Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vô Hạn Lưu: Nữ Vương Hét Chói Tai - 58

Cập nhật lúc: 2025-06-29 17:35:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúc Ương quyết định tìm ba tên côn đồ lần trước hỏi thêm vài vấn đề, số điện thoại của họ Lý Lập vẫn còn lưu.

Kết quả gọi điện thoại cho một người trong số họ, liền nghe nói một người trong số họ đã chết.

Nghe nói là trộm xe máy trong nhà chạy bão trên đường lớn, vì mất tốc độ đã đ.â.m vào chiếc xe tải lớn chở thép phía trước.

Một thanh thép cắm thẳng vào cổ, xuyên qua cổ, nghe nói thanh thép đ.â.m xuyên người đó xong, t.h.i t.h.ể cứ thế treo trên đó, chiếc xe tải chạy mấy trăm mét mới bị người đi đường sợ hãi báo cảnh sát chặn lại.

Chuyện này là do lỗi hoàn toàn của tên nhóc đó, tên đó còn chưa đến tuổi lái xe.

Tuy nhiên, người nhà hắn lại đang gây sự với công ty của tài xế xe tải đòi bồi thường, t.h.i t.h.ể còn chưa được kéo về.

Mấy người nghe xong tin tức này nhìn nhau, không ngờ lời nguyền này đã bắt đầu rồi.

Hơn nữa việc Uông Bội nửa đêm bị quỷ ám chỉ thôi miên mà ngã xuống lầu, xem ra trước đêm đoạt hồn đã không còn tồn tại thời kỳ an toàn tuyệt đối.

Buổi tối trở lại biệt thự, cô Khâu nói với Chúc Ương rằng cô đã soạn thảo xong thỏa thuận ly hôn và sẽ không để chồng cũ của mình bước chân vào ngôi nhà này nữa.

Tuy nhiên, nếu tên khốn đó dám làm càn, cô nhờ họ đối phó một chút. Đây đương nhiên chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức, Chúc Ương không từ chối.

Sau đó, cô Thôi lại mang một đống lớn đạo cụ chống trai đểu mà cô mua hôm nay ra khoe với họ. Cô gái này sau khi thông suốt dường như đã đi vào một hướng hoàn toàn khác.

Mọi người lăn lộn một hồi lâu mới trở về phòng tắm rửa mặt rồi đi ngủ.

Nửa đêm, Chúc Ương vì bữa tối ăn đồ mặn nên uống nhiều hai chén nước, thường ngày cô ngủ một giấc đến sáng nhưng hôm nay lại mơ màng tỉnh dậy đi vệ sinh.

Đi qua hành lang tối tăm, bước vào nhà vệ sinh bên cạnh bồn rửa mặt, cô nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng ở đó.

Người phụ nữ mặc áo dệt kim màu nhạt, trắng trẻo mũm mĩm, khóe miệng mỉm cười, trông hiền từ phúc hậu.

Thấy Chúc Ương muốn đi vệ sinh, cô ta lập tức cười nói: “Cô Chúc đi vệ sinh à? Ngại quá, nhà vệ sinh bị hỏng rồi, vẫn chưa sửa xong, bên trong bẩn lắm, tôi dẫn cô đi vệ sinh tầng một nhé.”

Chúc Ương gật đầu, thế là người phụ nữ cười xin lỗi, đi phía trước dẫn cô. Khi đi qua một chỗ trũng xuống còn nhắc nhở: “Chỗ này cẩn thận nhé.”

Rồi cô ta lại luyên thuyên: “Tôi đã sớm bảo lão Tiếu đổi một bộ sàn gỗ rồi, hắn ta lúc nào cũng khăng khăng từ chối, hôm nay thì nói chi phí vật liệu đắt, mai thì nói ngừng kinh doanh không có lời, nhà vệ sinh hỏng cũng không biết tìm công nhân nào, loay hoay mãi mà không sửa xong.”

Chúc Ương nghe được một lúc lâu mới nhớ ra, hỏi: “Cô là…”

“Ôi! Ngủ mơ màng rồi à, tôi là bà chủ, cô Tuyền đây, nhưng ban ngày tôi ra ngoài đi mua sắm chạy việc, lão Tiếu giữ cửa hàng, các cô ở mấy ngày còn chưa gặp tôi mấy lần đâu.”

Chúc Ương nghĩ hình như đúng là có chuyện như vậy. Lúc này hai người đã đến trước cầu thang.

Bà chủ đang nói chuyện với cô, đột nhiên bước chân hụt hẫng, mắt thấy sắp ngã xuống.

Trên mặt cô ta hiện lên một tia kinh hoảng, Chúc Ương ở phía sau cô ta một bước, theo bản năng cúi người định kéo cô ta.

Nhưng trong khoảnh khắc điện quang thạch hỏa, Chúc Ương lại thấy biểu cảm trên mặt bà chủ đột nhiên từ kinh hoảng trở nên quỷ dị.

Đó là một vẻ mặt trộn lẫn sự cay nghiệt và nụ cười đắc ý dữ tợn.

Mắt thấy tay phải Chúc Ương đã nắm chặt lấy cô ta, cô ta đang chuẩn bị đột nhiên biến mất để cơ thể trẻ tuổi này hụt chân ngã xuống cầu thang mà chết.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ thấy biểu cảm mơ màng nửa tỉnh nửa mê trên mặt Chúc Ương cũng biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-nu-vuong-het-choi-tai/58.html.]

Thay vào đó là sự mỉa mai sắc lạnh, bàn tay cô vươn ra được một nửa thì dừng lại.

Sau đó đột nhiên nhấc chân đá một cái, liền đá bà chủ nhà – người còn chưa kịp biến mất – xuống lầu.

Cơ thể tròn trịa nặng nề lăn xuống, tạo ra một tiếng động cực lớn, có thể nói là nhìn thôi đã thấy đau rồi.

Bà chủ bị ngã đến tan tác, đầu óc ong ong, ngũ quan đau đến vặn vẹo, nhất thời đứng dậy không nổi.

Rồi nghe thấy trên lầu truyền đến một tiếng cười nhạo:

“Ngã lâu như vậy mà vẫn chưa chịu xuống, vậy thì tôi giúp cô nhé!”

Người phụ nữ lúc này thực sự thảm hại, tứ chi vặn vẹo cong gãy, cổ cũng xoay sang một góc độ không tự nhiên.

Phiêu Vũ Miên Miên

Thật ra cầu thang của biệt thự này không được tốt cho lắm, khoảng cách giữa các bậc thang hơi cao, hơn nữa bậc thang hẹp, vì theo đuổi sự sang trọng của đại sảnh nên yêu cầu về chiều cao tầng rất lớn.

Cho nên cầu thang này cũng không thấp, bình thường khách trọ đi lên đi xuống đều phải nhìn bước chân, thực sự không tiện lợi.

Vì vậy, từ một cầu thang cao và cheo leo như vậy mà ngã xuống, cho dù may mắn không đụng vào chỗ hiểm, cũng không hề dễ chịu.

Bà chủ vốn là người béo mập, lại bị đá xuống với tư thế tàn nhẫn như vậy, quả nhiên là ngã đến không ra hình người, lớp mỡ dày trên người cũng không thể khiến cô ta dễ chịu hơn chút nào.

Cô ta còn không chắc lần mình bị ngã c.h.ế.t và bây giờ, lần nào đau hơn. Rốt cuộc lúc đó ngã xuống cổ bị gãy một lát liền không còn cảm giác.

Đâu giống bây giờ, vì đã thành quỷ, vết thương chí mạng vẫn còn đó nhưng ý thức vẫn tỉnh táo.

Bà chủ lập tức nổi giận trong lòng, cô ta khi ngã xuống lầu vốn dĩ mặt hướng ra ngoài, lúc này dứt khoát quay cổ 180 độ ra sau, nhắm thẳng vào Chúc Ương đang đứng ở cửa cầu thang.

Vẻ mặt vốn dĩ hiền từ phúc hậu lúc trước giờ trở nên ghen ghét oán độc:

“Các cô những con điếm phát d* này…”

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Chúc Ương đã ba bước xuống cầu thang, nhìn cô ta một cái, sau đó nhấc chân đạp một phát, đạp thẳng vào mặt cô ta.

Đạp lên miệng mũi bà chủ, nghiến nghiến: “À? Nói to chút! Cô gọi tôi là cái gì?”

“Điếm… Ô ô ô ~”

Một nửa từ khó khăn bật ra đã bị chân Chúc Ương đạp ngược trở lại.

“Nói rõ ràng từng chữ một chứ, nói một câu mà cũng ấp a ấp úng thế này thì làm ăn buôn bán kiểu gì?”

Bà chủ lúc này không nói được lời nào, nhưng đôi mắt vẫn trừng trừng nhìn Chúc Ương qua mép giày.

Chúc Ương cười nhạo một tiếng: “Nói thật, cô thông minh hơn con quỷ trước một chút, mục tiêu rõ ràng, ra tay tàn nhẫn và chuẩn xác, biết mình không có bản lĩnh gì, còn biết lợi dụng ám chỉ và thói quen.”

“Nhưng đầu óc chắc bị mỡ của cô kẹp mất rồi, nếu cô thật sự thông minh, sẽ không tìm tôi để ra tay.”

“Nói vậy, chưa chắc cô đã gặp may mắn mà g.i.ế.c được một hai người đâu. Nhưng bây giờ thì không thể nào.”

Nói rồi Chúc Ương thu chân về, cúi người nhéo tóc người phụ nữ, kéo như bao tải đưa người sang một bên.

Bà chủ bị ngã lộn nhào, cơn đau không chịu nổi chiếm lấy tâm trí, căn bản không thể tập trung tinh lực để biến mất.

Loading...