Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vô Hạn Lưu: Nữ Vương Hét Chói Tai - 17

Cập nhật lúc: 2025-06-29 16:35:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không hổ là nữ quỷ, tiếng kêu thê lương của cô ta thật sự có thể nói là vang vọng chân trời, đánh tan mặt đất, đúng là tiếng quỷ khóc sói gào. Chúc Ương thoáng chốc còn có chút lo lắng cái tên này kêu thảm thiết sẽ tự mình tan biến, dù sao linh hồn quỷ theo lẽ thường mà nói, hẳn là những thứ tương đối mơ hồ, yếu ớt. Ngay cả người chịu sự kinh hãi quá lớn còn có cách nói hồn bay phách lạc, huống hồ là quỷ không có thân thể vật chất?

Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán, dù sao trước đây Chúc Ương thậm chí còn không biết có quỷ thật sự, vậy thì những lẽ thường đó cũng chưa chắc đã áp dụng cho cái sự tồn tại vượt quá lý giải này, đang thực sự xuất hiện trước mặt cô ấy.

"Thôi, gào cái gì mà gào? Bây giờ nữ quỷ đều không cần huấn luyện là có thể ra trận sao? Bản thân đã là quỷ rồi còn làm bộ làm tịch cái quái gì."

Nữ quỷ đang thét chói tai, đột nhiên nghe thấy giọng nói lười biếng này từ sau cánh cửa. Cô ta trừng mắt đột ngột quay đầu lại, liền thấy cái "tiện nhân" kia chỉ mặc một chiếc quần lót, khoanh tay đứng sau lưng mình. Dù cơ thể bán khỏa thân, nhưng cái "tiện nhân" này dường như hoàn toàn không bận tâm, dáng đứng kiêu ngạo tùy tiện, không hề co rúm. Cánh tay ngang vừa vặn che ngực, đôi chân dài khẽ duỗi, một mũi chân còn nhịp nhàng gõ từng điểm từng điểm xuống sàn nhà.

Bởi vậy, cái cảnh tượng vốn dĩ chật vật, đáng xấu hổ đối với người bình thường, đối với cô ấy lại toát lên một vẻ đẹp khác lạ. Tựa như một bức chân dung chủ đề bán khỏa thân dưới ống kính của một đại sư nghệ thuật vậy, căn phòng tối tăm, đơn sơ, cũ kỹ, quanh năm không thấy ánh mặt trời này, giờ phút này lại vì sự tồn tại của cô ấy mà toát lên một vẻ đẹp lắng đọng theo thời gian.

Nữ quỷ nghiến răng nghiến lợi, sự ghen tỵ dường như có thể cô đọng thành mũi kim. Hơn nữa còn có một nỗi hoảng sợ khi lãnh địa tồn tại của mình bị xâm phạm. Rõ ràng trước đây những người bị kéo vào đây chỉ biết cảm thấy tuyệt vọng không thấy ánh mặt trời, bị cô ta tùy ý tàn phá trong giấc mơ, trước khi ngày tận số đến cứ thế bị cô ta lăng trì tâm lý từng bước từng bước, cuối cùng tinh thần lẫn thể xác đều tuyệt vọng, dễ như trở bàn tay bị cô ta lấy mạng.

Chúc Ương thấy nữ quỷ trừng mắt nhìn mình không nói lời nào, ánh mắt độc ác thì như có thực, nhưng ỷ vào việc đang nằm mơ... Cô ấy đoán chừng vòng này chính là để xây dựng cảm giác tuyệt vọng khi biết rõ mình đang lún sâu vào giấc mơ mà vẫn không thể tỉnh dậy, cho nên Chúc Ương biết mình đang mơ tỉnh, logic và tư duy hoàn toàn không bị trì trệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-nu-vuong-het-choi-tai/17.html.]

Cô ấy phớt lờ biểu cảm của đối phương: "Thế nào? Không nói chuyện được à? Hay là tự biết giọng mình quá khó nghe, nên trước mặt tôi tự thấy xấu hổ? Lại đây lại đây, trước hết trả lại váy ngủ cho tôi đi, giao thiệp nhiều như thế cũng không phải là không biết cô ghen ghét ra mặt đâu." Cô ấy còn vặn vẹo eo: "Cái thân hình ma quỷ này của tôi cô nhìn cũng chịu không nổi phải không?"

Sắc mặt nữ quỷ càng vặn vẹo, Chúc Ương còn tiếp tục sai vặt: "Ngẩn ra làm gì? Ở trên quạt trần kìa, dẫm lên ghế là với tới thôi... À, xin lỗi, vừa rồi không để ý chân cô ngắn, thôi thôi, tôi tự lấy đi."

Phiêu Vũ Miên Miên

Nói đến đây, nữ quỷ cuối cùng cũng thẹn quá hóa giận, chỉ thấy cô ta há miệng, há rộng đến giới hạn của hàm dưới, và vẫn tiếp tục há nữa, để lộ một hàm răng hư thối đen sì trong miệng và khoang miệng trống rỗng không có gì. Lưỡi đã biến mất, nhưng trong cổ họng cô ta phát ra một loại tiếng ha ha ha giống như tiếng cổ họng bị siết chặt trước khi chết, đôi mắt cũng không thấy con ngươi mà hoàn toàn trắng dã. Sau đó vươn hai cánh tay ra, chộp lấy Chúc Ương.

Chúc Ương lúc này vừa cởi váy ngủ xuống, khoác lại lên người, thì thấy hai cánh tay trắng bệch vươn ra, mười ngón tay như móc câu, móng tay thối rữa đen tro. Cô ấy theo bản năng liền đưa tay cản lại, một bàn tay ấn vào trán nữ quỷ. Con nữ quỷ liền vung vẩy cánh tay mà không với tới được cô ấy.

Nguyên nhân không gì khác, so với Chúc Ương, cánh tay của nữ quỷ quá ngắn. Chúc Ương trong lúc cấp bách ấn một cái, suýt nữa không ghê tởm đến chết. Cô ấy khẳng định mình đã chạm phải thứ gì đó trơn tuột, còn đó là cái gì, Chúc Ương thậm chí không muốn nghĩ tới. Cô ấy từ nhỏ đã yêu sạch sẽ, yêu cái đẹp, chiêu này dính vào làm cô ấy lập tức mất đi lý trí.

Chúc Ương dùng sức đẩy rồi thuận thế rụt tay về, sau đó thừa dịp nữ quỷ lảo đảo, cô ấy nhấc chiếc ghế gấp dưới đất lên rồi bổ thẳng vào đầu nữ quỷ: "Tao mẹ nó bảo mày không rửa mặt, đồ dơ đầy mặt, miệng há to thế mà răng lại mục nát. Tao vừa nãy mà không cẩn thận thò tay vào miệng mày thì cái tay này của tao còn dùng được nữa không hả?"

"Suốt ngày nhái Sadako, cũng không đi soi gương xem mình ra cái thể thống gì. Tiểu thư Sadako người ta lúc sống là thiếu nữ siêu năng lực thanh lệ tuyệt mỹ, sau khi c.h.ế.t càng là đại lão giới Quỷ, nhiều năm liên tục giữ vững ngôi vị nữ quỷ có sức ảnh hưởng cao nhất."

"Mày xứng được ngang hàng với người ta không hả? Mày xứng không? Mày xứng cái *** gì! Mày còn nhái cả người đẹp Nhiếp, người ta lúc sống cũng là danh ca kịch Quảng Đông đó. Ha, tao phát hiện cái đồ ngốc nghếch như mày không có chút tài năng nào, nhưng mí mắt thì cao thật đấy. Sao mày không giả mạo Nhiếp Tiểu Thiến luôn đi?"

Loading...