kinh hãi ngẩng đầu, liền thấy Chúc Ương lộ ra một nụ cười săn mồi ngược lại, dữ tợn:
“Ha ha… Tôi đây còn đang lo chuyện quá nhiều, không lo xuể đâu, mỗi ngày trở về còn phải nhìn thấy cái mặt cóc ghẻ của ông, cái này căn bản không phải cách chơi lành mạnh của trò chơi.”
“Sau đó ông liền không chờ đợi được mà xông lên tặng đầu người, tôi thật sự, thật sự cảm ơn ông đấy.” Giọng điệu của Chúc Ương thực sự thành khẩn và chân thành.
Tuy nhiên, những lời này lọt vào tai chủ nhà lại khiến hắn sởn gai ốc.
Nói lý ra nếu chủ nhà lúc này không xuất hiện, cô ấy dù có phát hiện thi thể, chẳng lẽ còn báo cảnh sát sao? Hơn nữa để không kinh động ba tuyến khác, làm cô Khâu và những người khác chấn kinh, Chúc Ương bên này còn phải nghĩ cách khôi phục hiện trường.
Hiện tại chủ nhà tự mình đến tặng đầu người, đó thật sự là đưa đến sớm không bằng đưa đến khéo.
Chúc Ương cười hắc hắc: “Ông nói bỏ thuốc ngủ vào nước thì có kêu thế nào cũng không đánh thức mọi người đúng không? Vậy thì tốt rồi, nếu tặng đầu người có thể bình chọn tư thế đẹp nhất, tôi chắc chắn sẽ giúp ông lên bảng vàng.”
“Tự mình thò cổ ra chưa đủ, còn sợ tôi không tiện tay mà đưa dao, cái này còn chưa xong, ngay cả hố cũng đã đào sẵn rồi, ông tự mình sắp xếp mọi chuyện rõ ràng như vậy, làm tôi cũng ngại quá đi.”
Chủ nhà trong mấy ngày qua đã nghe quá nhiều lời chua ngoa của cô tiểu thư này, nhưng chưa có lúc nào giống như bây giờ, nghe mà người sống lưng lạnh toát, mồ hôi lạnh vã ra.
Hắn đột nhiên buông tay, cất bước định chạy trốn.
Phiêu Vũ Miên Miên
Lần này coi như hắn xui xẻo mắc mưu, ngay cả cô tiểu thư tay mềm chân yếu, căn bản không có dấu vết luyện tập cũng là người có võ công, có thể thấy được lần này là thực sự xong rồi.
Hắn phải chạy đi, lái xe liền chạy, biệt thự cũng không cần nữa, đáng tiếc thì đáng tiếc nhưng làm sao có thể so với mạng sống?
Phỏng chừng trước bình minh con tiện nhân này sẽ báo cảnh sát, hiện tại chỉ có thể trông mong những người trong phòng bị thuốc làm cho mê man sẽ níu chân cô ta, khiến cô ta không rảnh truy cứu mình.
Chỉ cần chạy thoát khỏi tầng hai, chạy thoát khỏi hành lang này là được.
Tuy nhiên, trong mắt Chúc Ương, người có tốc độ nhanh nhẹn đã vượt xa người thường, phản ứng dứt khoát của hắn quả thực không khác gì chuyển động chậm.
Chúc Ương giơ tay vung lên, chân còn chưa dịch một bước, tạm chấp nhận dùng chuôi xẻng, liền một côn ngang xẻng quét qua chân chủ nhà, ném hắn cả người xuống đất.
Vừa lúc ngã xuống thì mặt chạm đất, răng cạ vào lưỡi, đau đến nỗi khuôn mặt chủ nhà vốn đã bị mỡ thịt chen chúc đến mức ngũ quan dài ra càng không nhìn rõ mắt mũi miệng.
Chủ nhà nửa ngày mới hoàn hồn, quay đầu lại, nhìn Chúc Ương cầm cái xẻng nhìn hắn như nhìn con heo chuẩn bị giết, sợ đến mức liều mạng kéo chân lùi về phía trước.