Vết Nứt [Tận Thế] - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:48:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cục diện rốt cuộc chẳng còn kiểm soát nổi. Hạ Diêu đóng website, trong lòng mơ hồ chút lo lắng. Nếu như côn trùng thật sự từ trong cái khe bay ngoài, thì chỉ sợ... Có lẽ nàng những thuyết pháp internet tẩy não chăng, nhưng trong lòng nàng thật sự một loại cảm giác tận thế sắp xảy đến. Nàng lo lắng đến nhíu chặt lông mày — cha nàng loại côn trùng cắn, liệu xảy chuyện gì ?
Lúc ăn cơm tối, cha Hạ ăn mấy miếng bắt đầu gãi mu bàn tay. Hạ Diêu một chút, thấy mu bàn tay ông một mảng da cào nát, chảy chút máu. Mẹ Hạ cũng chú ý tới, lo lắng : "Sao mà ngứa dữ ? Không , là bệnh viện khám thử ?"
"Không ," cha Hạ thu tay ăn thêm hai miếng cơm, : "Cào phá là đỡ , hết ngứa ."
"Vậy lát nữa thoa t.h.u.ố.c cho ngươi." Mẹ Hạ , gắp cho ông một đũa thịt. "Giờ thịt heo đều bán năm mươi đồng một cân ," nàng , "Ngươi đừng mua hoa nữa, dành tiền cho hai đứa nhỏ mua nhiều thịt mà ăn."
Cha Hạ : "Chúng tuy giàu , nhưng thiếu tiền một đóa hoa . Lúc đó ngươi gả cho , cả đời đều sẽ kiếm tiền mua hoa cho ngươi."
Mẹ Hạ nhanh chóng liếc Hạ Diêu một cái, trừng mắt về phía lão công của : "Con cái ở đây, năng lung tung gì ."
Ban đêm, tin tức về côn trùng c.ắ.n ngày càng nhiều, xảy ở khắp nơi thế giới. Hạ Diêu cảm giác bất an càng thêm nồng đậm. Nàng giường trằn trọc, trong lòng vẫn luôn lo lắng về bàn tay c.ắ.n của cha , sợ rằng sẽ xảy chuyện chẳng lành.
lúc , một con côn trùng nhỏ xíu trong bóng tối lặng lẽ tiếng động tiếp cận nàng, từng chút một, từng chút một, nhẹ như bụi bặm rơi vành tai nàng, đó mạnh mẽ há miệng!
Hạ Diêu bỗng nhiên cảm thấy một cơn đau nhức kịch liệt truyền đến từ tai , tựa như ai đó dùng kim đ.â.m mạnh một cái. Nàng nhanh ý thức đó là gì, cũng cấp tốc đưa tay vỗ một cái. Đèn bàn đầu giường bật sáng, nàng thoáng bàn tay của — đó dính một con côn trùng màu đỏ bẹp dí, chính là loại quái trùng tên .
Cảm giác đau tai đang dần biến mất. Hạ Diêu sờ sờ lỗ tai, ngoài đau đớn khá mãnh liệt , cảm thấy chỗ nào kỳ quái. Nó ? Cửa sổ đóng hết ? Thứ rốt cuộc hại cho nhân loại ? Nàng cũng cắn, nàng thì ?
Nàng đang định rời giường qua xem thử, chợt thấy một tiếng kêu t.h.ả.m thiết bén nhọn truyền đến từ ngoài cửa sổ! Âm thanh cách nơi xa, nhưng nỗi sợ hãi và tuyệt vọng lẫn trong đó rõ ràng đến thế! Nhịp tim Hạ Diêu đột nhiên ngừng đập một nhịp. Nàng xoay bật dậy, cấp tốc chạy về phía phòng ngủ chính, dùng sức vỗ vỗ cửa, hô lớn: "Cha, , mau dậy , hình như chuyện!"
Ngay trong câu ngắn ngủi của nàng, liên tiếp mấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết từ các hướng khác truyền đến. Trong đó một tiếng ... dường như chính là từ nhà chú Lưu đối diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vet-nut-tan-the/chuong-2.html.]
"Lão Hạ, bên ngoài đây là ?" Giọng Hạ truyền đến, chỉ tiếng lạch cạch nhẹ nhàng vang lên, giữa khe cửa liền ánh sáng yếu ớt xuyên . Ngay đó, một tiếng rít lên vang vọng trong phòng. Đồng t.ử Hạ Diêu co rụt , bỗng nhiên vặn tay nắm cửa xông trong phòng!
Trong phòng chỉ mở một chiếc đèn bàn, nàng đầu tiên đối mặt, là một quái vật đầu mọc xúc tu, da thịt là những u cục nhô màu xanh biếc. Trên quái vật mặc quần áo của cha Hạ, lưng về phía , đang sấp Hạ. Từng tiếng nhấm nuốt nhỏ, gần như âm thanh hỗn loạn bên ngoài che lấp .
Bàn tay trái của Hạ khoác giường, đầu ngón tay khẽ động mấy . Trong đầu Hạ Diêu "ong" một tiếng, mắt đột nhiên tối sầm trong thoáng chốc. nàng nhanh trấn tĩnh , thấy quái vật ý định công kích nàng, liền nhanh chóng chạy về phía nhà bếp, mở bếp gas, vặn mở bình dầu cải, nhóm lửa chiếc khăn mặt, cầm một con d.a.o róc xương cắm ngược lưng quần, cầm khăn mặt đang cháy và bình dầu chạy về phòng ngủ.
Con quái vật mặc áo ngủ của cha đang chuyên chú sấp bên cạnh Hạ, tiếng nhấm nuốt đứt quãng truyền đến từ phía đó. Trên giường đơn, dần dần xuất hiện những vệt m.á.u tươi chướng mắt.
Hạ Diêu dùng sức c.ắ.n môi, nén thở, từng bước một cẩn thận tiếp cận, đó nhắm thẳng đầu con quái vật mà dội dầu cải xuống! Quái vật nhận công kích, hét lớn một tiếng, cuối cùng từ bỏ món mỹ vị mắt, đầu liền dùng đôi vuốt sắc nhọn chộp về phía nàng!
Cùng lúc đó, chiếc khăn mặt nhen lửa ném tới nó. Lửa chạm chiếc áo ngủ thấm đẫm dầu cải, trong nháy mắt bùng lên, thiêu đốt bộ hình quái vật. Nó vì đau nhức kịch liệt do thiêu đốt mà gào thét lớn tiếng, càng thêm cuồng bạo nhào về phía Hạ Diêu.
Hạ Diêu sớm dự liệu tình huống , lúc lăn một cái về phía bên trái, thuận lợi tránh thoát, né tránh con quái vật cồng kềnh. Đồng thời khi dậy, nàng nắm lấy chăn giường, trực tiếp úp xuống đầu quái vật! Thừa dịp tầm mắt nó ngăn trở, Hạ Diêu rút d.a.o róc xương, hai tay nắm chặt chuôi dao, sẵn sàng đón địch.
Khi chăn đắp quái vật giật xuống trong khoảnh khắc đó, nàng hét lớn một tiếng, dùng hết bộ sức lực của cơ thể mà đ.â.m lưỡi d.a.o hốc mắt quái vật! Chỉ nơi … chỉ con mắt, mới là mềm mại nhất và dễ dàng nhất để đ.â.m .
Tiếng rống giận dữ của quái vật im bặt, một luồng chất lỏng ấm áp tanh hôi phun , ngập khắp mặt mũi Hạ Diêu. Nàng thở hổn hển, run rẩy con quái vật dáng dấp giống hệt cha "bịch" một tiếng đổ gục xuống mắt.
Không thời gian để buồn bã vì chuyện . Hạ Diêu xoay nhào về phía giường, dùng sức giật tấm ga trải giường để ngăn chặn vết thương khủng khiếp cổ nàng, trong miệng kêu lên: "Mẹ, , chống đỡ, con lập tức đưa bệnh viện!"
"Sống sót... tìm, Tiểu Thụy..." Hơi thở mong manh của Hạ dùng giọng yếu ớt thốt câu cuối cùng.
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi