Vết Nứt [Tận Thế] - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:48:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đại khái là bởi vì cách quảng trường khá gần, nguyên nhân đó khiến khu vực lân cận hầu như thấy bóng dáng quái vật nào, ngược nàng thể thuận tiện thí nghiệm. Lần đầu tiên, nàng biến một hạt gạo thành nổ.đạn, ném xuống đất như Bạch Ca , nhưng gì xảy . Mãi đến khi nàng trong lòng nghĩ đến việc hy vọng nó bạo.nổ, nó mới "phù" một tiếng nổ tung thành một đoàn bột màu trắng nhỏ.

Tiếp đó, nàng lượt dùng bát và một tấm ghế dài để thí nghiệm, phát hiện ghế dài uy lực lớn nhất, trực tiếp tạo một hố to ngay lối bộ. Động tĩnh quả thực lớn, nhưng may mắn là cách đến siêu thị còn xa, những hẳn là thấy . Nhìn đoàn bụi đất lơ lửng giữa trung thật lâu tan, Hạ Diêu đầu hướng Giang Chước : "Bọn tuyệt đối nghĩ chúng còn chiêu , chúng thể xuất kỳ bất ý, tiêu diệt bọn khi đối phương kịp phản ứng. Bất quá để cho an , là nên một kế hoạch." Dù , còn những khác trong tổ năm năng lực gì.

nếu Bạch Ca là lão đại của bọn , thì năng lực của những khác chắc chắn sẽ mạnh hơn , nếu sẽ chẳng ai cam tâm thần phục trướng . Cho nên bọn nhất định giải quyết ngay đầu tiên, chỉ cần c.h.ế.t, những khác tự nhiên sẽ dễ đối phó. Cần cẩn thận là Lý Khang cùng những khác đều còn trong tay đối phương, nghĩ biện pháp phòng ngừa những ch.ó cùng rứt giậu mà hại đến bọn . Giang Chước suy nghĩ một chút, : "Biện pháp thỏa nhất chính là từng cái đ.á.n.h tan, dụ bọn đơn độc từ siêu thị mới hạ thủ. nổ.đạn tạo thành động tĩnh quá lớn, năng lực của ... lực công kích nào." Mỗi khi Hạ Diêu sử dụng một dị năng, tim của lạnh một phần.

Một phế nhân vô năng như , tư cách gì mà thích nàng, mặt mũi gì mà liên lụy nàng? Hắn chẳng giúp gì cả, thậm chí ngay cả khi nàng vũ nhục bằng những lời , cũng chỉ thể hy vọng dùng mệnh của để đổi lấy sự an cho nàng. Nếu như thể mạnh hơn một chút thì , nếu như một năng lực cường đại, thì khi đối phương nhục nhã nàng, nhất định sẽ chút do dự mà xé nát từng mảnh! Chờ chút… gió… Giang Chước hai con ngươi khẽ sáng, bỗng nhiên ngẩng đầu xung quanh, ánh mắt rơi bức tranh tuyên truyền dán tường tiệm cơm.

Một giây , một đạo lưỡi d.a.o vô hình phá mà đến, "thử" một tiếng xẹt nhanh qua mặt tường, trong nháy mắt liền cắt bức vẽ thành hai nửa! Ngay đó, một nửa hình ảnh "soạt" một tiếng rủ xuống, Hạ Diêu căng thẳng, vô cùng cảnh giác rút con d.a.o róc xương buộc ở chân, sải bước một bước chắn mặt Giang Chước, hạ giọng : "Có , ngươi cẩn thận một chút." Ánh mắt Giang Chước vượt qua cánh tay nàng, chằm chằm nửa tấm vẽ ngây mấy giây, lập tức khẽ lên: "Không , là ."

Hạ Diêu sững sờ, kinh ngạc đầu hỏi: "Dùng gió ?" "…" Giang Chước hết sức kiềm chế nét mặt của , nhưng vẫn khó nén sự kích động: "Ta nén gió thành một sợi nhỏ dài, để nó dùng tốc độ nhanh nhất xẹt qua bức vẽ , nó tựa như đao một dạng cắt đứt bức vẽ." Mắt Hạ Diêu sáng lên, vui vẻ : "Cái còn dùng hơn đao nhiều! Nó là vô hình, khiến khó lòng phòng , địch nhân lẽ còn kịp phản ứng nó g.i.ế.c c.h.ế.t! Giang Chước, ngươi thể nghĩ điều , thật sự là quá lợi hại!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vet-nut-tan-the/chuong-22.html.]

Giang Chước sửng sốt một chút, vành tai cấp tốc đỏ lên, vội cúi đầu xuống khẽ : "Ân… chỉ cần liên lụy ngươi là ." "Còn chỉ ," Hạ Diêu trong lòng mừng cho : "Nếu nghĩ thể sử dụng như thế, sẽ thể nghĩ càng nhiều chiêu nữa, uy lực nhất định sẽ ngày càng lớn!" "Hy vọng là như ." Giang Chước nhếch môi khẽ, " , chúng tiếp tục bàn bạc ." Hạ Diêu gật gật đầu, nghiêm mặt : "Mặc dù ngươi biện pháp dùng gió để công kích, nhưng dù còn thuần thục, biện pháp dụ từng cái đ.á.n.h tan vẫn thể tùy tiện nếm thử, vạn nhất một kích trúng sẽ đả thảo kinh xà." Đến lúc đó, trong siêu thị sẽ nhiều cơ hội để tổn thương Lý Khang và những khác, cho nên nhất nên suy nghĩ những biện pháp khác.

Giang Chước tán đồng nhẹ gật đầu – ngay cả chính cũng chắc chắn về năng lực , tự nhiên dám mạo hiểm như . Hai phút đồng hồ , Hạ Diêu về phía , mở miệng : "Vậy nếu như… chúng chính là đ.á.n.h cỏ động rắn thì ?" --- Bên trong siêu thị, Bạch Ca uống cạn ngụm rượu cuối cùng, tiện tay vứt bình rượu , nó liền ùng ục ục lăn đến bên chân Lý Khang. Lý Khang căm ghét dùng đôi chân trói buộc đá về phía một cái, đẩy nó sang một bên, đầu hỏi Vương Đại Gia bằng giọng thấp: "Ngươi bọn còn thể trở về ?" Vương Đại Gia xẹp miệng, qua mấy phía , hạ giọng : "Khẳng định là trở về, hôm qua con bé Hạ gia , ngươi cho rằng lúc nàng đang cam đoan với bọn đó ?"

Lý Khang nhớ tới ánh mắt kiên định của Hạ Diêu khi câu "Những chúng một cái cũng sẽ từ bỏ", khẽ thở dài: "Nói thật, thật lo lắng bọn trở về chịu c.h.ế.t, nhưng cứ thế c.h.ế.t ở đây… Này, thật đúng là mâu thuẫn." "Ai mà chẳng ," Vương Đại Gia bứt lên khuôn mặt nhăn nheo : "Ngay cả lão đầu t.ử của cũng c.h.ế.t." Bọn đang chuyện, một đàn ông phía buông bài trong tay xuống dậy, miệng : "Không , chuyến nhà vệ sinh, các ngươi cũng đừng lén bài của a!" Bạch Ca mắng: "Cút nhanh lên! Chỉ ngươi nhảm nhiều!"

Người đàn ông liền chui một cánh cửa nhỏ bên cạnh kệ hàng, một lát ở trong cửa kêu lên: "Bạch Ca, hết nước!" Bạch Ca "tê" một tiếng, đầu về bên : "Vậy ngươi còn mau cút , đến sát vách mà lên! Chúng còn ở đây ở , đừng cho khắp nơi đều là mùi phân thối!" Người đàn ông nhanh , gãi đầu : "Bạch Ca, bên tiểu hào, bên lớn, mới là xả nhà cầu mới phát hiện hết nước…" "Sách, tính toán, từ giờ trở đều bên ngoài mà lên, nhớ kỹ ?" Bạch Ca xong, rút một điếu t.h.u.ố.c lá, Mã Lão Tứ lập tức ánh mắt đưa qua bật lửa.

 

Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi

 

 

 

Loading...